Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2018

NGO NHAN DUNG :Tập Cận Bình tỉnh mộng

Foxconn cũng là một trong những công ty Đài Loan đã mở màn quá trình phát triển của kinh tế Trung Quốc trước đây 30 năm, khi mở một nhà máy ở Thẩm Quyến (Shenzhen), tỉnh Quảng Đông. Từ đó, các công ty Đài Loan, Nhật Bản, Nam Hàn bắt đầu đem công việc lắp ráp máy móc sang làm ở nước Tàu, vì lương công nhân rẻ mạt so với xứ họ.
Trong 30 năm qua, những công ty ngoại quốc như Foxconn đã thiết lập một mạng lưới tiếp liệu toàn cầu, đem các bộ phận từ nhiều quốc gia đến Trung Quốc, ráp lại, rồi đem bán ra ngoài. Những thứ hàng hóa đó đề “Made in China” khiến người ta có cảm tưởng China là một xứ tiến bộ, biến xứ này thành một trung tâm xuất cảng khắp thế giới.
Khi điện thoại lưu động iPhone của Apple được đưa từ Trung Quốc qua nước khác bán, số tiền thu nhờ xuất cảng tăng lên, trong khi đó, nhiều người quên rằng nước này đã phải nhập cảng những bộ phận để ráp thành những cái iPhone đó.
Người Trung Quốc chỉ được hưởng khoảng 5% giá bán một chiếc iPhone, từ $500 đến $1000 mỗi chiếc. Từ thời Foxconn đến thời Apple, vai trò của nước Trung Hoa vẫn không thay đổi bao nhiêu, chỉ là một mắt xích trong dây chuyền sản xuất những hàng hóa kỹ thuật cao.
Ông Tập Cận Bình muốn chấm dứt tình trạng chậm tiến đó. Ông đã công bố chương trình Made in China 2025, lấy năm 2025 làm mục tiêu cải thiện nền tảng công nghiệp, để đuổi kịp các quốc gia Tây phương.
Tập Cận Bình yêu cầu các nhà khoa học và chuyên gia kỹ thuật phải biến Trung Quốc thành một cường quốc kỹ thuật cao, trong khi chính phủ Mỹ đang ra lệnh cấm bán các bộ phận cho ZTE, một công ty sản xuất khí cụ truyền thông lớn hàng thứ hai ở nước Tàu.
ZTE đã vi phạm luật cấm vận của Mỹ, khi bán cho Iran các dụng cụ dùng bộ phận do Mỹ sản xuất. Nếu bị cấm vận, ZTE sẽ phải ngưng hoạt động vì phần lớn công việc tùy thuộc vào những món phụ tùng mua từ Mỹ. Tổng Thống Trump muốn cứu ZTE, nhưng quốc hội Mỹ ngăn cản. Công ty này đã phải trả tiền phạt $1.4 tỷ để được miễn chấp.
Vụ ZTE cho thấy ngành kỹ thuật cao của Trung Quốc còn khập khiễng không thể đứng trụ một mình. Công ty này đã “bi thảm hóa” tình trạng của họ bằng một thủ thuật có tính chất hài hước. Họ thông báo cho nhân viên ngưng sử dụng một nhà cầu đang bị hư, vì công ty không được phép mua đồ sửa chữa của hãng American Standard, tiểu bang New Jersey, nước Mỹ, trong lúc còn bị chính phủ Mỹ cấm vận!
“Made in China 2025” (Trung Quốc Chế Tạo, 中國製造) là một kế hoạch lớn của Tập Cận Bình. Ông ra lệnh giới kinh doanh Trung Quốc phải gia tăng nghiên cứu, đầu tư vào mười lãnh vực chiến lược. Bảng liệt kê đầy tham vọng nêu tên ngành tin học, với các hệ thống 5G cho thế hệ mới; các máy móc tự điều khiển, robotics; xe hơi chạy bằng điện; ngành hàng không và không gian; các nông cụ mới; nghiên cứu sản xuất năng lượng mới; sáng chế vật liệu mới; dược phẩm sinh học và dụng cụ y học; semiconductors dùng trong ngành trí khôn nhân tạo (AI, artificial intelligence); vân vân.
Để thực hiện chương trình này, Tập Cận Bình sẽ cho lập năm trung tâm sáng chế công nghiệp trên tòa quốc để tiến tới 40 trung tâm ở 48 tỉnh vào năm 2025. Bắc Kinh sẽ đầu tư $1.5 tỷ vào chương trình này, và các địa phương sẽ góp $1.6 tỷ. Mục tiêu là sản xuất những hàng kỹ thuật cao, không lệ thuộc vào dây chuyền tiếp liệu từ nước khác, đặc biệt là trong những ngành công nghiệp tự động hóa. Các chi tiết sẽ tính sau!
Chính phủ Mỹ và các nước Châu Âu đều chú ý đến dự án “Made in China 2025,” coi như một mối đe dọa kinh tế tương lai. Họ lo lắng người Trung Hoa sẽ ăn cắp những kỹ thuật cao mà dân trong nước họ sáng chế. Trung Quốc cũng có thể tìm cách ngăn cản các công ty Tây phương, không cho cạnh tranh với các xí nghiệp bản xứ khi vào thị trường Trung Quốc.
Và Mỹ đã phản ứng. Trong số những hàng hóa của Trung Quốc nhập cảng vào Mỹ, chính quyền Trump sẽ đánh thuế 25% trên $50 tỷ hàng nhập, phần lớn nằm trong kế hoạch Made in China 2025, bắt đầu từ ngày 6 Tháng Bảy tới.
Trước phản ứng của Mỹ và Châu Âu, Tập Cận Bình đã thấy mình dại! Ông lại được nghe giới doanh nghiệp và các nhà kinh tế trong nước lên tiếng cảnh cáo không nên to mồm lớn tiếng nói chuyện xa vời quá. Tập Cận Bình đã ngầm ra lệnh các cơ quan truyền thông bớt to mồm, không nói đến Made in China 2025 nhiều như trước nữa!
Trong 12 tháng qua, Bắc Kinh đã cho đăng 190 bài cổ động cho Made in China 2025. Nhưng trong ba tháng vừa rồi, con số tụt giảm dần, trong 30 ngày gần nhất chỉ còn một bài thôi.
Giáo Sư Trọng Vĩ (仲伟, Zhong Wei), trường Đại Học Sư Phạm Bắc Kinh, là một nhà giáo đã khuyên Trung Quốc không nên nói nhiều về Made in China 2025, trong lúc sức còn quá yếu. Ông nêu trường hợp ZTE như là một tấm gương chứng tỏ mình còn thua xa các nước Tây phương. Phương pháp duy nhất để tiến bộ là hợp tác với các nước tiến bộ trước mình! Nên coi Made in China 2025 chỉ là một viễn kiến, không phải là một chương trình! Nó khác những kế hoạch ngũ niên, vì chưa có chi tiết cụ thể nào về ngân sách, nhân sự, và tài nguyên.
Trong tuần qua, chủ bút tờ Khoa Kỹ Nhật Báo đã lên tiếng cảnh cáo Trung Quốc không nên nuôi ảo tưởng rằng mình có thể sớm đuổi kịp các nước Tây phương. Ông Lưu Á Đông (Liu Yadong, 刘亚东), đọc bài diễn văn ở Bắc Kinh hôm Thứ Năm tuần trước, sau khi tờ báo của ông đăng một loạt bài nêu rõ còn 29 lãnh vực kỹ thuật mà người Trung Quốc còn thua kém các nước tiên tiến. Một trong các bài đó nêu câu chuyện ZTE bị cấm không được mua các bộ phận làm ở Mỹ.
Lưu Á Đông nói rằng mặc dù Trung Quốc đã phát triển kỹ thuật đáng kể, song vẫn còn nhiều chướng ngại khiến cho họ chưa đủ sức cạnh tranh với các nước Âu Mỹ.
Trung Quốc còn chậm tiến trên nhiều mặt. Thí dụ, ngành nghiên cứu khoa học thuần túy chưa phát triển; trong khi ai cũng biết tất cả các tiến bộ kỹ thuật đều bắt nguồn từ những khám phá mới trong khoa học thuần túy. Trung Quốc cũng còn thiếu “tay nghề” trong nhiều ngành kỹ thuật vì thiếu kinh nghiệm. Một trở ngại khác Lưu Á Đông nêu ra là tinh thần làm việc của người Trung Quốc còn thấp kém, họ không kiên trì thực hiện các công trình dài hạn.
Lưu Á Đông nêu thí dụ một bài của Tân Hoa Xã, trong đó họ đề cao bốn “sáng chế lớn” của dân lục địa. Bài này đăng từ mùa Thu năm ngoái, rồi được truyền bá rộng rãi trên các mạng xã hội. Bốn “sáng chế” được nêu danh là xe lửa cao tốc, mua bán trên mạng, thanh toán tiền tiền trên mạng, và xe đạp sử dụng chung (bike sharing) ở các thành phố.
Nhưng, Lưu Á Đông vạch ra, tất cả các “sáng chế” này đều đã được tìm ra và sử dụng ở nước khác! Người Trung Hoa không hề “sáng chế” mà chỉ áp dụng các kỹ thuật được tìm ra ở các nước phương Tây hoặc Nhật Bản! Với dân số hơn một tỷ, cái gì làm ở Trung Quốc cũng rất lớn, rất rộng. Đường xe lửa cao tốc dài nhất thế giới, Alibaba bán hàng trên mạng nhiều nhất thế giới, Alipay chuyển nhiều tiền trên mạng nhiều nhất. Nhưng rốt cục vẫn chỉ là bắt chước các sáng kiến của người ta!
Lưu Á Đông đã buộc tội những quan chức chính quyền, các cơ quan truyền thông (Tân Hoa Xã trong đó) đã thổi phồng những “thành tựu” không có thật, lừa gạt giới lãnh đạo đảng, khiến họ “tưởng bở!” Đó là thói quen “báo cáo hay” trong tất cả các nước Cộng Sản! Tháng Tư năm nay, một cuốn phim đề cao nước Tàu được rất nhiều người coi mang tên “Kinh Thán Trung Quốc” (惊叹中国), chỉ để ca ngợi các thành công dưới thời Tập Cận Bình!
Chính phủ Donald Trump đã nhắm vào Made in China 2025 khi ra lệnh ngưng hoặc hạn chế không xuất cảng sản phẩm kỹ thuật cao sang Trung Quốc, vì sợ bị ăn cắp. Ông bộ trưởng tài chánh khéo léo chữa lại, nói lệnh này áp dụng cho tất cả các nước, không riêng gì nước Tàu. Sau đó, ông Trump chữa lại lần nữa, cho biết ông sẽ chuyển tất cả vấn đề xuất cảng kỹ thuật cao cho quốc hội Mỹ quyết định.
Nhưng Tập Cận Bình đã tỉnh giấc kịp thời. Giấc mộng của ông, Trung Quốc Mộng, đã va chạm thực tế: Trung Quốc vẫn còn chạy theo sau các nước Âu Mỹ về khoa học kỹ thuật; còn rất lâu mới bắt kịp.
Bài diễn văn của Lưu Á Đông được truyền đi trên mạng để cảnh tỉnh người dân trong lục địa. Nhưng điều đáng kể nhất là tờ Hoàn Cầu Thời Báo, một tiếng nói chính thức của Cộng Sản Trung Quốc, đã lên tiếng ca ngợi các ý kiến của ông!
Cộng Sản Trung Quốc đã xuống thang tuyên truyền. Chính quyền đã ngầm ra lệnh bớt nói đến kế hoạch Trung Quốc Chế Tạo, Made in China 2025!
Trong một cuộc họp báo ngày 26 Tháng Sáu vừa qua ở Bắc Kinh của nhân viên Bộ Khoa Học Kỹ Thuật và Bộ Công Nghiệp và Tin Học, họ không nói đến những chữ đó một lần nào, mặc dầu mục đích của họ là để thông báo cuộc Triển lãm “Công nghiệp Thông minh” đang khai mạc ở Trùng Khánh! 
Ngô Nhân Dụng

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

Tại sao lại là Bình Thuận?

​​ Hơn một tuần đã trôi qua, sau sự kiện biểu tình căng thẳng của người dân nhiều tỉnh thành trong cả nước, phản ứng thời hạn cho thuê đất lên đến 99 năm ở Luật đơn vị hành chính đặc biệt (gọi tắt là Luật đặc khu), cũng như tố giác Luật an ninh mạng vi hiến, mà truyền thông báo chí Việt Nam mô tả sự kiện là "gây rối", "tụ tập đông người trái phép", thì đến thời điểm này, có vẻ như "tình hình nhiều địa phương đã trở lại ổn định về an ninh trật tự, kinh tế xã hội", đặc biệt là ở tỉnh Bình Thuận.
​ 
https://baomai.blogspot.com/ 

Cuộc biểu tình ở tỉnh Bình Thuận trong hai ngày, chủ nhật 11/6 và thứ hai 12/6, đặt trong bối cảnh chung là nóng bỏng gay gắt và gây nhiều thiệt hại nhất về tài sản công.

https://baomai.blogspot.com/ 
Xác xe trơ trọi xơ xác ở trụ sở PCCC, 25 QL 1, Phan Rí Thành, Bắc Bình (giáp Tuy Phong), tỉnh Bình Thuận

Sự kiện Bình Thuận thu hút dư luận Việt Nam và dư luận thế giới lên cao, mặc dù buổi lễ khai mạc thể thao World Cup 2018 lớn nhất hành tinh đang diễn ra sôi nổi ở Nga.

Sau khi cuộc biểu tình trở nên bạo động ở Bình Thuận, giới quan sát - phân tích chính trị, giới nghiên cứu các phong trào xã hội dân sự ở Việt Nam và toàn cầu, thường đặt ra câu hỏi rằng "tại sao lại là Bình Thuận?" hoặc "chuyện gì đang thực sự xảy ra ở tỉnh Bình Thuận?"

Câu trả lời, quả thật không dễ dàng giai đáp đầy đủ, chi tiết nếu không phải là người dân địa phương sở tại nhưng không quá khó để tổng quát kết luận trong nhận diện tình hình chung của đất nước.

https://baomai.blogspot.com/ 
Diễn biến biểu tình, phản đối tối 10/6/2018 ở Bình Thuận

Địa thế tự nhiên của Bình Thuận giống như hình con ngựa đang phi tốc độ vừa phải, đầu ngoái nhìn, cái chót đuôi ngoắc về huyện đảo Phú Quý. Con ngựa hiền lành ấy, luôn luôn cúc cung tận tụy với định phận, vất vả mệt nhoài cơm áo với cuộc sống, tại sao trong ngày chủ nhật 11/6 và thứ hai 12/6 vừa qua, bỗng trở nên bất kham, không kiềm chế được tính khí thường ngày của mình?

https://baomai.blogspot.com/ 

Dường như có điều gì đang xảy đến với cánh đồng cỏ xanh tươi, núi đồi thơ mộng, xinh đẹp trong lành, đại dương phong phú dư dật hải sản ở xứ "nắng như phan gió ngỡ là tha thiết" này ?

Bình Thuận, với 192 km chiều dài bờ biển, gần 1,4 triệu dân số, mật độ bình quân 167 người/km2, kinh tế chinh vẫn là kinh tế biển, phần nhỏ hơn ở các ngành nghề khác như nông nghiệp, thương mại, du lịch... nhưng cũng không đáng kể.

Có một điều lạ trong cách xác định vị trí địa lí của tỉnh này, đó là có sự nhập nhằng của cơ quan nhà nước về cách gọi tên vùng miền trong văn bản hành chính ngành, có ngành gọi miền Đông Nam bộ, có ngành gọi miền Nam Trung bộ. Sự không thống nhất trong cách phân loại vùng cũng gây khó khăn cho việc quy hoạch chiến lược, sách lược lẫn khả năng nắm bắt nhu cầu đầu tư phát triển kinh tế.

https://baomai.blogspot.com/ 
Tác giả Đồng Chuông Tử là nhà báo tự do, nhà báo và nhà nghiên cứu người Chăm, đang sinh sống tại Bình Thuận.

Tỉnh Bình Thuận bao trùm trong lòng mình là diện tích biển trải dài, nghề nghiệp chính từ hàng trăm năm qua của phần đông người dân, vẫn là đánh bắt cá, gần bờ và xa bờ. Nhưng kể từ khi Trung cộng xác lập đường lưỡi bò, đẩy mạnh xây dựng đảo nhân tạo, lập thành phố mới ở các đảo chiếm được của Việt Nam, tuyên bố chủ quyền lãnh hải mới, thì ngư dân Việt Nam nói chung, trong đó có ngư dân Bình Thuận khi đi đánh bắt xa bờ, thậm chí đánh bắt trong vùng ngư trường truyền thống thôi, cũng không yên ổn, thiệt hại về người và tài sản ngày càng nhiều.

https://baomai.blogspot.com/ 

Đó là một lo lang không phải là nhỏ đối với ngư dân, những người lấy biển làm nhà, làm nguồn sống chính đáng và năng lực đóng thuế lớn..

Trong ngổn ngang nội tại của nó, cách điều hành, lãnh đạo của chính quyền cấp tỉnh có góp phần, chắc chắn là như vậy. Còn mức độ nghiêm trọng cụ thể của nó thì cần phải thanh tra - kiểm tra, nhận diện, đánh giá lại khoa học, khách quan và công khai minh bạch. Có nhiều quan điểm trong nhân dân tỉnh Bình Thuận bao gồm trí thức, văn nghệ sĩ và người dân đa ngành nghề khác, khi được người viết hỏi, nói rằng "có sự yếu kém trong quản lí, có thái độ thờ ơ vô cảm lẫn vun vén ở đó và đặc biệt phe cánh lợi ích nhóm cao".

https://baomai.blogspot.com/ 
Đã xảy ra nổ ở nhà máy Nhiệt điện Vĩnh Tân 4 làm hai người bị bỏng, theo truyền thông Việt Nam ngày 7/3/2017

Thêm nữa, vấn đề đất đai trong toàn tỉnh cũng hết sức nóng, chưa hạ nhiệt. Cách thu hồi đất, công tác đền bù giải tỏa mặt bằng cũng gây nhiều lo lang trong nhân dân.

Ít nhất, trong các vấn đề của tỉnh, có sinh sôi, chứa đựng một bếp lửa đang âm ỉ nhiệt.

Trước tiên, phải kể đó là dự án Nhà máy nhiệt điện Vĩnh Tân, đặt ở huyện Tuy Phong, đây là dự án quốc gia về nâng cao năng lực cung ứng điện phía nam.

https://baomai.blogspot.com/ 

Sẽ không đáng nói, nếu dự án này không gây ô nhiễm môi trường trầm trọng. Sự khiếu nại, kiến nghị giải quyết trong nhân dân về vấn đề trên của nhà máy, nhiều năm qua không được thỏa mãn. Ngay cả khi báo chí vào cuộc phản ánh và phản ứng, cách giải quyết cũng thật sự còn hời hợt, đùn đẩy trách nhiệm và tích lũy không khí tiêu cực.

Nhiều công nhân người Việt từng đi làm trong nhà máy này, cho biết " tình hình an ninh trật tự, giữa người Việt và người Trung cộng trong đó rất phức tạp, bất ổn. Nhiều vụ đánh chém nhau đổ máu, thương tích lớn có dấu hiệu bị giấu giếm, bưng bít".

Vấn đề sức khỏe người dân cũng cực kì quan ngại. Hiện nay, từ không khí cho đến mạch nước ngầm đều ô nhiễm đáng báo động. Cả tình hình bệnh tật hiểm nghèo của người dân quanh nhà máy nói riêng, cũng gia tăng khủng khiếp.

Mặt khác, những dự án của các công ty, tập đoàn tư nhân cũng đã góp sức "xâu xé" Bình Thuận đáng gờm. Những dự án khai thác đá, khai thác titan mặc nhiên ồn ào, xả khói bụi mù mịt và mặc nhiên ô nhiễm môi trường mà ít khi bị nhắc nhở, phan xử nghiêm, dù đơn thư tố giác ngày càng vàng ố, nhòe mực.

https://baomai.blogspot.com/ 
Tấm khiên nằm ngổn ngang ở một góc của trụ sở PCCC Phan Rí Cửa

Thậm chí, người dân trong tỉnh còn kháo nhau rằng "tỉnh bảo kê công ty nọ, mắc nợ tập đoàn kia hàng ngàn hàng trăm tỉ đồng, nên nó muốn có lô đất nào cũng được hết". Dư luận này, có thật hay không, cơ quan nào có trách nhiệm "xóa tan", trả lại sự trong sạch cho chính quyền địa phương? Dĩ nhiên, không phải cơ quan của tỉnh làm việc đó.

Tóm lại, những dư luận này, cũng đang lớn dần lên, trở thành một cái bếp lửa chứa nhiệt lớn khác.

Đến biểu tình bạo động

Trong phần bình luận trực tiếp xung quanh Bàn tròn thứ Năm, chủ đề 'Luật an ninh mạng: ' hôm 14/6/2018, trên BBC News Tiếng Việt, người viết có nhận định nguyên nhân biểu tình trở nên bạo động ở Bình Thuận, trong đó có sự tích tụ tỏa nhiệt của những cái bếp lửa ấy.

https://baomai.blogspot.com/ 

Điều đáng nói, chính quyền và bộ máy tuyên truyền "hậu biểu tình" đã không dám nhìn vào sự thật hiện tình của đất nước, nhận diện cách quản lí nhà nước còn hạn chế cũng như hình thức trình bay những dự án luật có phần nóng vội, ngược quy trình trong đảng và trở thành "mảnh đất màu mỡ" cho lợi ích nhóm "làm ăn".

Với hằng hà bài giảng của giáo trình chống biểu tình đã cũ rích từ vài chục năm qua mà hiệu quả của nó, có vẻ vẫn còn tồn đọng ít nhiều niềm tin, song hiện nay phần lớn người dân đã dự đoán, xác định được "bài vở" đó.

Việc chính quyền và bộ máy tuyên truyền cố tình nhận diện sai sự thật, sẽ dẫn đến cách ứng xử tình hinh sai, biện pháp đưa ra "lệch pha" tâm tư, nguyện vọng của người dân. Đây là một điều hết sức nguy hiểm, ảnh hưởng lớn lao và thậm chí nó định đoạt sự tồn vong của thể chế.

https://baomai.blogspot.com/ 

Mặt khác, đảng cũng nên nghiên cứu, đánh giá lại về khía cạnh dư luận của nhiều chủ trương, chính sách mà đã vấp phải làn sóng phản đối dâng cao trong một thập niên trở lại đây. Bởi mức độ lcủa những làn sóng trên, ở nhiều lĩnh vực ngày càng rầm rộ, dày đặc và quy mô.

Cũng như việc nên đặt sự kiện biểu tình ở Bình Thuận và nhiều địa phương khác vừa qua, trong chuỗi các sự kiện nóng bỏng, gây chia rẽ lớn trong nhân dân vào trong bối cảnh giai đoạn lịch sử của nó, chứ không nên xé lẻ sự vụ đơn thuần bột phát, vì nó gượng gạo, méo mó và phiến diện.

Thêm nữa, sự phát triển phong phú đa dạng của nền kinh tế một quốc gia, nhiều khi còn được "phát hiện" ra nhờ vào các cuộc biểu tình ôn hòa của người dân, để điều chỉnh, sửa đổi bổ sung luật pháp, chứ không thể đánh đồng biểu tình hoàn toàn là tình trạng xấu xí, cần nghiêm trị hết được.

https://baomai.blogspot.com/ 

Hơn hết thảy, để xảy ra tình trạng biểu tình, trở nên quá khích và bạo động như ở Bình Thuận mới đây, đâu chỉ là lỗi ở một phía người dân. Thiết nghĩ, chính quyền cũng nên dũng cảm nhìn nhận sai lỗi của mình trong cách điều hành, quản lí và lãnh đạo. Biết mình có lỗi, thì xin lỗi không có gì đáng xấu hổ cả. Xin lỗi chỉ làm mình tốt lên, đẹp lên trong mắt người dân mà thôi.

Cầm bằng không chịu nhận lỗi, hèn nhát đổ thừa, tuyên truyền phiến diện và mạnh mẽ trừng phạt, điều đó là không đắc nhân tâm và nó không khác gì một hình thức khác của bạo động. Mà sự bạo động của chính quyền dành cho người dân, thực sự rất nguy hiểm, giống như kiểu góp thêm "nhiều dầu" vào ngọn lửa "lòng dân" đang cháy hừng hực, lan tỏa rộng rãi.

Đồng Chuông Tử

Thứ Năm, 28 tháng 6, 2018

Thực Phẩm: Cần biết về các hải sản của Trung Cộng trên thị trường.

Kính nhờ Bác Ðãn và Bác Hậu gởi đến các đồng hương trên các diễn đàn groups để tường.
Kính mong các quý đồng hương chuyển email đi khắp nơi giùm tôi.
Trân trọng,
Hoàng Hoa
06/27/2018
Khi nói v các sn phm bin hay hi sn Trung Cng người ta đều biết nhng loi cá, cua, tôm, mc khô hay đông lnh, đóng hp bày bán trên th trường hin nay  các Supermarkets Á Châu. Nhng loi sn phm này bao gm các loi cá khô hay đông lnh, mc khô hay tươi, cua. tôm, tép, nghêu sò khô hay đông lạnh.
Trung Cộng có một bờ biển dài, nhưng bị vây kín bởi Taiwan, Philippines, Nhật, Ðại Hàn, nhưng về phía Nam thì vùng biển Ðông của Việt Nam là vùng “biển bạc” trù phú mà Trung Cộng thèm khát bao lâu. Năm 1949 trong lúc Tưởng Giới Thạch bỏ lục địa chạy ra Taiwan thì Mao đã tức tốc chiếm lấy đảo Woody Island phía Bắc quần đảo Hoàng Sa. Năm 1974, Trung Cộng chiếm đảo Hoàng Sa của VNCH, năm 1988 Trung Cộng chiếm đảo Garma trong quần đảo Trường Sa và năm 1999 chúng đòi phân định biên giới biển tại Vịnh Bắc Bộ.
Năm 2005 bắt đầu thời kỳ mà Trung cộng hung hăng dữ dội khi chúng bắn giết ngư dân Việt Nam không chút gớm tay khi ngư dân Việt đi đánh cá trong quần đảo Hoàng Sa.
Những con tàu đánh cá ra khơi, có khi không về, có khi mất trắng tay, có khi không chở về cá mà chở về với xác người. Máu ngư dân Việt nhuộm đỏ Biển xanh quê hương ta có thuở cha ông dựng nước.
 
Nhng con tàđánh cá ra khơi trên Bin Vit Nam có khi không hn tr v vì b tàu Trung Cng đâm chìm ngoài bin xa, và mi chuyến ra đđánh cá để tìm s mưu sinh và giúp cho gia đình và xã hội cũng là khi những lần vĩnh biệt không biết ngày về. Biết bao gia đình ngư dân cha mẹ vợ con bạn bè làng xóm đều trông ngóng ngày về của họ.
 
Sự kinh hoàng sau những lần người thân quyến nhận được hung tin, chồng, cha, hay con mình bị tàu lạ đâm chìm.
Khi Biển Ðông bị Trung cộng dần dần chiếm hết thì ngư dân phải đi xuôi về Nam để đánh bắt hải sản phạm vào vùng biển Indonesia, Thái Lan, hay Malaysia. Rõ ràng, Việt Nam có biển rộng bao la, nhưng Trung cộng đã chiếm giết hại ngư dân đã khiến những ngư dân như những kẻ không còn biển sống. Tại những vùng biển này ngư dân đã bị Indonesia, Thái Lan, Malaysia bắt giữ, bắt đóng tiền phạt và tàu đánh cá bị Indonesia đốt cháy hủy hoại. Thế là trắng tay cũng chỉ vì Trung cộng dã tâm chiếm Biển Ðông.
 
 
 
Ti sao Bin quê hương ta mà ta không được quyn mưu cu s sng? Thế khi Trung cng chiếm BiÐông thì chúng làm gì? Hàng trăm ghe cào, các loi tàu ngư nghip tha h đánh bt hi sn ca bin ta ri ung dung chế biếnđem bán ra th trường thế gii. Bin ta đã ngp tràn máu ca ngư dân, nhng oan khiêđau thương chng cht màs mt mát người thân yêu không sao bù đắp được dù qua nhiều thế hệ.
 
Người Việt hải ngoại chúng ta nghĩ gì về những đau thương mất mát mà đồng hương ruột thịt chúng ta đang gánh chịu? Chúng ta có cảm nhận những đau thương đó cũng chính là sự đau thương của chính chúng ta. Nếu chúng ta xài một món đồ ăn cắp dù mua hay được cho từ  kẻ cắp, chúng ta có thể coi là phạm tội xài đồ gian trước pháp luật, thế thì khi Trung cộng đánh cướp biển chúng ta, cướp hải sản chúng ta để khiến đất nước ta nghèo đi, dân ta suy kiệt đi thì những thứ hải sản mà chúng ăn cướp rồi chế biến bán ra thị trường thì chúng ta nghĩ sao? Cho dù không có pháp luật để phạt, nhưng chúng ta có cảm thấy sự ray rức và nhức nhối trong tim chúng ta vì tình đồng bào ruột thịt không?
18.000 tàu đánh cá Trung cộng ra khơi, thì cá tôm Biển Ðông đâu còn gì cho dân Việt
Trên thị trường hiện nay có rất nhiều hải sản sản xuất ở nhiều quốc gia khác như cá mòi ở Morocco, ở Taiwan, ở Mexico, cá thu salmon ở Mỹ, những thứ tôm cua biển ở California Mỹ, Trung hay Nam Mỹ như Ecuado, Panama những loại cá biển ngon sản xuất ở Indonesia, các thứ rong biển của Ðại Hàn, có những thứ nghêu sò ở Nam Mỹ, hay ở Nga… Gạo thì chúng ta có gạo Thái Lan, gạo Mỹ Jazzman ở Louisiana ăn rất ngon, bổ dưỡng. Nếu chúng ta không xài nước mắm thì có nước tương Maggie của Ðức, nước mắm Philippnes, Những thứ nước đóng hộp được sản xuất bởi Thái Lan, Taiwan hoặc Mỹ.
Nhìn chung, các thứ hải sản tươi hay đóng hộp hay khô đều có rất nhiều quốc gia trên thế giới sản xuất thì chúng ta sao dễ quên đi nổi đau thương của ngư dân Việt Nam mà ăn xài các thứ hải sản nhuốm máu và mồ hôi nước mắt ngư dân ta do Trung cộng chế biến?
Chúng tôi chỉ nêu ra những dữ kiện để đồng hương khắp nơi suy nghĩ, cân nhắc về các vấn đề thực phẩm mà thôi, quyền quyết định nên hay không nên mua các hải sản Trung cộng sản xuất là của quý vị.
Hoàng Hoa
06/27/2018

Nhằm mục đích giúp khách hàng và khách du lịch hiểu rõ hơn về các cơ sở thương mại trong Little Saigon San Jose, và từ đó giúp kinh tế Little Saigon San Jose pháttriển thêm, chúng tôi đang thu nhận tất cả thông tin về các cơ sở thương mại tạiLittle Saigon San Jose bao gồm đường Story Rd., Senter Rd. và Tully Rd. để cập nhật trên Web Site Little Saigon San Jose Guide.
Mong quý vị gởi đến chúng tôi những chi tiết cần thiết sau:

1.   Tên cơ sở thương mại của quý vị
2.   Số phone để khách hàng liên lạc
3.   Các chi tiết thông tin cần thiết
4.   Địa chỉ email của quý vị
Chúng tôi sẽ update danh sách các cơ sở thương mại trong khu Little Saigon San Jose trên Web Site http://www.littlesaigonsanjoseguide.com

Cáơn quý v

Hoàng Hoa