Chủ Nhật, 16 tháng 7, 2017

Vấn Đề Biển Đông, Trung Quốc Và Bắc Hàn, Việt Nam Đi Về Đâu?

Tham luận 125
Vấn Đề Biển Đông, Trung Quốc Và Bắc Hàn, Việt Nam Đi Về Đâu?

A.- Giai đoạn thương thảo
1.- Washington nhờ cậy Bắc Kinh
Như quan điểm của chúng tôi đã trình bày trong bài tham luận trước là Mỹ muốn tránh hiễm họa cho mình về vũ khí hạt nhân của Bắc Hàn nên Mỹ phải nhờ đến sự tiếp tay của Trung Cộng làm áp lực với Bình Nhưỡng phải chấm dứt chương trình phát triễn vũ khí hạt nhân vì trên thực tế mà ai cũng biết chỉ có Trung Cộng mới làm được chuyện nầy vì Bình Nhưỡng rất lệ thuộc vào Bắc Kinh về mọi mặt từ chánh trị lẫn kinh tế. Lợi dụng sự nhờ cậy hiếm hoi nầy, giới lãnh đạo Bắc Kinh nghĩ rằng thời cơ thuận lợi cho họ đã tới nên đặt ra những điều kiện trao đổi và mặc cả quyền lợi với Mỹ.
Đó là điều tất nhiên trên trường bang giao quốc tế, chỉ thuần về quyền lợi mà thôi.

2.- Tham vọng của Bắc Kinh
Tham vọng quyền lợi cốt lõi bật nhứt của giới lãnh đạo Bắc Kinh là muốn  được tự do phát triễn toàn diện xuống vùng trời Đông Nam Á, mà bước đầu hiện tại là vùng biển và vùng trời trong khu vực của đường lưỡi bò chín đoạn trên Biển Đông và có thể luôn cả vùng biển Hoa Đông, nhưng cả hai vùng Biển nầy cũng chính là quyền lợi cốt lõi của Mỹ, và trên con đường hàng hải nầy mỗi năm sự vận chuyễn hàng hóa qua lại có trên 5 ngàn tỷ đô la, cho nên, Bắc Kinh muốn dùng vấn đề kềm chế sự phát triễn vũ khí phi hạt nhân của Bình Nhưỡng như Mỹ yêu cầu để đổi lấy tham vọng mà họ mong muốn không phải là điều dễ dàng. Biết vậy, cho nên Tập Cận Bình của Bắc Kinh mới quyết tâm dùng mọi thủ đoạn để cốt ý làm lung lạc ý chí Donald Trump của Washington theo đúng kinh nhựt tụng của họ là “Cứu cánh biện minh cho phương tiện”.

3.- Giai đoạn đầu của việc thương lượng
Bắc Kinh có thể tin tưởng đã đạt được thành công trong giai đoạn đầu khi họ nhận thấy thái độ lập lờ, ít nhắc tới vấn đề Biển Đông của Washington, hải đội Mỹ nhiều lần xin phép cho hạm đội Hoa Kỳ đi  vào khu vực 12 hải lý của các đảo nhân tạo do Trung Cộng xây dựng trong khu vực đảo Trường Sa và Hoàng Sa để thực thi tự do hàng hải, nhưng đều bị ông Tổng thống Donald Trump bác bỏ mà không thấy nêu ra lý do, cộng thêm thái độ của ông Trump đối với Trung Cộng, chỉ cách nhau không đầy ba tháng mà đã hoàn toàn trái ngược hẳn, điều mà ít khi thấy có vị Tổng thống nào làm như vậy.

Rất có thể Bắc Kinh nghĩ rằng Washington đã bị họ đánh trúng đòn vào yếu huyệt cân não cho nên cần phải đánh bồi thêm liên tiếp cho đến khi nào kẻ địch thủ phải gục ngã, vì vậy, thay vì áp lực cho Bình Nhưỡng từ bỏ tham vọng về loại vũ khí giết người tàn bạo nầy, trái lại, như mọi người đều thấy là Bình Nhưỡng đã xem sự trừng phạt quốc tế không ra gì và liên tiếp phóng các loại hỏa tiễn mang đầu đạn nguyên tử sang biển Nhựt Bổn nhiều hơn trước đây, chắc gì không phải là thủ đoạn của Bắc Kinh trong vấn đề đó. 

Tập Cận Bình một mặt tuyên hứa là vận động, áp lực với Bình Nhưỡng để ép Kim Jong Un ngưng thử nghiệm chương trình vũ khí hạt nhân, nhưng ngầm biểu lộ cho Mỹ và thế giới thấy rằng sự vận động nầy đã không thành công, mặt khác tạo thêm những khó khăn hơn ở Biển Đông như gấp rút hoàn tất những căn cứ quân sự trên các đảo nhân tạo Hoàng sa và Trường sa, đặt hệ thống quang trắc để kiểm soát dưới đáy biển, đưa dàn khoan khổng lồ vào Vịnh Bắc Bộ, v.v… cốt ý để kéo dài thời gian khó khăn, chẳng những không giải quyết được mà vấn đề mỗi ngày một tệ hại thêm, mục đích làm cho Mỹ chán nãn mà bỏ cuộc, như việc tháo chạy bỏ đồng minh Việt Nam năm 1975 và bỏ Đài Loan năm 1979. 

Nhưng, thời cuộc ngày nay có thể khác đi và tập đoàn lãnh đạo Bắc Kinh vẫn còn quan niệm Mỹ trước sau gì cũng chỉ là con cọp giấy nên chỉ cần ra sức hù dọa là con cọp giấy nầy sẽ cúp đuôi tháo chạy, cho nên đã có những nhận định và đánh giá sai lầm về chánh phủ Mỹ của ông Donald Trump, xem thường những lời tuyên bố của hai ông Mỹ là Bộ trưởng Quốc phòng James Mattis và ông Bộ trưởng Ngoại giao Rex Tillerson là: Sự kiên nhẫn của Mỹ đối với Bình Nhưỡng đã chấm dứt, một thông điệp báo trước cho Tập Cận Bình là Mỹ đã thấy rõ những việc làm không lương thiện của tập đoàn Bắc Kinh nên không còn tin tưởng vào họ nữa, và Mỹ bắt đầu phản ứng.

B.- Những hình thức phản ứng
Để biểu lộ sự mất niềm tin vào Trung Quốc, Mỹ đã có phản ứng qua những hành động được bộc lộ một cách khá rõ ràng như sau:
1.- Mỹ cho biết có thể trừng phạt Trung Quốc do 'yếu kém trong việc chống buôn người'. Theo các bản tin cho biết Bản phúc trình thường niên về nạn buôn người (Trafficking in Persons Report) trong tuần vừa qua của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã hạ bậc Trung Quốc xuống thành một trong các quốc gia vi phạm tồi tệ nhất. Chưa thấy Trung Quốc có phản ứng gì về sự ô nhục nầy. Điều nầy sẽ rất tủi nhục cho Trung Quốc, một đất nước mà bọn lãnh đạo Hán Tộc luôn đặt nặng tinh thần đạo lý Khổng Mạnh và Đạo Giáo trong việc xử thế, dù là giả hiệu, ngụy quân tử.

2.- Mỹ truy lùng tài khoản có liên hệ đến Bắc Triều Tiên
Nhà cầm quyền Mỹ tìm cách tịch thu hàng triệu đô la của một vài công ty như: công ty Dandong Zhicheng Metallic Material Co và 4 công ty mặt nổi mà các công tố viên nói đã cố tránh khỏi chế tài qua những giao dịch làm lợi cho những thực thể Bắc Triều Tiên “kể cả quân đội Bắc Triều Tiên và chương trình vũ khí Bắc Triều Tiên”. Những công ty nầy giao dịch với Bắc Triều Tiên từ 8 ngân hàng quốc tế lớn: Bank of America Corp, Bank of New York Mellon Corp, Citigroup Inc, Deutsche Bank AG, HSBC Holdings Plc, JPMorgan Chase & Co, Standard Chartered Plc and Wells Fargo & Co.
Nỗ lực này được tiết lộ hai ngày sau khi Bắc Triều Tiên phóng thử nghiệm một phi đạn tầm xa đúng vào ngày Lễ Quốc Khánh 04/7/2017 của Mỹ và cho biết có thể bắn tới Alaska. Hành động này làm leo thang căng thẳng với Mỹ và tăng thêm lo ngại cho mọi người về kế hoạch hạt nhân của nhà lãnh đạo Bắc Triều Tiên Kim Jong Un.

3.- Ngày 02/7/2017 Mỹ đưa tàu khu trục USS Stethem mang hỏa tiễn dẫn đường đi vào bên trong vùng 12 hải lý đảo Tri Tôn thuộc quần đảo Hoàng Sa ở Biển Đông để thực hiện chuyến tự do hải hành (tiếng Anh viết tắt là Fonops) theo luật pháp quốc tế. Đó là một trong những thái độ dằn mặt trở lại của Mỹ đối với Trung Quốc về việc Bắc Kinh vẫn tiếp tục xây dựng những căn cứ quân sự trên Biển Đông và sau khi Hoa Kỳ tỏ ra mất kiên nhẫn đối với Trung Quốc trong vấn đề Bắc Hàn
Lật tức, một chiến hạm của Trung Quốc bám theo chiếc USS Stethem của Hoa Kỳ khi làm nhiệm vụ này, mục đích chỉ để biểu lộ “một phản ứng quân sự ngoại giao” và có phần chắc là họ không dám làm áp lực hay đụng độ tối thiểu với Mỹ trong khu vực nầy, nơi mà họ cho rằng họ có chủ quyền, mặc dầu ai cũng biết là vùng biển đảo nầy là vùng lãnh hải của nước Việt Nam Cộng Hòa mà họ đã trắng trợn xua quân sang xâm chiếm vào năm 1974.

4.- Tổng thống Donald Trump chỉ trích Trung Quốc không làm việc nhiều sau vụ bắn hỏa tiễn tầm xa của Bình Nhưỡng, chẳng những thế mà trái lại, còn tăng hoạt động thương mại với Bình Nhưỡng. Ông Trump đã thẳng thừng tuyên bố: “Để Trung Quốc hợp tác với chúng ta là đã cho họ quá nhiều”. Điều nầy cho thấy tuần trăng mật giữa hai bên đã đến hồi kết thúc.

Tiếp theo đó, để  biểu lộ sự cương quyết của mình, một cuộc tập trận quy mô bắn đạn thật giữa Mỹ và Nam Hàn để đáp trả lại hành động ngang ngược của Bắc Hàn, cảnh cáo Kim Jong Un hảy xem lại khả năng của mình mà tự chế nếu muốn sống còn.

Chưa biết Kim Jong Un nghĩ sao, nhưng thực tế cho thấy Trung Cộng và Nga hoảng sợ, vội vàng lên tiếng thúc dục hai bên hãy chấm dứt việc phô trương sức mạnh quân sự của mình và hãy ngồi vào bàn đàm phán mặc dầu họ thừa hiểu rằng mọi cuộc đàm phán trước đây đều đã thất bại.
Sở dĩ các cuộc đàm phán trước đây đều đã thất bại, nguyên do chưa hẳn là về phía Bắc Hàn, mà vì sau lưng Bắc Hàn là sự hậu thuẩn của hai cường quốc đàn anh nầy, Bắc Hàn chỉ là con cờ và chánh phủ Mỹ trong những thời kỳ đàm phán đó, vì quyền lợi kinh tế nên đã tỏ ra rất nhu nhược đối với Nga và Trung Quốc, cho nên sự thể mới nông nổi như ngày nay.

Điều rõ ràng để chứng minh cho việc nầy là tuy lên tiếng kêu gọi Bắc Hàn và Mỹ nên chấm dứt phô trương sức mạnh quân sự để ngồi vào bàn đàm phán, nhưng, theo những bản tin ngày 05/7/2017 Nga và Trung Cộng đều nhấn mạnh là sẽ phản đối bất kỳ mọi nổ lực nào nhằm làm thay đổi thể chế của Bắc Hàn. Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov còn nói thêm là “ Các nổ lực nhằm bóp nghẹt Bắc Hàn về mặt kinh tế cũng không thể chấp nhận được”. 

Nga thì nói như vậy vì thời gian mặn nồng với Mỹ còn “hơi nóng”, nên nếu có những vấn đề gì khó xử giữa hai nước trong vấn đề Bắc Hàn thì vẫn còn thời gian để đàm phán, nhưng Trung Quốc thì lại khác, sự lo âu đã hiện rõ qua lời đã tuyên bố vừa mới đây của người phát ngôn Bộ Ngoại giao của họ là: “Thuyết trách nhiệm của Trung Quốc’ về vấn đề hạt nhân trên bán đảo Triều Tiên phải chấm dứt”. 

5.- Để trấn an đàn em, Trung Quốc đã triển khai trực thăng tấn công, lực lượng đặc nhiệm tinh nhuệ tới khu vực biên giới sát với Triều Tiên để diễn tập, nói là để đề phòng trường hợp khẩn cấp khi căng thẳng liên quan tới Bình Nhưỡng tiếp tục gia tăng, nhưng thực chất là để can thiệp, bảo vệ Bắc Hàn, cảnh cáo Nam Hàn và Mỹ không nên theo đuổi việc thống nhứt bản đảo Triều Tiên bằng cách triệt hạ chế độ Cộng sản Bắc Hàn để thiết lập chế độ dân chủ tự do trên bán đảo nầy khi cuộc chiến xãy ra vì sự tồn tại của Bắc Hàn như hiện nay là nhu cầu thiết yếu của Trung Quốc. Việc chiến tranh nếu xãy ra giữa đồng minh Mỹ với Bắc Hàn theo chúng dự liệu là sẽ gây thảm họa lớn lao cho cả hai phía và nhiều quốc gia lân cận khác, có thể chỉ là sự thổi phòng quá đáng để thử phổi Mỹ, vì không lẻ Nam Hàn và Nhựt Bổn với khả năng quân sự của họ đâu phải yếu đến nổi chỉ ngồi khoanh tay để hứng đạn của Bắc Hàn? Hệ thống Thaad của Mỹ ở Nam Hàn vốn làm cho Nga và Trung Cộng luôn lo sợ và đứng ngồi không yên, chẳng lẻ chỉ là con cọp giấy? 


6.- Để trả đũa việc thách thức của Trung Quốc, ngày 07/7/17 Không Quân Mỹ điều động 2 phi cơ ném bom B-1B Lancer xuất từ đảo Guam bay ngang qua vùng Biển Đông đang trong vòng tranh chấp để khẳng định khu vực nầy không thuộc về của ai mà là lãnh thổ quốc tế, bất chấp Trung Quốc tuyên bố chủ quyền trên hầu hết các tuyến hàng hải trên khu vực. Điều nầy dĩ nhiên sẽ làm cho Trung Quốc phẫn nộ.

7.- Mỹ đã quyết định bán cho Đài Loan những vũ khí tối tân để phòng thủ đảo quốc lên đến 1,4 tỷ Đô la. Điều nầy trái ngược với ý muốn của Trung Quốc và khiến cho Đài Loan lên tinh thần, triễn khai phản lực cơ khu trục bay bám sát hàng không mẫu hạn Liêu Ninh của Trung Quốc khi đoàn tàu nầy tiến vào gần khu vực hải phận của Đài Loan.

Nói chung, tất cả những hiện tượng xãy ra giữa các bên trong vấn đề Bắc Hàn hiện tại chỉ là bước đầu của sự thăm dò nhau về ý chí cương quyết và sự dẽo dai. Mục đích của Nga và Trung Cộng là cố tạo thêm những khó khăn để làm cho Mỹ cảm thấy rằng vấn đề Bắc Triều Tiên thật sự khó giải quyết nổi, càng kéo dài càng bị sa lầy, thêm vào đó là nội bộ nước Mỹ hiện trong tình trạng bất ổn vì những nhóm khuynh tả, một số cá nhân, một số giới truyền thông và những tổ chức chống Tổng thống Trump vẫn tiếp tục gây xáo trộn nội bộ, cho nên họ hy vọng đến một giải pháp sau cùng là Mỹ sẽ không đủ kiên nhẫn theo đuổi vấn đề Bắc Triều Tiên và sẽ phải bỏ đồng minh Á Châu tháo chạy, giống như tiền lệ đã xãy ra năm 1975, Mỹ bỏ đồng minh Việt Nam, nhường lại Biển Đông cho họ. 

Tóm lại, sự kềm chế vấn đề hạt nhân đối với Bắc Hàn mỗi ngày một khó khăn hơn, nếu Mỹ không cương quyết dập tắt được bây giờ thì hậu quả sẽ thê thảm chẳng những cho cả thế giới mà luôn cả Mỹ, khi đó thì Trung Cộng sẽ tung hoành trên quả địa cầu nầy như chổ không người và chỉ trong vòng vài thập niên tới Trung Cộng sẽ nhuộm đỏ cả thế giới, luôn cả Mỹ như nhận xét của ông cố vấn, tiến sĩ Navarro trong quyễn Chết Bởi Tay Trung Quốc của ông, vã lại, lưu lượng giao thương hàng hóa trên tuyến đường hàng hải trên Biển Đông lên đến trên 5 ngàn tỷ đô la US mỗi năm và trên đó Mỹ cũng đã đóng một vai trò huyết mạch về quyền lợi của mình. Cho nên, trước những vấn nạn lớn về mặt kinh tế và chánh trị như vậy, liệu rằng Mỹ có phải bỏ đồng minh để tháo chạy một lần nữa hay không?

8.- Những điều suy luận
Xét về mặt tâm lý chánh trị và những điều kiện sống còn cũng như về quyền lợi kinh tế cốt lõi, nếu Mỹ nhận chân được rằng thái độ của Nga và Trung Quốc trong vấn đề vũ khí hạt nhân Bắc Hàn chỉ là luận điệu chuyên nghiệp khi yếu thế để làm hỏa mù, hù dọa mọi người, mọi quốc gia của bọn người Cộng sản, thì sự cương quyết theo đuổi vấn đề đến cùng bên cạnh các đồng minh chí cốt là Nhựt Bổn, Nam Hàn, Ấn Độ, Nam Dương, Úc…là điều cần thiết trong những lựa chọn, lúc đó thì chính Trung Quốc và Nga buộc lòng phải bỏ cuộc tháo chạy thay vì Mỹ tháo chạy như họ mơ tưởng.

Thiết tưởng, trước những bối cảnh đang được phô diễn, giờ đây có lẻ là lúcTrung Cộng và nhứt là Bắc Hàn nên tự kiểm điểm lại khả năng thực sự của mình để tự lo liệu việc thối lui. Được như vậy là điều may mắn cho mọi người và cũng riêng dành cho họ, còn như cứ điên cuồng thì tự chuốt l ấy thảm họa vào thân mà thôi.

C.- Việt Nam trước bàn cờ quốc tế
1.- Theo một số nguồn tin thì Việt Nam đã cho hãng Talisman-Việt Nam khởi sự tiến hành thăm do dầu khí tại lô 136-06 nơi mà Bắc Kinh đòi chủ quyền. Điều nầy thực hư chưa biết ra sao, nhưng nếu quả đúng như vậy thì sẽ dẫn đến tình trạng căng thẳng khó tránh khỏi giữa hai quốc gia “ 4 Tốt và 16 Chữ Vàng” nầy. Mới nhất là sự kiện được tiết lộ hôm 06/07/2017, theo đó, Hà Nội đã triển hạn giấy phép thăm dò lô 128 ngoài khơi miền Trung Việt Nam cho tập đoàn Ấn Độ ONGC Videsh. Cả hai lô này đều bị Bắc Kinh cho là của họ vì nằm bên trong đường 9 đoạn – còn gọi là đường lưỡi bò – mà Trung Quốc trưng ra để khẳng định chủ quyền. 

Do hai hành động kễ trên, gần đây, có nhiều dư luận cho rằng Việt Nam dùng dầu khí để công phá đường lưỡi bò của Trung Quốc và đang trở thành quốc gia bạo dạn nhứt, làm đối thủ hàng đầu trong việc chống lại yêu sách chủ quyền quá đáng của Trung Quốc tại Biển Đông. 

Mỹ, Ấn Độ và Nhựt Bổn đang ủng hộ giải pháp nầy của Việt Nam, vì vậy mới có những hiện tượng Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đi Mỹ gặp Tổng thống Donald Trump, đi Nhựt gặp Thủ tướng Shinzo Abe và Phó thủ tướng kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh đi Ấn Độ để cùng nhau ký rất nhiều thỏa hiệp về hợp tác Thương mại, Quốc phòng và An Ninh Khu vực.

Liên quan đến vấn đề nói trên, vào ngày 05/7/2017, hai chiến hạm Mỹ USS Coronado và USNS Salvor cặp cảng Cam Ranh và bắt đầu diễn tập các cuộc thao duợt quân sự với hải quân Việt cộng trong 5 ngày liền.

D.- Lời kết
Những biến chuyễn xãy ra như đã trình bày trên là những cuộc thách thức ngoạn mục giữa Bắc Kinh và Washington, đem niềm lạc quan về phía người Việt Nam, tuy nhiên, bạo quyền Việt cộng vốn phát xuất từ nguồn của chủ nghĩa Mát-Lê và tuyệt đối trung thành, nhận chỉ thị từ đàn anh Nga-Trung Cộng, cho nên từ trước đến nay, những hiệp ước mà chúng ký kết, thường ký xong chưa kịp ráo mực rồi lại trân tráo xé bỏ, như hiệp ước đình chiến ký với Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa năm 1973, vừa ký xong thì trở mặt, xua quân đánh chiếm tỉnh Bình long, đánh chiếm tỉnh Ban Mê Thuột, tiếp theo đó là mở mặt trận đại quy mô và toàn diện xâm lăng toàn thể lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa vào ngày 30/4/1975. Cho nên, trước những động thái của Việt cộng, mọi sự đều nhắc nhở cho chúng ta phải nên cẩn trọng, không thể đặt nhiều niềm tin vào bọn chúng vì tung những hỏa mù để lường gạt dư luận là nghề chuyên nghiệp của họ, nên giả chân thật khó lường. Chờ xem.

Đu dây giữa các siêu cường là chuyên nghiệp của họ, cho nên, chúng ta có thể đặt câu hỏi là liệu hiện nay có phải họ cũng đang đu dây giữa một bên là Nga Trung và một bên là Mỹ Nhựt Ấn? Tổng thống Donald Trump đã biết việc nầy của họ trong quá khứ, Nhựt và Ấn cũng không xa lạ gì với họ. Cho nên, nếu như ngày nay bọn chúng cũng còn toan tính giở thủ đoạn nầy một lần nữa thì sẽ phải  đối diện với sự thất bại nhục nhả và khi đó dân tộc Việt sẽ bị lôi kéo theo biết bao là thảm họa. Điều nầy chắc chắn không người dân Việt nào cam tâm chấp nhận và lúc đó chắc chắn cũng sẽ là dịp để mọi công dân Việt cùng nhau đứng dậy lật đổ chúng để khai phóng đất nước, quang phục lại quê hương, mang lại cho đất nước Việt Nam một nền hoà bình thật sự dân chủ, tự do và phồn thịnh, người người sống trong cảnh ấm no và hạnh phúc.
Ta muốn xô ngã bức trường thành đen tối,
Mở lối đi có muôn vạn nẻo trời hoa
Có chim ca, có hương lửa hiền hòa
Có nụ cười tươi, có hương thơm hoa đồng cỏ nội

Ta mơ-ước vén được bức màn mây tăm-tối
Cho quê-hương  vang dậy vạn lời ca
Ta hân-hoan ôm trọn nước non nhà
Cùng tô thắm giang-san màu  tươi sáng 

Thanh Thủy (14/7/2017)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét