Thứ Bảy, 1 tháng 7, 2017

Bài Nói Chuyện Của Bà Quả Phụ Trịnh Minh Thế

Thông-tin đa chiều là ngọn đuốc soi rọi mọi khía canh'' đen tối! Coi để biết, biết để....tránh hay  phản-biện!! Bài viết của tác-giả, không nhất thiết là quan-điểm của THNT. 

Kính

VP


Bài Nói Chuyện Của Bà Quả Phụ Trịnh Minh Thế
 
    Ngày 3 tháng 5 năm 1955, ngày chồng tôi mất, Ông trung tá tham mưu trưởng Trương Lương Thiện có về Tây Ninh báo tin và chở tôi và mẹ chồng tôi về Saigòn. Về đến nơi, lúc thấy xác chồng tôi là 1giờ khuya. Khi ngồi bên xác chồng tôi, tôi mới phát hiện chồng tôi chết vì 2  viên đạn. Viên đạn thứ 1 từ ót trổ ra miệng, miệng còn ám khói đạn. Viên đạn thứ 2 từ lỗ tai phải trổ ra mắt trái, tròng mắt bay mất, mí mắt lõm xuống và còn nguyên vẹn không rách, lỗ tai còn ám khói đạn. Tôi có lấy khăn ước lau chùi nhưng không sạch được! Nhìn 2 vết đạn này, tôi nghĩ là chồng tôi bị ám sát chứ không chết trận được vì 2 lỗ đạn rất nhỏ, nhỏ như đầu chiết đũa và không phá rộng. Từ lúc đó tôi luôn luôn ở bên xác chồng tôi, tôi không ngủ, không ăn uống gì được cho đến trưa ngày hôm sau là liệm xác. Sáng hôm sau thì ông Ngô Đình Diệm cùng phái đoàn đến. Tôi có nhìn thấy ông Diệm té xỉu trước mặt tôi. Sau khi ông Diệm về, có mấy người em chồng tôi và các anh em trong đoàn thể Liên Minh đến thăm xác. Tôi có chỉ cho tất cả mọi người thấy là chồng tôi chết vì hai viên đạn. Khi chết chồng tôi mặt quân phục kaki vàng và bộ đồ đẫm máu đỏ; người em gái thứ 5 của chồng tôi đã đem về Tây Ninh đốt. Chánh quyền Ngô Đình Diệm không giải thích gì về cái chết của Tướng Thế mà trái lại khi chôn cất chồng tôi xong thì có mấy người lạ mặt hăm he tôi không cho tôi nói là chồng tôi chết vì hai viên đạn, không cho nói gì về cái vụ của chồng tôi chết hết. Cho tới bây giờ thì cũng không có cái giấy xác nhận về cái chết của của chồng tôi, cái giấy khai tử tới nay bây giờ tôi cũng không có.
 
    Ông Tạ Thành Long nói là chồng tôi chết khi đi khám mặt trận, nhưng theo 2 viên đạn bắn vào đầu đó thì tôi nghĩ chồng tôi bị ám sát bằng súng kề vô đầu bắn chứ khôngphảii là tử trận.     
 
    Nhắc đến ông Văn Thành Cao, cựu Thiếu Tướng và ông Tạ Thành Long, cựu đại tá của QLVNCH thì bà Trịnh Minh Thế cho biết, bà đối với 2 vị sĩ quan cao cấp đó như là tất cả các anh em trong đoàn thể Liên Minh mà thôi. Mãi đến năm 1993, khi anh  em cựu chiến binh trong đoàn thể Cao Đài Liên Minh tổ chức lễ kỷ niệm 45 năm thành lập quân đội Cao Đài, Ban Tổ Chức gởi vé máy bay mời tôi qua tham dư…Trong Đại Hội, tôi có gặp các ông Văn Thành cao và Tạ Thành Long. Riêng ông Tạ Thành Long thì đó là lần đầu tiên từ lúc chồng tôi chết tôi mới gặp lại. Chú Long có mời tôi tôi về nhà vợ chồng chú tá túc trong những ngày đại hội. Thật ra tôi có nghi ngờ là những  người này có dính líu vào cái chết của chồng tôi, tôi nghi từ lâu rồi, nhưng chưa có bằng cớ rõ rệt nên tôi đối đãi mọi người như nhau. Từ khi nghe tin tức và tài liệu những người đó có dính líu đến cái chết của chồng tôi, thì tôi cắt đứt không liên lạc với những người đó nữa…
 
 
Trích Báo Saigon Nhỏ, số 437, tr 48, tháng 1/2007
NDVN, ngày 2/11/07   
 
 
 
Giải Tỏa Bí Mật Về Cái Chết Của 
Tướng Trịnh Minh Thế

(Tạp chí GÓP GIÓ, số 112, thứ ba, ngày7/2/03)
 
    LỜI TÒA SOẠN: Tướng Trịnh Minh Thế, Tư lịnh Lực Lượng Cao Đài Liên Minh bị giết vào lúc 6 giờ chiều ngày 3-5-1955, là một nghi án mà đã có một số tin tức loan khác nhau, như:
     1- Về phía chính quyền Ngô Đình Diệm cho biết rằng tướng Trịnh Minh Thế đã trúng một viên đạn vào đầu, khi ông đi trên chiếc xe Jeep chạy trên cầu Tân Thuận, trong khi đang truy quét lực lượng Bình Xuyên
    2- Theo ông Lê Trọng Văn, viết rằng cái chết của tướng Trịnh Minh Thế là do tướng Văn Thành Cao cho đàn em ngôi chung xe Jeep với tướng Thế , ha sát ông tại cầu Tân Thuận, theo mật lệnh của ông Ngô Đình Nhu.
    3- Theo một tài liệu bằng tiếng Pháp do ông Nhị Lang công bố trên báo chí, thủ phạm giết tướng Thế là Thiếu tá Tình báo Savani của Pháp, trả thù cho tướng Chanson. Thiếu tá Savani từ trên chiếc thuyền nhỏ của Pháp từ dưới sông bắn lên xe tướng Thế.
    Nhưng theo tài liệu do ông Trịnh Minh Sơn công bố trên tờ Làng Văn, Canada, số 232 tháng 12-2002, dưới đây, cho biết thân phụ ông - tướng Trịnh Minh Thế đã bị giết tại Dinh Độc Lập rồi đem xác ông chở tới cầu Tân Thuận để đánh lạc hướng.
    Rõ ràng đây là một bằng chứng thật CHÍNH XÁC nhứt. Bởi vì là người trong gia đình mới có thể nhìn tận mắt có cả thảy HAI vết đạn bắn rất gần, một vào ót và một vào vào lỗ tai tướng Thế còn để lai ám khói trên vết thương, chứ không phải MỘT phát duy nhứt như tin công bố.
    Được biết khi hay tin chồng chết, bà Trịnh Minh Thế đã đến ôm xác chồng và khóc kể “Ông Nhu đã giết chồng tôi!”.
    Cũng vào thời gian đó có tin ông Nhu đã bí mật cho người tới hăm dọa gia đình tướng Thế buộc phải giữ im lặng. Tướng Thế sẽ được truy thăng Trung tướng, được hưởng một số tiền tử tuất để sinh sống, và các con sẽ được thâu vào trường Quốc Gia Nghĩa Tử ăn học tử tế. Phải chăng vì để bảo vệ sự an toàn cho gia đình, bắt buộc gia đình tướng Thế phải giữ bí mật cho tới bây giờ? GÓP GIÓ
 
Giải-tỏa bí mật về cái chết
của tướng Trịnh Minh Thế
 
    Trong mục này, Làng Văn số 231, BC viết rằng: “Tướng Trịnh Minh Thế tử trận đang khi điều quân tấn công lực lượng Bình-Xuyên bên kia cầu Tân-Thuận, đạn đạo phát xuất từ một giang-thuyền Pháp, do Bình-Xuyên điều khiển. Sau này có tin, tướng Thế bị Savani, sĩ quan Phòng Nhì Pháp ra lệnh ám sát để trả thù cho tướng Chanson.”
 
    Sau khi báo phát hành, thân nhân của tướng Thế, hiện sinh sống ở Canada, đã gửi thư cho BC, công bố bí mật về cái chết của tướng Thế, nội dung như sau. BC xin đăng tải nguyên văn như một sử liệu:
 
    “Brossard, ngày 12 Nov, 2002
 
    Kính thưa ông Bút Chì
 
   Nhân đọc thấy một độc giả thắc mắc về cái chết của tướng Trịnh Minh Thế, và đã được ông trả lời trong mục giải đáp, Làng Văn số 231.
 
    Tôi xin tự giới thiệu là con trai út của cố Trung tướng Trịnh Minh Thế. Mẹ tôi là quả phụ Nguyễn Thị Kim, hiện đang sinh sống với tôi ở Canada. Nhờ ông Bút Chì đính chánh giùm một bí mật về cái chết của ba tôi, sau 47 năm mà gia đình tôi giữ im lặng.
 
    Sự thật là ba tôi bị ám sát, không chết trận như tin tức và lời đồn đãi
 
    Ba tôi bị ám sát lúc 6 giờ chiều ngày 3 tháng 5, 1955, do 2 viên đạn súng nhỏ, vì vết thương không phá rộng. Viên đạn thứ nhất dí sát vào ót, bắn trổ ra miệng, miệng còn ám khói đạn. Viên đạn thứ hai, phát ân huệ, cũng dí sát vào lỗ tai phải, bắn trổ ra bể tròng mắt trái, lỗ tai ám khói súng. Điều đó cho thấy, kẻ ra    tay là người thân cận, đứng sau lưng hoặc đứng kế bên. Mẹ tôi tin rằng ba tôi bị mưu sát trong dinh Độc Lập, khi về họp tham mưu. Sau đó đưa xác ra mặt trận cầu Tân Thuận và hô lên là tử trận.
 
    Từ ngày mất nước, ở hải ngoại có nhiều giả thuyết được đưa ra, nói về cái chết của ba tôi. Đề tài này thường một số người liên hệ tới cái chết mờ ám của ba tôi, khuê ra, tạo nhiều giả thuyết vô lý, vô căn cứ, ngụy tạo, hoặc đem viết sách hoặc đăng trên báo chí, để cố tình che đậy sự thật, tung hỏa mù đánh lừa dư luận để bưng bít tội ác năm xưa.
 
    Như ông Bút Chì đã thấy, qua nhiều sách báo và tài liệu, tất cả đều nói tướng Thế tử thương vì một viên đạn duy nhất; nhưng gia đình tôi và cả giòng họ Trịnh đều biết là ba tôi chết vì 2 viên đạn được bắn rất gần (dí sát và bóp cò). Chỉ cần chi tiết quan trọng đó thôi cũng đủ để tôi khỏi tốn công dẫn chứng dài dòng để đả phá các giả thuyết ngụy tao khác
 
    Sau cùng, để đính chánh trả lời trên báo, ông có thể tóm tắt: “Anh em ông Diệm Nhu ngày về chấp chánh bấp bênh nên đã chiêu dụ tướng Trịnh Minh Thế về hợp tác để củng cố địa vị; sau đó chủ mưu hạ sát để trừ hậu hoạn”   
 
    Xin thành thật cám ơn ông”
 
    Trịnh Minh Sơn
    2810 Bourgogne
    BrossardQuebec J4Z  1T5
    Canada       
 
 
GÓP Ý CỦA ĐDTB:
 
    Trong cuốn “Phong Trào Kháng Chiến Trịnh Minh Thế” của ông Nhị Lang tên thật là Thái Lân, xuất bản 1984 nơi trang 328 – 329 viết như sau:
 
    “Tướng Thế mất đúng 7 giờ chiều ngày mồng 3 tháng 5 năm 1955. Ông bị một viên đạn Carbin duy nhất bắn vào lỗ tai bên phải, xuyên qua mắt trái, tròng mắt bay mất. Khói đạn còn dính bên tai, chứng tỏ kẻ sát nhân phải đứng gần lắm nên mới chính xác như vậy. Một con mắt còn lại nhắm nghiền, hàm răng giả của ông cũng đã bay đi đâu mất.”. Điều này chứng tỏ điều ông Trịnh Minh Sơn đúng, bố ông bị bắn 2 phát. Đạn đi từ lỗ tai lên mắt viên đạn đó không chạm đến răng được và viên đạn đó không phải là súng Carbin mà là súng lục loại Rouleau. Phát bắn đầu tiên từ sau ót ra miệng bay đi hàm răng giả, Tướng Thế chưa chết, vì chưa vào óc. Người bắn phải cao hơn tướng Thế
 
   Ký giả Như Phong Lê Văn Tiến phỏng vấn ông Tô Bình Cầm em vợ của Tướng Thế, ông Cầm cho biết rằng: “Tướng Thế đã bi giết trong dinh Độc Lập, có thể ở dưới tầng hầm (basement), rồi ông Nhu cho đem qua cầu Tân Thuận Ông Cầm quả quyết tướng Thế không có ở trong xe, không lái xe và không đi đến Tân Thuận. Thi thể tướng Thế được đưa tới đó để giả như ông ta chết tại mặt trận.”
 
   Ký giả Như Phong Lê Văn Tiến phỏng vấn ông Tạ Thành Long là tùy viên của tướng Thế. Ông Long bác bỏ việc ông có liên hệ đến cái chết của tướng Thế và ám chỉ ông biết ai đứng đàng sau vụ hạ sát này, nhưng từ chối không cho biết chi tiết. Cuộc phỏng vấn này vào ngày 8-8-1999, mà bức thư của cựu trưởng phòng nhì Pháp là Savani đã được tạp chí Việt Nam Hải Ngoại của Luật sư Đinh Thạch Bích phổ biến từ lâu chứng tỏ là tài liệu giả mạo, vì Đại tá Tạ Thành Long không nhắc đến người Pháp giết và còn cho biết ai đứng đằng sau vụ hạ sát   
 
   Phóng Sự - Ký Sự của Tuổi Trẻ Cuối Tuần Online: Phạm Xuân  Ẩn – Tên Người Như Cuộc Đời  của Nhà Văn Nguyễn Thị Ngọc Hải, kỳ thứ 8, ngày 25/10/06, Phạm Xuân Ẩn đã cho biết: “…Người Sài Gòn ngày đó nhớ những biển lửa từ Tân Thuận đến Xóm Củi, và kể cho nhau nghe cái chết của tướng Cao Đài Trịnh Minh Thế. Thế ở trong Tứ Liên rồi quay ra đi với Diệm. Chính Diệm - Nhu cho người giết Thế ngay chỗ cầu Tân Thuận…”, click đọc: PHẠM XUÂN ẨN – TÊN NGƯỜI NHƯ CUỘC ĐỜI - Nguyễn Thị Ngọc Hải
 
   *  Ông Lê Trọng Văn chưa bao giờ gặp Ông Trịnh Minh Sơn cho đến hiện nay, mong Ông Nguyễn Cần bút hiệu Tú Gàn đừng có viết Càn – viết Gàn nghe ông Tú Tàn, vì Lê Trọng Văn và Trịnh Minh Sơn đang sinh sống tại San Diego và QuebecCanada
 
Tạp chí GÓP GIÓ, ngày 7/2/03
Trích ĐDTB, ngày 18/12/06
NDVN, ngày 19/12/06
- Tội ác thời Ngô Đình Diệm:
- Chín hầm địa ngục trần gian thời Ngô Đình Diệm:

- * Những ác nghiệp Ngô Đình Diệm và Ngô Đình Nhu như là  giết tướng Trịnh Minh, tướng Ba Cụt Lê Quang Vinh, Nguyễn Bảo Toàn…  ghê rợn như sau:
 
>> Đã được Bà quả phụ tướng Trịnh Minh Thế cho biết: “…Ngày 3 tháng 5 năm 1955, ngày chồng tôi mất, Ông trung tá tham mưu trưởng Trương Lương Thiện có về Tây Ninh báo tin và chở tôi và mẹ chồng tôi về Saigòn. Về đến nơi, lúc thấy xác chồng tôi là 1giờ khuya. Khi ngồi bên xác chồng tôi, tôi mới phát hiện chồng tôi chết vì 2  viên đạn. Viên đạn thứ 1 từ ót trổ ra miệng, miệng còn ám khói đạn. Viên đạn thứ 2 từ lỗ tai phải trổ ra mắt trái, tròng mắt bay mất, mí mắt lõm xuống và còn nguyên vẹn không rách, lỗ tai còn ám khói đạn (Bài Nói Chuyện Của Bà Quả Phụ Trịnh Minh Thế, Báo Saigon Nhỏ, số 437, tr 48, tháng 1/2007)
 
>> Trong sách của bà Trần Thị Hoa tự Phấn, phu nhân của Tướng Lê Quang Vinh, hiện định cư ở Houston, có viết ..."Khi đã chết rôì, thi thể Tướng Lê Quang Vinh còn bị hành hạ, chặt ra nhiều khúc cho tan nát, cho tuyệt diệt. Hành động nầy có làm cho  phía chiến thắng được thêm hả hê thoả mãn trong nềm kiêu hãnh tự hào chút nào không? Đối với phương Đông, đây là một điều bất nhân vô đạo. Phương Đông có truyền thống đạo học, kẻ không theo Phật  cũng biết Nho. Không ai nở đối xử tàn tệ với người đã chết như thế... (trang 229), và được người từng là cưu Sĩ quan Tuỳ viên của Tổng Thống Ngô Đình Diệm cho đến hết ngày 1.11.1963, trong lúc vui miệng đã kể lại, một hôm, tháp tùng Tổng thống đi kinh lý, người nầy được Ông Tỉnh trưởng Cần Thơ cho biết là xác Ba Cụt đã bị bằm ra (Lâm Lễ Trinh và Mật vụ CLCG Ngô Đình Diệm ở Mỹ hãy thú tội thủ tiêu bầm xác.... của Trịnh Bá Lộc, Nguyên sĩ quan Tùy viên của Đại tướng Dương Văn Minh., ngày 28/6/08)
 
* Còn tội ác Bạo chúa miền Trung, Ngô Đình Cẩn trong KHẨU CUNG: PHAN QUANG ĐÔNG
 
Qua những ác nghiệp tàn độc “máu lạnh” Tam đại Việt gian Ngô Đình, quá tham tàn vô luân, để rồi kết thúc dòng họ Ngô Đình bị diệt tộc, không còn ở trong nước và hải ngoại cho dù còn hai người con của Ngô Đình Cẩn không thừa nhận họ tộc Ngô Đình là hai anh em Nguyễn Văn Sơn  và Nguyễn Văn Thanh hiện ở North Carolina, USA. Để rồi ác báo nhãn tiền là ba cái chết Diệm - Nhu - Cẩn đều bị bắn vào đầu và bầm xác vào ngày 2/11/1963, y như Diệm - Nhu đã ám sát bắn 2 viên đạn vào đầu Tướng Trịnh Minh Thế vào ngày 3 tháng 5 năm 1955 và bầm xác tướng Ba Cụt Lê Quang Vinh ngày 13.7.1956...
 
 
 
Diem_dead453534534534534.jpg
Tam Đại Việt Gian Ngô Đình Diệm & Ngô Đình Nhu Đền Tội Nợ Máu Nhân Dân
 
 
Tuyển Tập: Tội Ác Và Ác Báo Tru Di Diệt Tộc 
Tam Đại Việt Gian Ngô Đình Diệm
 
 
 


From: AN-NAM <an.namnguyen@yahoo.com>
To: 
Sent: Saturday, 21 January 2017, 16:43
Subject: LỜI TRẦN TÌNH 

...các nhân sĩ phổ biến những điện thư có ý nghĩa tương tự như điện thư nầy là một trong những đóng góp cần thiết cho dân tộc, nhứt là trong thời gian nầy; thời gian mà đất nước có thể đi vào một bước ngoặt mà chế độ độc đảng sắp cáo chung.

Thành phần Việt gian được nêu ra trong chuỗi điện thư nầy chỉ có 2 con đường để đi:

1/ Trở về với dân tộc.

2/ Nếu không thể hồi đầu thì phải được tách rời khỏi đại khối dân tộc vì sự nguy hại mà (cha mẹ, ông bà) họ ĐÃ và họ SẼ tiếp tục làm cho dân tộc.

*Có lẽ một số người không dám thừa nhận một điều, đó là: Đa số "người ta" đã lựa chọn điểm 1 ở trên

*Điểm 2. Dù lực bất tòng tâm nhưng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức và vẫn còn tuỳ vào vận mệnh của dân tộc mình có đủ sức để "vượt thoát khỏi vòng kềm toả đau đớn" nầy không thôi!!!

a- Đoàn kết dân tộc thì không thể đoàn kết với Việt gian.

b- Tách thành phần Việt gian ra khỏi đại khối dân tộc thì không phải là chia rẽ.

-2 điểm a và b ở trên cần được hiểu minh bạch.

From: AN-NAM <an.namnguyen@yahoo.com>

Đọc những bài viết nói về cá nhân ông Ngô Đình Diệm (NĐD). Tôi xin được viết ít hàng cũng trong phạm vi cá nhân ông NĐD, không lẫn lộn sang đề tài khác. Viết là cho công luận, gồm cả người già, người trẻ và tôi tin rằng, mọi người đều đã biết; tôi chỉ ngắn gọn, ai chưa biết rõ thì cứ vào lục tìm trong các websites và tôi cũng không làm chuyện lấy thúng úp voi để hướng dẫn thế hệ sau đi hoặc tiếp nối vào con đường sai trái, nhục nhằn.

-Chung quanh cái năm 1945 đó là thời Pháp thuộc (đất nước mình đã bị xoá tên trên bản đồ thế giới vì đang nằm trong tay giặc Pháp và dĩ nhiên, "mẫu quốc" là Pháp). Vua Bảo Đại thoái ngôi - trao ấn kiếm của triều đình - cho Việt Minh. Chấm dứt thời nhà Nguyễn. Ông Bảo Đại trở về làm thường dân của nươc Việt. 

Việt Minh nắm chánh quyền và ngày 2 Tháng 9 năm 1945 họ thành lập nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà (từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mau). Việt Minh phát động toàn dân chống Pháp (vẫn đang thời thuộc Pháp) và 9 năm sau, họ thắng giặc Pháp ở trận Điện Biên Phủ năm 1954 (và cũng dĩ nhiên, lúc đó, nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà là từ Ải Nam Quan đến mũi Cà Mau). Nhưng, lại một chữ nhưng:

- Ngoại bang (!) dựng "thường dân Bảo Đại" lên làm Quốc Trưởng (tương đương Tổng Thống) và theo đúng "chương trình", ngoại bang lần lượt đưa ông Ngô Đình Diệm về làm "Thủ Tướng" cho "Quốc Trưởng Bảo Đại", "Thủ Tướng" NĐD "truất phế Bảo Đại" và lên làm Tổng Thống, năm 1956, NĐD từ chối tổ chức tổng tuyển cử cả nước như quy định của Hiệp Định Genève và theo đúng "chương trình" của ngoại bang, NĐD "lập" ra nước Việt Nam Cộng Hoà (I) từ vĩ tuyến 17 đến Mũi Cà Mau (chia đôi đất nước và mình có 2 nước VN?!) dẫn đến cuộc chiến 20 năm (Vietnam War) làm điêu tàn đất nước vốn đã mấy trăm năm tang thương, kiệt quệ trong cuộc chiến chống giặc Pháp và vừa đuổi được giặc! Dân VN không ai bầu cho ông Ngô Đình Diệm làm Tổng Thống cả, ông ta là người của Mỹ đưa về!

Danh có chánh thì ngôn mới thuận! Những dòng chữ đỏ ở trên lại là 1 sự thật không đảo ngược được; nếu những dòng chữ đỏ ở trên được đảo ngược lại thì ông Ngô Đình Diệm có thể là một CHÍ SĨ, đại loại giả sử là: Đa số dân VN (không cần toàn dân) yêu cầu ông Bảo Đại (BĐ) trở về và ông (BĐ) trở về theo ý nguyện của đa số dân VN rồi bổ nhiệm ông NĐD làm Thủ Tướng, rồi vì tình hình đất nước mà ông Diệm phải truất phế ông Bảo Đại, rồi tổ chức bầu cử mà đa số dân VN bầu ông Diệm làm Tổng Thống. Đó mới là danh chánh ngôn thuận và ông Diệm vẫn có thể là một chí sĩ dù cha của ông (Ngô Đình Khả) và ông nội của ông từng là Việt gian theo giặc Pháp gây biết bao tang thương cho dân Việt! 

* Đây là một nỗi ô nhục cho VN mình, một đất nước nhược tiểu phải chịu sự sắp đặt tuỳ tiện của nước mạnh. Xin đừng nhắc đến ông Diệm là một Tổng Thống của đất nước tôi. Từ tiểu học, những bài công dân, giáo dục...đã dạy rằng: Sĩ khả sát, bất khả nhục. Ta thà làm quỷ nước Nam chớ không làm Vương đất Bắc (Việt gian theo Tàu) nghĩa là: Ta thà làm quỷ nước Nam chớ không làm vương...cho ngoại bang (Việt gian theo Pháp, Mỹ, Vatican).

Đời loạn thế, con người không còn biết nhục khi làm Việt gian. Một Việt gian dù có "đóng tuồng anh minh" giỏi đến đâu đi nữa thì vẫn là một Việt gian! Cọp chết để da, người ta chết để tiếng!

- Nghĩa tử là nghĩa tận. Ông Diệm đã chết, hãy để cho ông yên nghỉ. Không ai gọi Việt gian bằng ÔNG cả. Xin cho ông một biệt lệ như tinh thần hiếu hoà, vị tha...của dân tộc Việt.

An-Nam

Ông VLC góp ý bằng 1 câu ngắn gọn: "Âm mưu nham hiểm nhất hiện nay của Việt Cộng là đồng hoá Ngô Đình Diệm với Công Giáo VN". 

Nhưng làm sao có thể "tách" NĐD ra khỏi Công Giáo VN? Ông ta là người Việt Công Giáo mà? Nhân đây, tôi xin nói vài lời về việc nầy, nói cho có đầu, có đuôi; cũng xin hết sức ngắn gọn bằng cách nói rất bình dân làm cho bất cứ ai cũng hiểu và không cần phải tra cứu sách vở, tài liệu...

-Dân tộc Việt Nam chống giặc Pháp mấy trăm năm trước khi có Việt Minh (VM); đến năm 1945 mới có VM cùng với dân tộc để chống giặc Pháp. 

Mấy trăm năm tang thương trong việc chống giặc Pháp và cuối cùng mất nước. 

Đến giai đoạn cuối (1945); Việt Minh cùng với cả dân tộc chống giặc Pháp thành công (sau 9 năm 1945-1954 [trận Điện Biên Phủ]). VM; sau đó gọi là Việt Cộng = Cộng Sản Việt Nam. 

Như thế; dân tộc tôi chống giặc Pháp đã mấy trăm năm trước khi có VM và giặc Pháp gọi chúng tôi (những người chống giặc Pháp nói chung) là GIẶC, là KẺ THÙ...và lùng sục bắt bớ chém giết, bỏ tù, đày đoạ...đồng bào chúng tôi ngay trên đất nước của chúng tôi.

Khi chiếm được đất nước chúng tôi, họ (giặc Pháp) chính thức thành lập các đạo quân như: Lính Khố Xanh (LKX), Lính Khố Đỏ (LKĐ), Lính "Com Măng Đô" Lê Dương (LD)...Những đội quân nầy hoàn toàn là người Việt theo Thiên Chúa Giáo (thời đó chưa gọi là Công Giáo) và những đội quân nầy chủ yếu đi bắt bớ, tiêu diệt những người Việt chống giặc Pháp, đặc biệt là đội quân Lê Dương là đội quân hung thần, họ còn dám ăn gan, uống máu chúng tôi (những người chống giặc Pháp) như nhiều tài liệu đã ghi nhận.

Dân tộc tôi thời đó; miền bắc nhuộm răng đen, ăn trầu, mặc áo dài, khăn đóng...miền nam với bộ bà ba, búi tó củ hành, ăn trầu với khăn rằn quấn cổ...hiền hoà, lam lũ với việc đồng áng và bám chặt lấy quê hương mình.

Những người theo giặc Pháp (Việt gian) thì hớt tóc ngắn mặc quần "Tây", áo "sơ-mi" đi với Tây, sống cuộc sống "văn minh" với bơ sữa, quyền thế...và coi chúng tôi là một dân tộc chậm tiến, ngu muội, mê tín dị đoan như thờ cúng ông bà, thờ Bụt (Phật)...và họ theo mẫu quốc (Pháp) của họ thờ Thiên Chúa, họ cũng luôn "nhớ ơn và cám ơn thực dân Pháp"

Trước khi người Tây dương đi đánh chiếm thuộc địa thì tổ tiên của quý vị cũng giống như chúng tôi hiện nay thôi? Từ đó cho đến bây giờ thì coi nhau là kẻ thù và chúng tôi coi quý vị (TCG) rất xa lạ như là chỉ cùng ngôn ngữ, cùng vóc dáng, nhưng không phải người Việt!

Như vừa trình bày thì chống giặc Pháp, đầu tiên phải chống 3 đội quân người Việt theo giặc Pháp - LKX, LKĐ, LD - mà toàn bộ họ đều là người Việt theo Thiên Chúa Giáo (TCG). 

Như thế; dân tộc Việt và người Việt theo TCG đã có "mối thù" từ mấy trăm năm trước và kéo dài đến tận bây giờ?! 

Chống giặc ngoại xâm (Pháp) thì phải đương đầu với LKX, LKĐ, LD (người Việt theo TCG=Việt gian) và chống người Việt theo TCG (Việt gian) tức là chống giặc ngoại xâm

Cuối cùng, đến năm 1954, dân tộc chúng tôi thắng giặc Pháp. Ngoại bang (chủ yếu là Mỹ) dùng sức mạnh quân sự để giữ miền nam qua hiệp định Gènevè (chia đôi đất Việt). Họ đưa một "Chí sĩ TCG"  tên Ngô Đình Diệm (NĐD) về lãnh đạo miền nam. Họ giao lại toàn bộ binh lính, tá, tướng người Việt (Việt gian theo Pháp) cho NĐD (NĐD đổi tên TCG thành Công Giáo) thì thử hỏi dân tộc Việt sao lại không nghi ngờ? NĐD theo đúng "chương trình của ngoại bang" là đưa ngay 1 triệu dân bắc TCG vào nam để làm hậu thuẫncùng với viện trợ Mỹ và lực lượng binh lính, tướng, tá của giặc Pháp để lại rồi lập ra cuộc chiến Quốc-Cộng

*Quốc (Quốc Gia) tức là ông Diệm và 1 triệu dân bắc TCG + lực lượng binh lính, tướng, tá của giặc Pháp để lại (Việt gian)! 

*Cộng (Cộng Sản) là tất cả những người chống giặc Pháp mà họ (Quốc) cố tình gọi chung là Cộng

-Cộng chỉ cùng với dân tộc chống giặc Pháp ở 9 năm cuối cùng (1945-1954) trong khi dân tộc Việt chúng tôi chống giặc Pháp từ mấy trăm năm trước khi có Cộng?

Ông NĐD làm dân tộc Việt phải nghi ngờ nên họ vào bưng, lập ra Mặt Trận Giải Phóng, tập kết ra bắc nhận súng đạn từ Cộng để chiến đấu tiếp tục! Số còn lại thì không vô bưng hay tập kết gì cả nhưng chống Quốc và bị miệt thị là "thành phần phản chiến", "thành phần thứ 3". 

Phải theo Quốc mà dấy lên cuộc chiến "Quốc-Cộng" mới có chánh nghĩa? Mới là "người Quốc Gia chân chính"?! 

Những năm đầu khi ông Diệm lãnh đạo miền nam thì VN ở cả 2 miền, cuộc chiến chưa bắt đầu, vì Cộng chưa đủ thực lực và lại đang nghe ngóng xem ông Diệm treo "bảng hiệu" chống Pháp có thật không (miền nam 5 năm thanh bình 1955-1960), đến khi thấy ông Diệm chỉ là treo đầu dê, bán thịt chó thì chiến tranh bùng nổ và vì Cộng cũng đã có đủ thực lực! 

Nên nhớ rằng cha của ông Diệm (Ngô Đình Khả) và ông nội đều là Việt gian theo giặc Pháp và 1 triệu dân bắc TCG vào nam vì họ có nhiều nợ máu với dân tộc ViệtĐàn ông, thanh niên thì đi lính cho giặc Pháp, đàn bà trẻ con thì sống trà trộn với dân thường và báo cáo với giặc Pháp - qua cha cố TCG - những thành phần chống Pháp! Ông Diệm không chỉ đơn thuần là người "có công" định cư cho 1 triệu dân bắc TCG mà ông đưa họ vào nam để làm hậu thuẫn quyền lực cho ông và nhân tiện cứu họ thoát khỏi sự trừng trị của những người chống Pháp. Nhứt cử, lưỡng tiện!

Như thế thì làm sao có thể "tách" ông Diệm ra khỏi Công Giáo?

Chúng tôi - những người điều hành 3 diễn đàn: DiễnĐànDânTộc, TựDoNgônLuận và DânTộcTựQuyết - những năm trước đây đã đưa ra nhiều điện thư có nội dung tương tự điện thư nầy, lúc thì lời lẽ mạnh bạo, lúc thì mềm dẻo bởi chúng tôi tự biết rằng, chúng tôi nay đã già. Lực bất tòng tâm, sức cùng, lực kiệt...không giúp gì được cho quê hương, đất nước mình, chỉ có thể làm được những công việc nhỏ mọn như đã và đang làm lâu nay trên các diễn đàn mong rằng dân tộc mình ý thức được những điều cần ý thức trong thời buổi nhiễu nhương nầy.

Mới đây nghe thấy rằng; ngoài một số nhỏ người Việt hải ngoại muốn "nối chí họ Ngô" (?!) và một nhóm thanh niên nào đó ở VN cũng vậy. Chúng tôi cũng lo cho dân tộc thời hậu Cộng Sản, bởi vì, như thế lại có nội chiến vì dù sao cũng có nhiều người đã đổ xương máu ra cho 2 màu VÀNG ĐỎ (cờ đỏ, cờ vàng). Đưa Vàng ra thì những người theo Đỏ chống và đưa Đỏ ra thì những người theo Vàng chống. Làm sao tái thiết đất nước trong khi kẻ thù truyền kiếp (Tàu Chệt) của dân tộc lúc nào cũng rình rập?!

Việt Nam là VIỆT NAM! Sao lại là Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam? Rồi lại Việt Nam Cộng Hoà? Việt Nam là VIỆT NAM không cần phải có những cái "râu ria" đó! 

Việt Nam muôn năm!

Xin nhắc lại; chúng tôi đều là dân bắc di cư, cựu Công Giáo và ai cũng có trên dưới 7 năm "tù cải tạo" sau năm 1975. Quý vị tin hay không cũng mặc và không quan trọng!

From: "Chau Vu chaulinhvu@yahoo.com [DiendanDanToc]" <DiendanDanToc@yahoogroups.com>
To: 
Sent: Thursday, 3 November 2016, 3:57
Subject: [DiendanDanToc] NGÔ ĐÌNH DI65M - CÔNG GIÁO.

Xin góp một ý về Ngày 2-11-1963:

ÂM MƯU NHAM HIỂM NHẤT HIỆN NAY CỦA VIỆT CỘNG LÀ

ĐỒNG HÓA NGÔ ĐÌNH DIỆM VỚI CÔNG GIÁO VN.

 Vũ Linh Châu 

Phát biểu và chịu trách nhiệm hoàn toàn với tư cách cá nhân, không liên hệ tới bất cứ một tôn giáo, một nhóm hay một người nào khác.

******** 
Xin phổ biến rộng rãi

Sau nhiều lần truy sát; cuối cùng, quân dân miền nam 
VN cũng tiêu diệt được 2 tên bạo chúa Diệm+Nhu 
(CHIEN) và chế độ (CHIEN) bạo ngược của chúng và 
ngày 1 Tháng 11 trở thành ngày Quốc Khánh của 
Đệ Nhị ViệtNamCộngHoà.  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét