Thứ Hai, 12 tháng 6, 2017

Phải mất đến 12 năm chung sống, tôi mới hiểu được những sự thật này về hôn nhân

Phải mất đến 12 năm chung sống, tôi mới hiểu được những sự thật này về hôn nhân

11-06-2017 16:00:00

Và đó chính là những điều mà những người độc thân nên cân nhắc thật kĩ trước quyết định tiến tới hôn nhân.

Tháng này tôi và chồng mình sẽ tổ chức lễ kỉ niệm 12 năm ngày chúng tôi cưới nhau. 12 năm là một quãng thời gian không dài nhưng cũng chẳng ngắn. Trong thời gian đó, tôi đã học được rất nhiều điều về cuộc sống sau khi kết hôn mà trước đây tôi chưa hề ngờ tới hay biết về. Và đó chính là những điều mà những người độc thân nên cân nhắc thật kĩ trước quyết định tiến tới hôn nhân.
Phải mất đến 12 năm chung sống, tôi mới hiểu được những sự thật này về hôn nhân - Ảnh 1.
(Ảnh: Internet)
1. Hôn nhân là biên giới cuối cùng của một mối quan hệ
Hôn nhân là một điều rất khác biệt với việc "sống thử" hoặc sống chung với nhau mà không tổ chức đám cưới, đăng ký kết hôn. Những khác biệt đó không chỉ bao gồm những lợi ích tài chính trong hôn nhân, mà là còn về mặt tâm lí.
Chồng tôi và tôi hẹn hò nhiều năm trước khi bắt đầu sống cùng nhau, rồi phải thêm vài năm sau khi chung sống nữa chúng tôi mới kết hôn. Và trong khi cả hai cùng nhau lên kế hoạch cho ngày cưới trong nhiều tháng, tôi cho rằng chính khoảng thời gian đó (công sức và chi phí) đã khiến cuộc hôn nhân của chúng tôi thêm vững chắc. Khi đã kết hôn, cuộc sống của bạn sẽ trở nên rất nhanh. Trước khi kết hôn thì ai, dù là người nhà hay bạn bè cũng nói: "Chừng nào mới chịu kết hôn?", rồi sau khi kết hôn họ sẽ hối: "Chừng nào mới định có con?", và rồi khi bạn có con thì họ lại hối: "Chừng nào định có thêm đứa nữa?"
Ngay cả khi bạn đã sẵn sàng kết hôn, một lúc nào đó bạn sẽ thức dậy và nghĩ: "Khỉ thật, mình kết hôn rồi". Cũng không lạ, vì đó là một cam kết rất lớn đối với cuộc đời của một con người, và dù bạn có hạnh phúc và tự hào với từng giây phút cùng người mình yêu hay không thì cũng sẽ có lúc bạn vẫn cảm thấy cuộc hôn nhân của mình như một điều kì lạ trong cuộc đời.
2. Bạn không chỉ kết hôn với người mình yêu, mà còn "kết hôn" với cả gia đình của họ
Người ta thường nói: "Mình đâu có mất con gái đâu em? Mình chỉ được thêm thằng con rể mà thôi". Khi bạn kết hôn với người mình yêu thì xem như bạn cũng được "thừa hưởng" mọi trách nhiệm, vấn đề và thậm chí là lợi ích từ gia đình bên kia. Có thể ban đầu bạn và họ hòa thuận vô cùng, nhưng rồi cũng có lúc họ làm bạn muốn phát điên, vì giờ bạn đã là một thành viên trong gia đình,có nghĩa là bạn thuộc về họ, vợ/chồng của bạn cũng vậy đối với gia đình bạn.
Tôi là người ít nói, còn gia đình bên chồng tôi thì rất thích giao tiếp và họ dường như không thể thông cảm cho lối giao tiếp của tôi. Chồng tôi thì hoàn toàn hiểu nên anh ấy luôn giải thích cho gia đình hiểu để tránh hiểu nhầm. Tôi đã từng thấy nhiều cặp vợ chồng trên bờ vực li dị chỉ vì họ có mâu thuẫn với gia đình của nhau thay vì mâu thuẫn với nhau. Thế nên tôi khuyên hai bên gia đình đừng nên quá khắt khe về nhau và luôn sẵn sàng có cách để giải quyết mâu thuẫn trước khi nó khiến cả hai phải chia li. Tốt nhất là nên xem trước những bộ phim chủ đề "Mẹ chồng nàng dâu" trước khi kết hôn.
3. Không còn những điều xấu hổ
Khi kết hôn, những thứ mà cả hai xem là thô thiển và xấu hổ (như đánh rắm, mùi cơ thể…) cũng chả có nghĩa lí gì nữa, thậm chí chúng còn trở thành thói quen bình thường trong gia đình.
Ví dụ có khi chồng bạn sẽ nhờ bạn xem giúp coi lông mũi anh ta có quá dài không, hay nhờ bạn kiểm tra xem "vùng cánh" của anh ấy có phải là có mùi khó chịu không. Khi kết hôn thì hai bạn biết về nhau quá rõ rồi nên cũng chẳng còn gì để mà cảm thấy xấu hổ về nhau nữa, ngay cả khi cả hai có nguyên miếng cải xanh dính trên răng.
4. Những việc nhỏ nhặt bỗng trở nên quan trọng
Tôi từng nghĩ rằng thử thách lớn nhất của hôn nhân là phải sống cùng và chịu đựng những thói quen xấu của người mình yêu và khi mỗi chúng ta càng già thì tính xấu của ta càng lộ rõ, nhưng tính tốt của chúng ta cũng vậy.
Nhưng điều cốt lõi là chúng ta nên học cách bỏ qua cho nhau những chi tiết nhỏ nhặt, từ việc chồng/vợ bạn cắn móng tay hay thói quen vứt đồ đạc lung tung, và hãy tập trung vào những điều tốt về người đó, những điều đã khiến bạn yêu người đó và tiến đến hôn nhân. Khi cả hai thực sự yêu nhau và kết hôn, hãy đừng để những thứ nhỏ nhặt làm phiền bạn.
Ngược lại, những cử chỉ tốt nho nhỏ hằng ngày như mua hoa tặng vợ, giúp vài việc vặt trong nhà, nấu một món mà người kia yêu thích..v.v… cũng có ảnh hưởng tích cực không kém tới tình cảm của hai bạn đấy.
Phải mất đến 12 năm chung sống, tôi mới hiểu được những sự thật này về hôn nhân - Ảnh 2.
hi cả hai thực sự yêu nhau và kết hôn, hãy đừng để những thứ nhỏ nhặt làm phiền bạn (Ảnh: Internet)
5. Cả hai phải thay đổi để gìn giữ mối quan hệ
Câu thuật ngữ: "Bạn không thể thay đổi một người chỉ bằng việc cưới họ" tới nay vẫn đúng. Nhưng thực chất là đôi khi cả hai bạn cũng cần phải chọn xem mình nên thay đổi hay học cách làm quen với bản tính, thói xấu của người kia để giữ cho tình cảm của cả hai luôn tràn đầy năng lượng.
Bạn cần học cách tranh cãi theo một cách tích cực và cách nói chuyện làm sao để người kia hiểu ý của bạn. Mọi người đều có "ngôn ngữ tình yêu" riêng của họ và cách tiếp nhận, thể hiện tình cảm của riêng mình. Tôi không phải chuyên gia trong việc làm người khác lay động nhưng tôi hiểu sự quan trọng của một cái nắm tay hay sự im lặng của chồng mình có nghĩa và không có nghĩa gì. Rằng sự giận hờn dai dẳng có thể giết chết hầu như mọi mối quan hệ, và cả hai chúng tôi phải cùng nhau vượt qua mọi thăng trầm mà cuộc sống ném về phía chúng tôi.
6. Bạn không thể lúc nào cũng chỉ nghĩ cho mình được nữa
Vấn đề khi kết hôn là mọi việc bạn làm đều phải công khai với người kia, và giống như "hùn vốn kinh doanh", cả hai bạn lúc nào cũng phải gặp gỡ và bàn bạc với nhau về việc quản lí, nhất là về việc nhà.
Ví dụ:
"Em nghĩ mình nên nhắn với bưu điện để họ giữ thư giùm trong lúc mình đi vắng"
" ‘Mình’? Ý em là anh phải không?"
"Em đâu có nói anh, em nói là tụi mình, có nghĩa là 1 trong hai đứa mình phải làm"
"Thế…em có định làm không?"
"..không"
"Vậy là chỉ có anh phải làm?"
"…Ờ, chỉ có anh phải làm"
Cái hay ở việc kết hôn là bạn không còn phải lo việc ai đi tiệc cùng mình, sợ hư xe, sợ lạc đường hay làm những việc mà bạn không thích mấy một mình. Vì giờ đây bạn và người mình yêu sẽ luôn giúp đỡ và ở đó vì nhau.
Thêm vào đó, giờ bạn phải đặt cuộc hôn nhân của mình lên hàng đầu. Phải chấp nhận rằng những ngày độc thân tự do vàng son của bạn đã không còn. Việc đó cũng chẳng tệ gì, chỉ là hai bạn giờ đây phải có trách nhiệm với nhau nhiều hơn.
7. Không phải cưới nhau là xong việc đâu
Bạn có thể sẽ nghĩ như vậy khi cả hai mới cưới, nhưng điều đó thật là sai sự thật. Với nhiều năm trôi qua, nếu không cẩn thận, bạn sẽ bắt đầu coi nhẹ cuộc hôn nhân của cả hai. Tôi nhận ra việc đó sau bao nhiều năm quen nhau và thế là cả hai bèn thực hiện nhiều cuộc hẹn và những chuyến du lịch cùng nhau như một cách để "hâm nóng" tình yêu. Đôi khi chỉ "cưới nhau" thôi không đủ để giữ cho cuộc tình của hai bạn vững vàng. Luôn phải có sự cố gắng vun đắp cùng nhau qua thời gian.
Thậm chí sau vài chục năm chung sống, có thể bạn sẽ biết thêm vài thứ làm bạn ngạc nhiên về chồng/vợ của mình. Hay thậm chí họ bất ngờ thay đổi so với lúc trước khi cưới (Ví dụ: "Giờ tự nhiên anh thích làm thợ chụp hình sau ngần đó thập kỉ hả?"). Hôn nhân giống như một điệu nhảy, và cả hai bạn phải luôn theo kịp nhịp điệu của nhau, và chính điều đó sẽ khiến cho điệu nhảy đó trở nên tuyệt đẹp.
(Nguồn: LifeHacker)

Seven Things I Wish I Had Known Before Getting Married

Melanie Pinola

Inline image 1

This month, my husband and I celebrated our twelfth wedding anniversary. A dozen years is both a long and a short time to be married, depending on how you look at it, but over the years I've learned a few things I didn't quite expect life after the wedding to be like. Here are the things I think every single person should consider before they get married.

Marriage Is the Final Frontier

Inline image 3

Most of the things I've learned (below) apply to both cohabitation and marriage, except this one: Getting married really is different than living together unmarried even for many years (maybe only Goldie and Kurt are the exception). It's not just the many legal and financial benefits of marriage, though. There's a psychological difference.

My husband and I lived together for several years before getting engaged, and dated several years before that, so it's not like there was much to adjust to after getting married. But maybe it's the months of preparing for a wedding (and investing thousands in it) or the knowledge of how difficult (and also expensive) divorce can be that makes the commitment more ironclad, for both you and those around you. This is it. As soon as the wedding vows are exchanged, you're on a different, accelerated life path. Before, you were being nagged about when you were going to get married. Now friends and family will be asking when you're going to have a baby (a relationship- and life-changer on its own). Once you have that baby, you'll be asked when you're going to give the kid a brother or sister. Everyone's in such a hurry.

Even if you're really ready for marriage and can picture the entire rest of your lives together, it's normal to wake up some days and think, "Holy sh*t, I'm married forever and ever??" Everyone knows marriage is a big commitment, of course. But even when getting married is a natural step in your happy relationship, years later when you're more appreciative of the decades you have ahead of yourselves, you can be floored by how extraordinary it is to commit the remainder of your life to one person.

You're Not Just Marrying Your Partner, You're Marrying His or Her Family Too


Inline image 4

You know the saying "We're not losing a daughter, we're gaining a son-in-law"? Well, it works in the reverse too: You're inheriting the obligations, stresses, and, yes, benefits, of a whole new family. You might get along superbly with your significant other's family now, but once you're married, they could transform into the in-laws from hell, because now you're cemented to your partner and they claim you as one of their own.

I'm the quiet sort of person who needs her space, but my husband's family is full of extroverts who don't really understand that perspective. That's caused a lot more grief over the years than it should have (I wish we had this article back then), but I'm lucky that my husband understands me and mediates when necessary. Others aren't so lucky. I've seen couples on the brink of divorce over in-law issues rather than problems specifically between the couples themselves. So my advice would be for both sides to imagine each other's family at their worst and how you two might handle any issues before they got bigger than the both of you. And, to be fair, know that bonding with your partner's family at a deeper level and becoming the daughter/son/sister/brother they always wanted is another surprising perk of marriage.

Say Goodbye to Taboos


Inline image 5

There's a scene in This Is 40 where Paul Rudd's character forces his onscreen wife Leslie Mann to inspect his naked bottom for hemorrhoids. It might not be as extreme as that for all couples, but after being married for some time, the raw and crude things are no longer, well, raw or crude. In fact, they're like curiosities and, sometimes, obligations.

You might ask or be asked to evaluate nose hair or pull off a blackened fingernail—things you would never do or ask while dating—because now you two are one and almost nothing is embarrassing anymore. It's nice to always have someone there to tell you if you have broccoli between your teeth and not feel judged by it.

The Little Things Matter a Whole Lot More

Inline image 6

I used to think that the best test of whether you could live with someone else forever is to ask yourself if you could put up with his or her biggest flaw—or the worst version of this person—for the rest of your life. I still think that's a good exercise, since people become more themselves as they age—their desires, strengths, and flaws get sharper. If your partner is somewhat of a curmudgeon now, he or she will probably only become crankier and more stubborn as the years go by. Conversely, the best things you love about a person could hold you steady through the inevitable tough times.

But now I think that it's the little things you have to look for, because in the day-in/day-out of marriage, the little things add up. Little annoyances like a nail biting habit or leaving filled water glasses everywhere are really easy to overlook during a relationship when the bigger things—the way your partner makes you laugh or how beautiful you feel around him or her—attract your attention more. When we're "in love" we tend not to notice the small things that could drive you crazy months later, like hanging the toilet paper the wrong way.

On the flip side, it's also the small acts of everyday kindness, respect, and love that keep a marriage going. Romantic gestures like buying flowers or a surprise date out are great, but they don't hold a candle to mundane things like unclogging a drain or taking over child-bathing duty. Doing chores becomes sexy in a way you would never imagine.

You Both Have to Change to Make the Marriage Work

The old adage that you can't change someone by marrying them still holds true. You shouldn't fall prey to "fixer-upper bias," and you probably don't want anyone to change you either. The truth is, though, you're probably both going to have to change or adapt, as a choice, to keep the energy and love alive.

The two biggest things are learning how to fight more productively and how to communicate in ways that might not be natural to you but make more sense to the other person. Gary Chapman, who literally wrote the book on what people should know before they get married, says that people have different "love languages" or ways they express and receive love best. I'm not naturally a "toucher" but am learning how significant just holding hands can be. It can take a long time to learn what your partner's silences mean (and don't mean), that grudges can kill a relationship, and how to adapt to the ups and downs that life is going to throw at you both.

I think every couple should go through at least one really tough time together before they get married, just to see how the other person handles such things.

There's No Just You Anymore

Paul Reiser in Couplehood explains it pretty well:

The problem is, when two people live together, there is no more Business of Your Own. Your Own Business is closed. You've merged and gone public. You have to run everything by the partners. And if there are too many conflicts of interest, the business may go under, freeing the partners to once again open up smaller concerns by themselves.
Like all businesses, couples engage in endless meetings to discuss areas of management concern and division of labor.
"You know, we really should call the post office and tell them to hold our mail while we're away."
"We? You mean me, don't you?"
"No, I mean we. I didn't say 'you.' I said 'we.' You or me."
"Oh really? Are you ever going to call the post office?"
A moment to think. "No."
"Then you mean 'me,' don't you?"
"Yeah."

Being part of a permanent team has its benefits. You come to rely on the other person to remember and take care of certain information (Psychologists call this transactive memory). I don't have to worry about making plans with our friends or not getting lost when driving, and he doesn't have to worry about the bills or after-school activities. (Also, I wish I had known at the start that there were some things he'll willingly do that I just assumed he hated, because I hate them: things like grocery shopping and getting rid of telemarketers. I would've had him do those things sooner.)

On the other hand, now you have to put the marriage above everything else, and might even forget what you were like when you were single and "free." It's not a bad thing, necessarily. It's just a lot of responsibility, being responsible to someone else.

It's a Constant Work in Progress

You might think once you've finally settled down you can relax and live happily ever after, but nothing can be farther from the truth. The years jumble together, and if you're not careful you'll easily take the marriage for granted. I didn't know it over the years, but I think the thing that's made the most difference for my marriage is our regular vacations and other traditions—things that force us to take stock again in our relationship and reconnect on a deep level. Just "being in love" isn't enough to make a marriage work.

Even after decades of living together, you'll be learning things about your partner, bit by bit, that might surprise you—or they'll suddenly change or have different priorities and needs ("Really, you want to become a scuba diver now?" and "How come you never told me you don't like olives?"). It's like a dance, and you both have to keep up with each other. But what a beautiful dance it can be.

Photos by nick farnhill, lisaclarke, Jsome1, BrianKhoury.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét