Nhân cách Việt Nam từ ngày Ba Mươi Tháng Tư?!
Nguyễn Ngọc Già (Danlambao) - Vật chất, dù tổn thất lớn cỡ nào đi chăng nữa, người ta vẫn có thể "thống kê và tất toán". Sự thiệt hại từ những cơn sóng thần, núi lửa, động đất hay một cuộc chiến đã tàn, quả thật khủng khiếp, nhưng hậu quả từ việc hủy diệt "nhân cách một dân tộc", lại không có bất kỳ phương tiện nào có thể đong đếm nổi!
Thay vì "biến cố", hãy cho tôi gọi tên "siêu thảm họa" với "nỗi ê chề tràn ứ" trong những ngày tháng Tư u ám và thê lương đang lừng lững hiện về!
Thật nghịch lý khi gọi tên "Quá Vãng", bởi "Ba Mươi Tháng Tư" không chỉ là kỷ niệm đau buồn của mỗi cá nhân, hoặc cùng nhau thương nhớ "Sài Gòn xưa" hay từng ánh mắt muộn phiền với nỗi nuối tiếc khôn nguôi dành cho một chế độ. "Ba Mươi Tháng Tư" cũng không hẳn là một "đại thảm họa" nhất thời mà các thế hệ đang "tưởng niệm".
Con người là thực thể phản ánh đầy đủ nhất phạm trù triết học "Vật Chất & Ý Thức". Nhân cách thuộc về "Ý Thức".
Hệ thống những phẩm giá của từng cá nhân đồng thời cũng phản ánh đầy đủ nhất "dân tộc tính" được biểu thị qua giá trị mang tên "Nhân Cách".
Văn hóa - Giáo dục và Tôn giáo, các lãnh vực đó đã tạo nên điều, người đời thường gọi "hồn cốt" của một dân tộc.
"Ba Mươi Tháng Tư" dạo ấy, phải chăng nó chính là sự khởi đầu làm cho "nhân cách Việt Nam" băng hoại có hệ thống và liên tục? Phải chăng từng người Việt Nam đang chứng kiến nhân cách - dù lặng thầm nhưng mãnh liệt - đang "phân huỷ"?
Di họa từ ngày đó chưa có dấu hiệu chấm dứt, dù đã 43 năm?!
Những tưởng, không cần nhắc lại sự suy đồi nảy sinh từ "nhân cách cùi mòn" của một thời quá vãng. Hãy cùng đọc, cùng xem và cùng suy ngẫm... [1] trong những năm gần đây.
Khi hủy hoại nhân cách, dù sự hủy hoại đó thuộc phạm trù "trừu tượng" hay phạm trù "cụ thể", chính ta tự tay bào mòn nhân cách của mình. Từ đó, "bóng đêm tha hóa" của "Mặt trời Đen" [2] dần dần phủ trùm lên xã hội, xô đẩy con người trở về thuở hồng hoang?!
Nhân cách Việt Nam đang tàn tạ trên bình diện rất rộng!
Không dừng lại đó, nhân cách người Việt Nam bị hủy hoại thông qua nhân phẩm bị chà đạp từ mọi phía, mọi địa vị trong xã hội [3], khi chỉ cần tuyên bố "bảo vệ đảng" (?)
"Uất khí & oán khí" trong dân chúng, từ đó lớn nhanh như thổi, tựa như con người ăn phải loại thực phẩm "biến đổi gen kỳ dị". Trong "môi trường" đó, người dân dần biến đổi và dần trở thành "siêu thú cuồng nộ" [4].
Tai họa và các thảm nạn đang lớn dần từng ngày, trên mọi lĩnh vực.
Nhật Bản tan hoang sau chiến tranh thế giới thứ hai, nhưngngười Mỹ không "hạ gục" nhân cách người Nhật. Hàn Quốc đi lên từ đói nghèo và độc tài, nhưng cố Tổng Thống Park Chung-hee không "bóp nát" nhân cách của đồng bào mình. Phải chăng với nền tảng "Nhân Cách" vẹn nguyên, đã giúp Nhật Bản và Hàn Quốc phát triển nhanh chóng mà vẫn giữ được "hồn cốt" của dân tộc họ?
Nhân cách Việt Nam đang lịm tắt với nhịp độ "nhanh dần đều"?! Nếu quả thật như vậy, rồi đây dân tộc Việt Nam sẽ chọn đâu là điểm đến (?!)
Nguyễn Ngọc Già
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét