Không biết tác giả nào mà chuyển bài phát biểu của Tổng thống Mỹ thành thơ hay quá!Nội dung thơ đã chuyển tải gần đủ những điều Ông đã nói..."Xin chào! Xin chào Việt Nam!Cảm ơn các bạn Việt Nam tuyệt vờiNhân đây tôi muốn gửi lờiCảm ơn các bạn đã mời chúng tôiCho dù tôi ở xa xôiĐến đây nồng ấm như nôi nhà mìnhCác bạn đón tiếp chân tìnhLàm cho rung động thực tình tim tôiHôm qua tôi rất bồi hồiĐi ăn bún chả được ngồi tự doNgoài kia dân chúng reo hòThấy nhiều xe máy quanh co khác thườngTôi nghĩ mình muốn qua đườngLần sau các bạn dẫn đường cho tôi!Hawai là quê của tôiTôi sống ở đó đến hồi 13Khi cuộc chiến tranh diễn raChắc nhiều người Việt hỏi là tại đâu?Hai con gái tôi biết đâuLàm sao hiểu được nỗi sầu chiến tranhLịch sử Việt Nam vang danhTôi rất trân trọng lòng thành trong tôiTrống đồng, lúa nước là nôiSông Hồng nước vẫn cứ trôi hiền hòaNhớ lại bản anh hùng caCủa Lý Thường Kiệt như là thiên thư"Nam quốc sơn hà nam đế cưTuyệt nhiên định phận tại thiên thư..."Bác Hồ cũng đã nói nhưTuyên ngôn nước Mỹ nhiều từ ngợi caTôi có thể nói thẳng raXưa kia người Mỹ đến là chiến tranhBây giờ có hòa bình xanhĐến dạy các bạn tiếng anh chân tìnhỞ thành phố Hồ Chí MinhĐại học Fullbright được hình thành nênPhi lợi nhuận đặt lên trênNghiên cứu toán học có tên hàng đầuNhư giáo sư Ngô Bảo ChâuY tế giáo dục nhịp cầu mở raChiến tranh nhắc nhở chúng taLà chân giá trị chỉ ra hòa bìnhKhông cho ai áp đặt mìnhNguyên lý độc lập tự mình tạo raNhiệm kỳ tôi chẳng còn xaTôi sẽ cố gắng tạo đà dựng xâyTình thân tôi đã đắp đầyMong cho Việt Mỹ từ đây vẹn mười"Từ nay người biết yêu ngườiTừ nay người biết thương người"... Tri nhân.Chúng ta phải lo cho dânChiến tranh đã để lại phần thương đauHai bên gắng sức cùng nhauGiải quyết hậu quả giúp mau vẹn toànÔng John Kerry đã bànCùng Võ Nguyên Giáp đã làm năm xưaBỏ qua thù hận dây dưaGiúp cho Mỹ-Việt sớm trưa chung tìnhĐể dân hai nước chúng mìnhTrở thành đối tác ân tình trước sauInstagram, Facebook đua nhauSefile Tổng Thống cùng nhau vui cườiKhông quên hơn ba triệu ngườiHọ đã vĩnh viễn xa rời chúng taNgười Mỹ cũng phải xót xaMấy trăm ngàn lính xa nhà ở đây!Hôm nay tôi nói điều nàyĐể ghi nhận những tháng ngày đau thươngTôi xin nhắc lại lập trườngNước Mỹ ủng hộ dân thường tự doNhân quyền cao nhất trời choTự do lập hội tự do họp hànhLuật đã xác định rành rànhỞ trong hiến pháp ngọn ngành Việt Nam.Chúng ta Mỹ hay Việt NamDù lớn hay nhỏ cũng phàm như nhauChủ quyền độc lập trước sauNước lớn không được "mày cau" nạt mìnhTuy rằng nhiều cái phát sinhNhân quyền là điểm chúng mình khác nhauTôi bị phê bình trước sauTại sao không sớm mau mau hoàn thành?Ai dám ăn hiếp các anh?Biển đông luật pháp rành rành còn kiaNước Mỹ chẳng phải ăn chiaTự do hàng hải có chừa ai đâu?Cho nên tôi vẫn điều tàuMáy bay cũng được lệnh mau vi hànhVũ khí sát thương chiến tranhCũng không còn cấm các anh được dùngTPP chúng ta cùngGiúp nhau kinh tế tạo vùng tự doVừa tạo cho dân ấm noVừa chống tham nhũng chẳng lo bị thùTám năm công việc lu bùLo cho nước Mỹ hết thù ngoài trongChúng tôi cũng chỉ ước mongChính trị nước Mỹ sáng trong vẹn toànTrước khi kết thúc diễn đànTôi muốn các bạn hoàn toàn tự doTương lai của bạn ai lo?Phải chính các bạn tự lo cho mìnhBao nhiêu sáng kiến phát sinhInternet. Facebook tự mình đăng lênChia sẻ cái đúng, cái nênTự chọn lãnh đạo cấp trên của mìnhPhải có học thức văn minhMới làm đại diện cho mình an thânPhải vì nước phải vì dânDo vậy báo chí phải cần tự doTôi xin đọc vần thơ nhoMong rằng các bạn chứng cho tâm này"Rằng trăm năm cũng từ đâyCủa tin gọi một chút này làm ghi"Nước Mỹ cam kết khắc ghiSẽ làm tất cả là vì Việt Nam.“Cảm ơn các bạn!Thank you very much. Thank you Vietnam”Xin chào! Xin chào Việt Nam!"".
****************************** ****************************** ****************************** *************
Thơ : Anh chạm trái tim Em
Anh đến thăm quê Em
Vào một ngày nắng Hạ
Bao người dân vội vã
Ðón từng bước chân Anh
Ôi… đôn hậu hiền lành
Nụ cười Anh rạng rỡ
Không một chút bỡ ngỡ
Dù mới đến lần đầu
Tiếng Việt có dễ đâu
Anh vẫn tập tành nói
Chân tình như mở lối
Ðến triệu trái tim người
Cái bắt tay vui cười
Sao mà gần gũi quá !
Anh bình dân đến lạ !
Ăn nơi quán lề đường
Cùng với người dân thường
Choàng vai không ngần ngại
Thích nghe Anh nói mãi !
Bài diễn thuyết đầu tiên
Ôn hòa và lành hiền !
Những lời Anh hứa hẹn
Giúp Dân Em giữ vẹn
Bờ cõi nước non nhà
Rồi phát triển gần xa
Như một bậc Hiền Triết
Am tường và hiểu biết
Lịch sử đến văn chương
Biết nàng Kiều vấn vương
Bà Trưng rồi Bà Triệu
Ngạc nhiên điều Anh hiểu
Thấu đáo từng lời thơ
Em như đang trong mơ
Khi nghe Anh nói đến
"Nam Quốc Sơn Hà“ ấy
Chỉ có "Nam Ðế cư “
Anh muốn nói gì ư ?
"Dẹp dã tâm Khựa nhé !“
Anh ơi lời Anh khẽ
Chạm đến triệu lòng dân !
Lo lắng đã vạn lần
Mất nước mà không thể
Sao yêu Anh đến thế !
Anh chạm trái tim Em !
Bao người dân vội vã
Ðón từng bước chân Anh
Ôi… đôn hậu hiền lành
Nụ cười Anh rạng rỡ
Không một chút bỡ ngỡ
Dù mới đến lần đầu
Tiếng Việt có dễ đâu
Anh vẫn tập tành nói
Chân tình như mở lối
Ðến triệu trái tim người
Cái bắt tay vui cười
Sao mà gần gũi quá !
Anh bình dân đến lạ !
Ăn nơi quán lề đường
Cùng với người dân thường
Choàng vai không ngần ngại
Thích nghe Anh nói mãi !
Bài diễn thuyết đầu tiên
Ôn hòa và lành hiền !
Những lời Anh hứa hẹn
Giúp Dân Em giữ vẹn
Bờ cõi nước non nhà
Rồi phát triển gần xa
Như một bậc Hiền Triết
Am tường và hiểu biết
Lịch sử đến văn chương
Biết nàng Kiều vấn vương
Bà Trưng rồi Bà Triệu
Ngạc nhiên điều Anh hiểu
Thấu đáo từng lời thơ
Em như đang trong mơ
Khi nghe Anh nói đến
"Nam Quốc Sơn Hà“ ấy
Chỉ có "Nam Ðế cư “
Anh muốn nói gì ư ?
"Dẹp dã tâm Khựa nhé !“
Anh ơi lời Anh khẽ
Chạm đến triệu lòng dân !
Lo lắng đã vạn lần
Mất nước mà không thể
Sao yêu Anh đến thế !
Anh chạm trái tim Em !
Phương Trần
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét