Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2019

Cần đọc: thâm cung bí sử v/v Nhân Vật Thích Trí Quang/ Nhân chứng sống LS Lê Trọng Quát

MỘT LỜI CHỨNG trước khi lật qua một trang sử thảm khốc của dân tộc !


Tuy là kinh đô của Việt Nam từ lúc Vua Gia Long thống nhất đất nước cho đến ngày cộng sản Việt minh cướp chính quyền tháng 8, 1945, Huế không lớn lắm và dân cũng không đông nên từ thành phần trung lưu trở lên, gần như ai cũng biết ai dù không quen.
Tôi biết ông Võ Đình Cường và anh Trác «  điên » mà thỉnh thoảng tôi gặp, đi một mình, trên đường phố, không để ý đến ai, không gây gổ ai.
Hai hôm sau vụ nổ ở đài Phát Thanh Huế, tôi rời Sài Gòn về Huế và từ phi trường Phú Bài đến thẳng Phú Cam nơi ông Ngô Đình Cẩn cư trú để hỏi cho rõ sự việc đã xẩy ra. Ông rất bối rối, tỏ ý muốn giải quyết gấp nội vụ và nhờ tôi đến thẳng chùa Từ Đàm tiếp xúc với hai Thượng Tọa Trí Quang và Đôn Hậu để tìm cách giải quyết càng sớm càng tốt cho ông hay.
Đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối, tôi gặp TT Trí Quang sau khi gặp TT Đôn Hậu. Cả hai TT đều có mặt lúc ấy ở chùa Từ Đàm, mỗi TT trong một phòng riêng.. TT Đôn Hậu trình bày sự việc đã xẩy ra và trao cho tôi một bản văn gọi là 5 nguyện vọng của Phật Giáo và thỉnh cầu tôi trình bày với Tổng Thống Diệm cứu xét chấp thuận để sớm giải quyết mọi chuyện.
TT Trí Quang thì khác. Ông tiếp tôi và khi đưa tôi ra xe, TT nói với tôi : «  Bác ơi, chế độ này cho nó sập cho rồi  ». Tuy tôi trẻ hơn TT nhưng các nhà sư hay dùng từ » bác » để gọi người khách cùng độ tuổi. Tôi hết sức bất ngờ trước lời nói hoàn toàn chính trị này.
Tôi trở lại cho ông Cẩn hay kết quả cuộc tiếp xúc và ông yêu cầu tôi vào gặp Tổng Thống gấp và gắng trình bày mọi chuyện đặng sớm có một giải pháp và tin cho ông biết ngay quyết định của Tổng Thống.
Hôm sau, tôi vào Sài Gòn và từ phi trường đến thẳng Dinh Gia Long xin gặp Tổng Thống. Tôi nhớ hôm ấy là một ngày cuối tuần. Tổng Thống vừa đi kinh lý đâu về với kiến trúc sư Ngô Viết Thụ. Ông Thụ đang còn trong phòng sĩ quan tùy viên. Tôi được mời vào gặp Tổng Thống liền trong lúc đại úy Bằng, một cận vệ đang giúp gài nút ở nách áo dài trắng của Tởng Thống. Tôi liền trình bày cuộc tiếp xúc của tôi với hai Thượng Tọa và 5 nguyện vọng của Phật Giáo do TT Đôn Hậu nhờ tôi đệ trình Tổng Thống. Sau khi tôi trình bày ý kiến của tôi về các nguyện vọng này, Tổng Thống bằng lòng ngay và lộ vẻ vui hẳn. Tôi hỏi tiếp có được phép gọi về Huế để thi hành quyết định của Tổng Thống. Ông bảo tôi chờ hỏi ý kiến của ông Cố vấn ( Ngô Đình Nhu). Ông Cố vấn góp ý kiến với Tổng Thống về một vấn đề quan trọng  là thường và hợp lý. Tôi chờ đợi.



                                                                                  2

Khoảng hơn tuần sau, vào một buổi trưa, ông Bộ Trưởng Nội Vụ Bùi văn Lương điện thoại cho tôi lúc tôi đang ở Sài Gòn làm việc tại Quốc Hội, nói ông Cố vấn cho tôi biết rằng không thể nói chuyện với họ được nữa, chắc vì tình hình đã biến chuyển sôi động ở nhiều nơi.

Được tôi thông báo, ông Cẩn rất buồn và bày tỏ sự lo âu sâu xa như một linh cảm đen tối về chuyện gì có thể xẩy đến. Cũng như Tổng thống Diệm, ông Cẩn đối xử ân cần đối với Phật Giáo. Riêng đối với Thượng Tọa Trí Quang, ông Cẩn có những giao dịch lịch sự và tử tế. Các trường tư thục Bồ Đề phát triển ở nhiều tỉnh , không hạn chế. Trong Chính Phủ và các tướng lãnh,tỷ lệ người Công giáo không đến 30%. Ngay tại Huế, hai chức vụ lớn nhất là Đại Biểu Chính Phủ Trung Phần VN và Tỉnh Trưởng kiêm Thị Trưởng Thành phố Huế trong suốt thời Đệ Nhất Cộng Hòa không vị nào là người Công Giáo : ĐBCP Hồ Đắc Khương, Nguyễn Xuân Khương, Tỉnh,Thị Trưởng Hà Thúc Luyện, Nguyễn văn Đẳng.

Còn bảo rằng người theo đạo Phật chống lại Tổng Thống Diệm, ngay tại Huế, nơi có nhiều tín hữu Phật giáo, cũng là sai nốt. Đại đa số những Phật tử rất sáng suốt. Họ chỉ bất bằng vậy thôi về chuyện gần ngày lễ Phật đản, có lệnh cấm treo một cờ Phật giáo mà thôi trước nhà vì từ trước cờ tôn giáo phải treo cùng cờ quốc gia trong các dịp lễ tôn giáo. Nhưng sự bất bằng ấy đã bị khai thác lợi dụng để trở thành một vụ kỳ thị Phật giáo. Về vụ nổ trước Đài Phát Thanh Huế, cần phải được điều tra để truy tố thủ phạm vì thiếu bằng chứng hiển nhiên và thủ phạm có thể thuộc về một tổ chức chống Chính Phủ Diệm như Cộng sản hay Tình báo Mỹ đang lúc một thế lực lớn của chính trường Mỹ đang muốn lật đổ Tổng Thống Diệm. hay một tổ chức thứ ba chống Tổng Thống Diệm lợi dụng hai  tổ chức trên.
Sau vụ đảo chính 1963, Thượng Tọa Trí Quang còn lãnh đạo các cuộc chống đối mang tính cách chính trị hoàn toàn, không một liên hệ nào với Phật giáo, sách động quần chúng Phật giáo mang cả bàn thờ Phật ra đường ở Huế, mưu đồ cùng một số quân nhân tách Vùng I Chiến thuật  ra khỏi nước VNCH !
Không có một tội danh nào lớn hơn tội vừa kể, đương trường phạm pháp hay là quả tang (flagrant délit – in flagrante delicto ) trong hình luật quốc gia, bất cứ nước nào.
Tiếp theo vụ sát hại TT Diệm và bào đệ Cố vấn Ngô Đình Nhu do lệnh của Dương




                                                                                  3

 văn Minh và đồng bọn phản loạn, Tướng Nguyễn Khánh đã ra lệnh giết ông Ngô Đình Cẩn và ông Phan Quang Đông. Y đã ra lệnh cho Đại tá Nguyễn văn Mầu, nguyên giám đốc nha Quân Pháp được y phong cho làm Bộ Trưởng Tư Pháp, soạn một cái gọi là sắc luật đặt ra một số tội danh mà y cho là đúng với các tội mà y muốn gán ép cho ông Ngô Đình Cẩn. Sắc luật còn qui định không có kháng án, chống án và xử xong là thi hành ngay.Tệ hại hơn nữa là sắc luật này được áp dụng cho những việc xẩy ra trước khi nó được ban hành. Trong luật pháp cả thế giới ngày nay luật pháp chỉ áp dụng cho các tội vi phạm sau khi luật được ban hành. Sự hồi tố nghĩa là áp dụng cho những tội phạm trước khi luật ra đời bị tuyệt đối cấm chỉ.
Với sắc luật phi pháp trắng trợn này và những sĩ quan do y chọn làm thẩm phán, cái gọi là Tòa án đặc biệt này đã kết án tử hình ông Ngô Đình Cẩn.
Cũng với thủ tục tố tụng hình sự phi pháp này, ông Phan Quang Đông, nhân viên của Phủ Tổng Thống đặc trách điều hành liên lạc với các điệp viên của VNCH hoạt động ở Bắc Việt bên kia vĩ tuyến 17, đặt cơ sở tại Huế, không dính dáng gì đến các cơ quan chính quyền ở Huế, bị kết án tử hình và xử bắn ngay tại sân vận động Huế. Thiếu phụ trẻ, hiền thê của ông Đông, đang mang thai, đến lạy lục xin tướng Nguyễn Chánh Thi, Tư lệnh Vùng I chiến thuật ở Huế tha cho chồng nhưng Thi từ chối vì không dám làm trái ý TT Trí Quang, người trong bóng tối quyết định mọi việc ở trong vùng lúc bấy giờ.
Hai vụ xử án này là những hành động man rợ hiếm hoi trong lịch sử của nền tư pháp cận đại của thế giới.
Trách nhiệm trực tiếp là Nguyễn Khánh nên ngay sau lễ giổ Tổng Thống Diệm năm 2003 tại San Jose mà Khánh lì lợm vác mặt tới dự và vái lạy trước di ảnh Tổng Thống, tôi được bạn Ngô Đình Chương, người tổ chức buổi lễ, mời Khánh và tôi về nhà anh nói chuyện. Tôi chất vấn Khánh về hai vụ án nói trên. Y chối quanh một cách lúng túng, hèn hạ. Tối hôm ấy, cựu Thủ Tướng Nguyễn Bá Cẩn, không biết được ai thuật lại – có lẽ mấy người theo Khánh có mặt trong buổi nói chuyện – điện thoại cười bảo tôi « hồi chiều, anh quạt tướng Khánh dữ lắm há ».
Tôi còn nhớ trong buổi lễ, ngoài Thủ Tướng Cẩn, còn có hai thiếu tướng Nguyễn Khắc Bình và Búi Đình Đạm. Chúng tôi xúc động ôm nhau . Hai vị tướng này không tham gia vụ đảo chính mà còn bị khó dễ sau đấy. Phần tôi, bị bọn phản loạn bắt giử tại Tổng Nha cảnh sát quốc gia cho đến tháng hai 1965. Mới được trả tự do khoảng hơn tháng, tôi lại được « mời vào ở Tổng Nha CSQG » hai tuần




                                                                                  4

 vì lý do sợ tôi tham gia đảo chính, chỉnh lý xẩy ra khá nhiều trong thời kỳ hỗn loạn này.
Qua bốn cuộc tiếp xúc trực tiếp của tôi với Tổng Thống Diệm, ông Ngô Đình Cẩn, TT Đôn Hậu và TT trí Quang, tôi nhận thấy rõ ràng :
-Tổng Thống Diệm và ông Cẩn mong muốn giải quyết lanh chóng, công bằng và tốt đẹp ngay từ những ngày đầu tiên sau khi nội vụ xẩy ra tại Huế. Chính phủ và Quốc Hội Đệ Nhất VNCH không có một ý tưởng hay hành động nào kỳ thị Phật giáo.
-TT Trí Quang bày tỏ rõ ràng mưu đồ chính trị, khuynh đảo quốc gia.
Nhạc phụ tôi  một Phật tử thuần thành lúc sinh tiền có lần nói với nhà tôi : «  TT Trí Quang giỏi thuyết pháp nhưng rất kiêu ngạo, giống như con chim hạt nhìn xuống hồ nước chỉ thấy có mình ! ». Có lẽ vì vậy, ông Thượng Tọa ôm mộng làm Thái Thượng Hoàng chăng !

Sau vụ đảo chính 1963 và biến động Miền Trung do TT Trí Quang lãnh đạo, Huế không còn «  đẹp và thơ » nữa. Trong bầu khí Cố Đô như phảng phất một sự nghi kị, thiếu thiện cảm giữa một phần đông dân Huế cho đến Tết Mậu Thân 1968, khi bộ đội cộng sản tràn vào Huế thì nhiều tên tranh đấu hăng hái trong vụ biến động Miền Trung hai năm trước xuất đầu lộ diện chỉ điểm cho bọn chúng sát hại đồng bào trên năm ngàn người vô tội như chúng ta đã biết.
Những giọt nước mắt đổ xuống trong tang lễ của nhà Sư Thích Trí Quang tuy chân thật nhưng chỉ là sự than khóc một người thân vĩnh biệt của một thiểu số ít ỏi tín đồ trong lúc hơn nửa triệu đồng bào tỉnh Thừa Thiên - Huế uất hận, âm thầm, kín đáo, không bao giờ quên được những ai đã gây tang thương cho họ và chờ đợi ngày sẽ đến, Cố Đô được giải thoát, tự do, trở lại đẹp và thơ, êm đềm bên giòng Hương Giang xanh biếc, lặng lờ trôi.

Paris, ngày 23 tháng 11, 2019

LS Lê Trọng Quát
Cựu giáo sư trường Quốc Học, Huế

Le ven. 22 nov. 2019 à 04:29, AU DANG <bangphongdva033@gmail.com> a écrit :
BÊN TRỜI LẬN ĐẬN
(BÀI THỨ BA)
THẢO LUẬN TIẾP VẤN ĐỀ DÂN CHỦ
BẰNG PHONG ĐẶNG VĂN ÂU
Thành phố Westminster, Quận Cam, Hoa Kỳ.
Thứ 5 ngày 21 tháng 11 năm 2019.
Tôn Thất Sơn, bạn đồng môn Quốc Học thân mến,
Tôi lấy cớ là người học trò Quốc Học để viết thư tâm tình với Thầy Lê Trọng Quát, vì Thầy đang vận động xin chữ ký đồng hương nhằm thỉnh cầu Tổng thống Donald Trump giúp tái cứu xét Hiệp Định Paris năm 1973. Tôi dự định viết nhiều bài cho người Thầy từng là chứng nhân lịch sử, từng tham gia chính trường để trả lời câu hỏi của Thiếu tá Không Quân Vũ Ngô Khánh Truật vì sao đất nước Việt Nam mình ra nông nỗi nầy.
Nhưng bỗng nhiên, Sơn viết cho tôi một bức thư góp ý về vấn đề tôi phàn nàn Quốc Dân Đảng tổ chức hội luận mà lại có cả đại diện đảng Việt Tân, một đảng thoát thai từ một tổ chức lừa đảo, bịp bợm bị nhà báo khui ra sự thật thì sử dụng bạo lực để bịt miệng. Khi không còn có thể sử dụng bạo lực, thì dùng tiền lừa đảo để kiện nhà báo hoặc thuê bọn đầu trâu mặt ngựa, vô giáo dục phun chất bẩn vào bất cứ ai đụng đến sự làm ăn bất chính của chúng nó. Tôi biết Sơn là một người yêu nước, khác với những ông bác sĩ chỉ biết chúi mũi làm ăn, rồi khi có tí tiền thì đi kiếm danh; chứ không thực tâm vì danh dự của người Việt Nam. Có lòng với đất nước, dấn thân hoạt động là đúng, nhưng muốn đem nhiệt tình phục vụ quần chúng, nhà tranh đấu phải trang bị cho mình vốn liếng kiến thức để không hối tiếc vì mình trót “trao duyên nhằm tướng cướp”. Sơn đã tham gia Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, Sơn đã tham gia Tập thể Chiến sĩ của Giáo sư Nguyễn Xuân Vinh, rồi cuối cùng nhận ra mình lầm, đúng không? Vì vậy, bức thư Sơn góp ý cho tôi về vấn để tôi phàn nàn cuộc hội thảo của Quốc Dân Đảng cần phải bàn cho rốt ráo nhằm mục đích hướng dẫn cho người có nhiệt tình khỏi bị hố.
Tôi đã thuật lại khi còn trẻ, non nớt về mặt nhận thức, tôi đã tham gia vào một đảng có quá trình Chống Cộng nghiêm túc của nhà cách mạng Trương Tử Anh, nhưng lại không tìm hiểu vì sao đảng lại chống một vị Tổng thống được Hoa Kỳ giúp chặn đứng cuồng vọng xâm lăng của một tên tay sai Quốc tế có chủ trương biến con người thành sức vật.
Vừa rồi, tôi viết cho Sơn một bức thư có tựa đề“DÂN CHỦ KHÔNG PHẢI LÀ LỜI GIẢI CHO BÀI TOÁN VIỆT NAM” để đưa ra quan điểm của mình, khiến cho người trí thức có tấm lòng chân chính yêu nước phải động não để mổ xẻ vấn đề tại vì sao đất nước mình ra nông nỗi này. Cái mà tôi chờ đợi ở nơi người trí thức phải có tinh thần trách nhiệm với nòi giống, với non sông; chứ không phải tôi mong nhận được những lời khen ngợi có tính cách xã giao. Nếu tất cả những nhà trí thức chân chính trùm chăn, thì nền Dân Chủ không bao giờ đến với nhân dân Việt Nam.
Theo sự tự học hỏi của tôi, vốn dĩ Hoa Kỳ là một vùng đất hoang vu mà mau chóng trở thành Quốc gia lãnh đạo thế giới, là do những người có tinh thần tự do và có đức tin mạnh mẽ vào giáo lý Đức Chúa Trời để làm nền tảng xây dựng Quốc Gia. Giáo lý Đức Chúa Trời sản sinh ra một lớp người đạo đức, có tinh thần yêu nước nồng nàn thì mới  xây lên được một chế độ công bằng, dân chủ, văn minh. Hoa Kỳ bá chủ thế giới không giống như vó ngựa của Thành Cát Tư Hãn đi đến đâu, cỏ nơi đó không thể mọc.
Nước Mỹ bị Đế Quốc Anh đô hộ, nhà cách mạng George Washington lãnh đạo cuộc kháng chiến chống lại Thực dân giành Độc Lập thành công. Những phụ tá của ông đề nghị ông lên ngôi Vua để ngang hàng với Vua nước Anh, nhưng ông từ chối. Ông muốn xây dựng nền Cộng Hòa trên xứ sở này. Sau hai nhiệm kỳ làm Tổng thống, những cộng sự viên của ông đề nghị ông làm Tổng thống mãn đời, nhưng ông từ chối. Ông nói: “Một người dù tài ba lỗi lạc đến thế nào, thì sau 8 năm cầm quyền cũng không còn sáng kiến và năng lực để phục vụ nữa”. Thế là sau Tổng thống George Washington, những vị Tổng thống kế tục đều giữ chức hai nhiệm kỳ. Cho tới khi Tổng thống Franklin D. Roosevelt nại cớ Chiến tranh Thế giới II chưa chấm dứt, tiếp tục tranh cử Tổng thống thêm hai nhiệm kỳ nữa, thì Quốc Hội mới viết Tu Chính An giới hạn Tổng thống hai nhiệm kỳ.
Hiến Pháp Hoa Kỳ dựa trên nền tảng của Thánh kinh để viết ra. Hoa Kỳ may mắn có vị Tổng thống không tham quyền cố vị, vì ý thức “quyền lực sinh ra tham nhũng (power corrupts). Điều tôi muốn nói là dù có một Hiến Pháp Dân chủ, nhân bản, nhưng gặp phải một nhà lãnh đạo không lương thiện thì nền Dân Chủ đó trở thành trò hề.
Bằng cớ cho ta thấy hiện nay nền Dân Chủ nước Mỹ đang gặp cơn khủng hoảng, vì những nhà lãnh đạo chính trị trong đảng Dân Chủ rời xa giáo lý Thiên Chúa. Họ cổ súy phá thai và đồng tính luyến ái, cộng với xu hướng Xã hội Chủ nghĩa đòi mở toang biên giới mà không cần biết sự tồn vong của Quốc gia. Là nạn nhân Xã hội Chủ nghĩa, chúng ta thấy rõ hơn ai hết, Cộng sản là một tôn giáo của loài yêu tinh, ma quỷ. Nếu Hoa Kỳ trở thành một quốc gia Xã Hội Chủ nghĩa, thì thế giới sẽ bị Trung Cộng thống trị ngay!
Khi đem chủ nghĩa hay ý thức hệ vào việc cai trị thì nó sẽ trở nên độc tài toàn trị. Nên nhớ độc tài toàn trị (totalitarianism) hay chuyên chính khác với độc tài (dictatorship). Độc tài chuyên chính cấm ngăn toàn diện mọi mặt của đời sống, kể cả tôn giáo. Còn độc tài chỉ hạn chế một số quyền công dân, nhưng không biến con người thành súc vật. Trong những buổi huấn luyện đoàn viên, tôi thường giảng cho anh em trong Tổ Chức hiểu rằng Tư Bản (Capitalism) không phải là Chủ Nghĩa, vì nó không đề ra nhân sinh quan, vũ trụ quan để cưỡng bách mọi người phải tuân theo. Tư Bản là một Chủ Thuyết (Theory) Kinh tế với chủ trương Thị trường Tự do. Cộng Sản ngụy biện, chúng bịa ra cái gọi là Kinh tế Thị trường Định hướng Xã hội Chủ nghĩa, một thứ luận điệu của những thằng lãnh đạo ngu dốt quen thói lừa bịp dân đen. Trí thức nào phản đối, chúng khớp mỏ.
Độc tài của Lý Quang Diệu là có mục đích khép quần chúng vào kỷ luật, giáo dục ý thức trách nhiệm Cộng Đồng nhằm đưa Singapore tiến tới Dân Chủ. Tương tự như thế, nhà độc tài Phác Chính Hy đã đưa Nam Hàn tiến đến nền Dân Chủ hôm nay.
Chủ nghĩa đề ra nhân sinh quan, vũ trụ quan giống như tôn giáo. Mà đã là tôn giáo thì phải nhất nguyên; chứ không thể là nhị nguyên hay đa nguyên. Một người không thể vừa là Thiên Chúa giáo, vừa là Phật giáo. Cộng sản là một tôn giáo của Quỷ sứ, Ma vương vì nó rao giảng những tín điều cao quý, nhưng khi thực hành thì hết sức man rợ, tồi bại. Cộng sản lấy phương châm“Cứu cánh biện minh phương tiện” để hành động. là một minh chứng rõ rệt. Tức là dù vô đạo đức, phi nhân tính đến thế nào bất kể, miễn là đạt được mục đích. Và cái mục đích của nó là đoạt quyền thống trị toàn diện để biếnCON NGƯỜI thành SÚC VẬT. Do đó, Tổng Bí thư Nguyễn văn Linh mới sử dụng câu nói “Cởi trói văn nghệ sĩ” trong cái khẩu hiệu“ĐỔI MỚI HAY LÀ CHẾT”, nhưng chỉ một thời gian ngắn thì trói lại. Người mà bị  trói là súc vật, chứ còn gì nữa?
Tôi có một cô cháu ở Paris, con ông anh ruột, gửi cho tôi một email như sau: “Từ nay, chú đừng bao giờ gửi cho cháu những bài chính trị của chú nữa. Cháu thông cảm những ông lính như chú còn mang mặc cảm hận thù, nên không thể thoát ra khỏi cái quá khứ chiến tranh”. Đọc xong cái email, tôi buồn suốt một ngày, vì đó là cô cháu tài hoa mà tôi rất thương yêu, từng bế bồng nó lúc nhỏ và nó vượt biển trốn chạy Việt Cộng.
Tôi biết phần lớn tuổi trẻ ở Âu châu đều mắc phải căn bệnh “liberal”, lại thêm tinh thần Chống Mỹ, nên giọng văn của cô cháu gái mới phũ phàng với tôi đến như vậy.
Tôi lại còn có cô cháu khác ở London, con cựu Thủ tướng Phan Huy Quát nhà báo Lê Phan  cũng lây căn bệnh “socialist”, mặc dầu có Bố là Chủ tịch Á châu Chống Cộng (thay ông Cốc Chính Cương người Đài Loan) và chết một cách nhục nhã trong tù Việt Cộng. Một hôm, bà chị tôi em ruột Hùm Xám Đặng văn Việt  gọi điện thoại cho tôi biết cháu Lê Phan đang ở Quận Cam. Bà cho tôi số điện thoại của cháu và dặn “Chú gọi cho cháu để Cậu Cháu gặp nhau”. Tôi vâng lời, gọi cho cháu Lê Phan nhiều lần, khẩn khoản mời cháu đến nhà ăn một bữa cơm gia đình đạm bạc. Cháu hứa khi xong phận sự với tờ báo Người Việt thì cháu đến, nhưng không bao giờ cháu đến, vì cháu biết tôi ủng hộ Tổng thống Donald J. Trump, một lãnh tụ Chống Cộng, nhưng cháu tôi ghét thậm tệ!
Bạn Tôn Thất Sơn, đồng mông Quốc Học thân mến,
Là một cựu chiến sĩ, miệt mài với sứ mệnh giành Tự do Dân chủ cho đồng bào suốt mấy chục năm, tôi không đau đớn làm sao được, khi có hai cô cháu mà mình hết sức thương yêu, hết sức quý mến, hết sức kỳ vọng vì một cô hoạt động trong ngành truyền thông, có Ông Ngoại (Thượng thư Đặng văn Hướng, Bộ trưởng trong Chính phủ Liên Hiệp của Hồ Chí Minh, bị đấu tố cho đến chết vào năm 1952 trong Cải Cách Ruộng Đất, có Cha là Thủ tướng Phan Huy Quát bị Việt Cộng giết dần giết mòn trong tù) và một cô cháu có hai ông bác ruột (tức là hai anh ruột tôi) bị Việt Cộng thanh toán tại Đông Dương Đại Học Xá trong cái gọi là Chiến dịch Ôn Như Hầu do Võ Nguyên Giáp chỉ huy, mà bây giờ cả hai đoạn tuyệt với Cậu, với Chú chỉ vì tôi ủng hộ Tổng thống Donald Trump, một vị lãnh tụ quyết tâm xóa số Chủ nghĩa Cộng Sản. Làm sao tôi có thể giải thích cho hữu lý để thỏa đáng nỗi thắc mắc của mình, ngoài quy luậtNHÂN QUẢ từ tổ tiên để lại?
Kỹ sư Nguyễn Gia Kiểng ở Pháp, tác giả cuốnTổ Quốc Ăn Năn, cũng chạy theo luận điệu của bọn nhà báo tả khuynh để miệt thị Tổng thống Donald Trump thì mong gì nơi hạng trí thức tranh đấu Dân Chủ Đa Nguyên? Tối thiểu kỹ sư Nguyễn Gia Kiểng phải hiểu tham vọng bá chủ hoàn cầu của Trung Cộng thông qua kỹ thuật ăn cắp, hối lộ để khuynh đảo thế giới nhằm tiến tới nền độc tài toàn trị, là thảm họa. Khi Trung Cộng vượt qua Mỹ thì cả thế giới đều bị thống trị; chứ đâu chỉ riêng có Hoa Kỳ?
*
Từ khi còn chiến đấu trên mảnh đất Miền Nam, tôi luôn tự hỏi tại sao dân tộc mình phải chịu nỗi bất hạnh của chiến tranh huynh đệ tương tàn dai dẳng, trong khi các nước chung quanh như Thái, Mã Lai, Tân Gia Ba, Phi Luật Tân thì được hưởng thái bình thịnh tri? Tại sao các con cháu cùng một mẹ mà chém giết lẫn nhau một cách man rợ, kinh hồn như thế này? Tại sao“Gia tài của Mẹ để lại cho con một bọn lai căng, một lũ bội tình” như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn ai oán?
Tôi bèn nghĩ tớiLUẬT NHÂN QUẢ như lời Phật dạy hay lời truyền “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước” của tiền nhân. Phải chăng tại vì tổ tiên chúng ta đã dùng nhiều biện pháp thâm hiểm, độc địa, tàn ác để tiêu diệt cả dân tộc Chàm? Bởi vì làm thế nào giải thích cho được những con người thông minh nhất, tài giỏi nhất của Đất Nước lại đi tôn thờ một tôn giáo ma quỷ không cần che giấu chủ trương“Vô gia đình – Vô Tổ quốc – Vô Tôn giáo” và khẩu hiệu “Trí phú địa hào – Đào tận gốc, trốc tận rễ” ?
Khi đọc mẩu chuyện của thầy Lê Tuyên Giáo sư Đại học Huế – thuật lại cuộc du ngoạn tại nước Tây Ban Nha, thì có một vị Linh mục chưa hề quen biết, thuộc dòng Thánh Matthew, khuyên các người Việt Nam đừng trở về nước, bởi vì nước Việt Nam đã bị mất vào tay dân tộc mà tổ tiên các ông đã tiêu diệt họ. Dĩ nhiên mọi người trong phái đoàn cho rằng lời tiết lộ của Linh mục là nhảm nhí, không đáng tin, vì nước Việt Nam lúc bấy giờ đã có nền Cộng Hòa được hơn 50 quốc gia trên thế giới nhìn nhận. Ngay cả ở đoạn cuối câu chuyện với du khách, vị Linh mục đã đọc cho phái đoàn nghe một câu Kiều của Nguyễn Du “Nghiệp duyên cân lại, nhắc đi còn nhiều”, mặc dầu vị Linh mục chưa từng học tiếng Việt, nhưng mọi người cũng không tin lời tiết lộ của vị Linh mục nói nước Việt Nam không còn nữa!
Tôi tin thầy Lê Tuyên không có lý do gì để phịa câu chuyện đi thăm ngôi giáo đường ở Tây Ban Nha, gặp vị Linh mục nói cho biết nước Việt Nam đã mất.
Lại thêm, tôi đọc cuốn tự truyện của nhà văn Trần Thị Bông Giấy thuật lại câu chuyện tình của bà: Bông Giấy có người bạn tình đầu tiên tên là Thuận văn Chàng gốc Chàm, sinh viên sĩ quan Võ bị Đà Lạt. Chàng thổ lộ giấc mộng của mình sau khi ra trường, sẽ gia nhập Nhảy Dù, đánh giặc thật hăng để mau lên Tướng, hòng lấy lại Đất Nước Chàm về cho nòi giống mình. Rõ ràng người Chàm vẫn còn nuôi giấc mộng phục quốc.
Tôi đã mơ hồ tự hỏi phải chăng Tổng thống Nguyễn văn Thiệu sinh trưởng ở Phan Rang là hậu thân người Chàm thể hiện hoài bão của anh sĩ quan Nhảy Dù Thuận văn Chàng?
Càng ngày tôi càng nhận thấy sự tin tưởng sở dĩ Đất Nước mình ra nông nỗi này là do sự nguyền rủa của oan hồn dân Chàm. Có độc giả đã phản bác rằng nhiều nước trên thế giới cũng từng tiêu diệt dân tộc khác, chứ đâu phải chỉ có tổ tiên mình. Tôi không cãi, vì trong vấn đề tâm linh, tôi không đủ kiến thức để luận giải. Nếu Sơn hoặc có ai đó có thể giải thích hữu lý hơn vì đâu Nước Non mình ra nông nỗi này, tôi xin lắng nghe.
Tôi chỉ nhìn những hiện tượng xảy ra cho nước mình mà suy đoán lời thông báo của vị Linh mục chưa từng biết nước Việt Nam mình ở phương hướng nào, mà nói với thầy Lê Tuyên nước mình đã mất và thêm vào mẩu chuyện của nhà văn Trần Thị Bông Giấy kể, càng củng cố niềm tin của tôi. Độc giả đồng ý hay không đồng ý, tin hay không tin, không quan trọng, những sự kiện đã xảy ra và đang xảy ra thì rõ ràng có hiện tượng quỷ ám đã và đang đè nặng trên dân tộc mình.
Oan hồn của người Chàm nguyền rủa dân ta phải bị như thế này:
·      Ta sẽ làm cho Dân tộc Việt Nam các ngươi phải thờ lạy một người Tàu làm Cha Già. Lăng mộ của người Tàu đó sẽ là hòn đá tảng khiến cho Dân Tộc các ngươi không thể ngóc đầu dậy được. Còn các Chùa sẽ rước tượng người Tàu đó vào ngồi ngang hàng với Phật. Sư sãi là Công An, Mật Vụ trá hình.
·      Ta sẽ làm cho những nhà thông thái nhất của các ngươi trở nên ngu si, cúi rạp mình thờ một Tôn giáo của Quỷ. Chúng sẽ đi rao giảng tín điều của Quỷ. Kẻ nào không tin, sẽ bị chúng chôn sống hoặc bị chúng chặt ra làm nhiều mảnh.
·      Ta sẽ làm cho cha mẹ, anh em, vợ chồng các ngươi đấu tố lẫn nhau, rồi giết hại nhau một cách tàn khốc. Các ngươi sẽ đi xin khí giới của nước ngoài về giết hại lẫn nhau. Thế giới Tự do sẽ đứng về phía bọn xâm lăng và kết tội phía tự vệ. Các ngươi sẽ phản bội nhau, vu khống, chụp mũ, bôi nhọ nhau để cho nhân loại khinh bỉ một dân tộc luôn luôn tự hào về một nòi giống có bốn ngàn năm Văn Hiến. Rồi các ngươi sẽ bị tống giam vào các trại tập trung để cho đứa con nít hành hạ!
·      Ta sẽ làm cho các bậc anh hùng, ái quốc của các ngươi bị chà đạp và phải chết một cách nhục nhã, những đứa bán nước, phản dân sẽ được thờ lạy, tôn vinh.
·      Ta sẽ làm cho mảnh đất xinh đẹp của các ngươi biến thành địa ngục, dân các ngươi phải liều mình ùa ra biển cho bão táp dập vùi hay xuyên rừng sâu cho thú dữ xé thịt.
·      Dù đã thoát ra khỏi ngục tù Việt Cộng, đến được Đất Nước tự do, các người vẫn còn bị bọn thảo khấu hăm dọa mạng sống hay bị bọn thảo khấu mạ lỵ.
Bạn đồng môn Quốc Học Tôn Thất Sơn thân mến,
Sự kiện Trí Quang mới chết càng làm cho tôi thấy hiện tượng quỷ ám càng rõ nét. Cao Huy Thuần và Thái thị Kim Lan đều là người gốc Huế, có bằng Tiến sĩ, tức là thành phần có học, chắc chắn họ có đủ kiến thức để nhận ra Trí Quang là một tên Việt Cộng đội lốt Thầy Chùa, lợi dụng Phật Giáo để tiếp tay với quân xâm lược Cộng Sản Bắc Việt thôn tính Miền Nam. Tại sao họ có thể thương khóc một tên giặc giống như Tố Hữu khóc Staline một cách bỉ ổi và đốn mạt như thế? Tố Hữu đã chết, ngay cả những người cộng sản cũng cảm thấy ghê tởm cái tư cách nịnh bợ một cách đáng khinh. Chắc chắn bọn Cao Huy Thuần, Thái thị Kim Lan cũng biết sự ca ngợi Trí Quang của chúng cũng sẽ lưu lại vết dơ đời đời cho dòng họ, tổ tiên chúng nó. Thế mà chúng nó vẫn nói những lời tán tụng trơ trẽn, thì tôi nghĩ rằng chúng nó đều bị quỷ ám! Lại thêm cái ông cư sĩ Võ văn Ái đem sử gia Muller và Bộ trưởng Ngoại giao Albright để “chộ” thiên hạ, tôi xin nói thẳng Võ văn Ái đúng là một tên hoạt đầu chính trị, hết tôn vinh Hộ Giác làm Tăng thống Hải ngoai đến Hòa thượng Chánh Lạc (một nhà sư bị Tòa án Hoa Kỳ phạt vì cái tội dâm ô với phụ nữ) làm lãnh tụ. Thảo nào hai anh em nhà Viên Lý, Viên Huy trụ trì Chùa Điều Ngự chửi cho cũng phải. Toàn là một lũ buôn thần bán thánh!
Việt Cộng thờ tôn giáo của Quỷ, nên chúng mang tượng của một thằng Tàu vào thờ trong Chùa. Việt Cộng xuất cảng Ni, Sư ra khắp thế giới để làm trụ trì. Tôi đã chứng minh với những Phật tử rằng các trụ trì phần lớn ở tuổi con cháu chúng ta, nhưng con cháu chúng ta đâu có đi tu nhiều như thế mà làm trụ trì hầu hết các Chùa trên thế giới? Tất nhiên các trụ trì đó phải được xuất cảng từ trong nước. Nên nhớ bọn Việt Cộng có kế hoạch gửi Công An sang các nước như Tích Lan, Ấn Độ, Népal học giáo lý Phật giáo để làm Thầy Chùa biết cách ru hồn tín hữu mê muội; chứ không phải loại gà mờ chính trị như các chú tiểu con nhà nghèo được cha mẹ gửi vô Chùa tu cho đỡ tốn cơm nhà.
Hầu hết các Phật tử mà tôi quen biết đều nhìn nhận lập luận của tôi là đúng, ngoại trừ một số cuồng Đạo Phật, không chịu mở mắt như Cao Huy Thuần mới coi Trí Quang là Cha Đẻ của mình! Cao Huy Thuần hãy để cho Thầy Tuệ Sĩ tôn Trí Quang làm Cha Đẻ là đủ rồi! Cao Huy Thuần, Thái thị Kim Lan và Võ văn Ái đều là một bọn tà ma ngoại đạo; chứ chẳng Phật giáo gì cả! Chúng được cơ quan truyền thông thân Việt Cộng phỏng vấn, đăng bài thì càng cho ta thấy rõ sự toa rập của quỷ sứ!
Nhiều vị Phật tử mang cấp bậc Trung tá, Đại tá nói với tôi: “Những gì anh nói về sư Quốc doanh đều đúng cả. Nhưng bây giờ chúng mình già rồi, cần tìm đến một nơi thiêng liêng để lạy Phật; còn ai làm điều sai thì người đó có tội với Phật!” Tôi phải nhắc cho các ông sĩ quan cấp tá rằng Cộng sản vô thần, chúng đâu có tin vào luật nhân quả để tránh làm điều phi đạo đức, vô luân thường? Đức Phật tinh tấn, đời nào Ngài có mặt tại những nơi buôn thần bán thánh? Các anh hãy tìm đọc cuốn “Hành Trình Về Phương Đông” của Nguyên Phong Hồ Hiếu để biết Chùa nào nguy nga lộng lẫy thì Chùa ấy không có Phật. Vì nghe sự chống chế của các ông cựu Trung tá, Đại tá Việt Nam Cộng Hòa như vậy, nên tôi mới viết cho Sơn bức thư có tựa đề “DÂN CHỦ KHÔNG PHẢI LỜI GIẢI CHO BÀI TOÁN VIỆT NAM” để các nhà trí thức phải thấy trách nhiệm khai dân trí là vô cùng quan trọng. Đừng họp nhau làm các cuộc hội thảo vô bổ, có tính cách trình diễn, rồi ai về nhà nấy đắp chăn nằm ngủ, coi những sự tán dương một tên Việt Cộng đội lốt Thầy Chùa là không gây ảnh hưởng xấu nơi giới trẻ.
Nhiều anh em trong các đoàn thể đấu tranh như Đại Việt, Quốc Dân Đảng bất bình với tôi, vì tôi nói thẳng. Anh em chỉ biết bất bình nhưng không đưa ra lý lẽ để phản bác lập luận của tôi, mà đòi đấu tranh với kẻ thù luôn luôn ngoa ngôn, ngụy biện thì trước sau gì nòi giống Việt Nam sẽ không còn trên mặt địa cầu là hiển nhiên.
Xin nhắc cho Sơn và những ai đang ấp ủ hoài bão đấu tranh cho Việt Nam Tự Do Dân Chủ thì phải thấy đảng Việt Tân, con đẻ của Măt Trận Kháng Chiến Lừa Đảo của Hoàng Cơ Minh, đang bị Việt Cộng dùng làm tay sai để chế ngự Cộng Đồng Tị Nạn Cộng Sản khắp nơi trên thế giới. Việt Tân thoát thai từ Mặt Trận Lừa Bịp, nên những đầu lĩnh của Việt Tân không thể công khai biện minh họ có chính nghĩa. Việt Tân chỉ dùng bọn đầu đường xó chợ, vô giáo dục, phun ra những lời thô tục, nhớp nhúa để cho người ngoại quốc khinh bỉ nòi giống Việt Nam. Đó là một âm mưu của Việt Cộng để cho cả thế giới nghĩ rằng Quốc hay Cộng đều hủi như nhau!
Việt Cộng không những bán nước cho Trung Cộng mà thôi. Việt Cộng còn có âm mưu tiêu diệt nòi giống Việt Nam bằng những biện pháp tiêu diệt nhân cách của nhân dân, khiến cho từ trên xuống dưới không còn ai biết xấu hổ, biết nhục.
Do đó ở Hải ngoại, không bị Việt Cộng dùng bạo lực trấn áp, người trí thức phải chống lại tay sai Việt Cộng thì mới đào tạo thế hệ tương lai cho nòi giống xứng đáng với danh nghĩa “Bốn Ngàn Năm Văn Hiến”. Nhược bằng trí thức hèn hạ thì bị bọn Việt Tân  tay sai Việt Cộng  khống chế, để cho Cộng Đồng chỉ còn một lũ lưu manh làm đại diện!
Thư sau, tôi sẽ dẫn chứng những sự kiện để cho Sơn và mọi người thấy rằng tình trạng sa sút của người Việt Nam hiện nay là vì bị quỷ ám!
Thân ái,
Bằng Phong Đặng văn Âu, bạn đồng môn Quốc Học của Sơn.
Telephone: 714 – 276 – 5600 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét