Cộng Sản Việt Nam rơi mặt nạ Điệp Mỹ Linh
Cộng Sản Việt Nam rơi mặt nạ
Điệp Mỹ Linh
- Như thường lệ, sau khi dùng điểm tâm, tôi đọc tin trên Yahoo,
CNN, VOA tiếng Việt, BBC tiếng Việt và Tin Thời Tiết rồi vào
mailbox đọc emails của bạn hữu và báo Việt Nam.
Hôm nay, nhận được bản tin của báo Người Việt, mở ra, thấy
hình thủ tướng cộng sản Việt Nam (csVN) Nguyễn Xuân Phúc đang
tươi cười, “xum xoe” với cử chỉ nịnh bợ bên tổng thống Hoa Kỳ -
Donald Trump mà tôi thường đùa, gọi là ông Xì-Trump - tôi cười
lớn, cười lâu.
Chưa bao giờ nghe tôi cười lớn, cháu nội của tôi từ dưới lầu hốt hoảng chạy lên, vừa thở vừa hỏi: “Ba Noi! Ba Noi! Are you okay?”
Vì cháu còn bé, chưa hiểu biết gì, tôi chỉ trấn an, cảm ơn
cháu và bảo cháu trở xuống bếp, ăn cho xong bữa ăn sáng.
Còn lại một mình, nhìn vào tấm hình thủ tướng csVN Nguyễn
Xuân Phúc tỏ thái độ ve vuốt, nịnh bợ ông Xì-Trum - trong khi
ông Xì-Trump khoanh tay, bặm môi, nét mặt trông rất hách - tôi
không cười được nữa mà tôi lại cảm thấy nhục và tội nghiệp
cho những người lãnh đạo, đảng và người csVN!
Không nhục sao được khi mà suốt hơn nửa thế kỷ qua đảng và
người csVN cứ hoang tưởng, “tự sướng”, khoe ầm lên rằng đảng và
người csVN đã thắng hai đế quốc sừng sỏ là Pháp và Mỹ; thế
mà bây giờ ông Xì-Trump - Tổng Tư Lệnh một quân đội tinh nhuệ
nhất hành tinh mà lúc nào đảng và người csVN cũng kết tội là
“đế quốc” Mỹ - chỉ nói lên sự thật: “Việt Nam gần như là kẻ
lạm dụng thương mại tồi tệ nhất” để lên án csVN về việc Việt Nam
giúp Trung cộng trong vấn đề mậu dịch không sòng phẳng, không
ngay thật thì thủ tướng csVN Nguyễn Xuân Phúc vội khúm núm đến
như thế!
Sống tại miền Nam Việt Nam, từ ngày đủ hiểu biết, chưa bao giờ
tôi thấy bất cứ một nhân vật nào trong nội các của chính
quyền Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) tỏ thái độ “khúm na khúm núm”
đối với bất cứ vị lãnh đạo của một quốc gia nào cả.
Ngược lại, nhân vật lãnh đạo - nhất là thủ tướng Nguyễn Xuân
Phúc - cũng như đảng và người csVN chỉ biết “chụp lấy thời cơ”
chứ không biết thể hiện tư cách của một chính trị gia!
Thật vậy! Lúc nào xuất hiện trong vài sự kiện quan trọng trên
chính trường quốc tế, thủ tướng csVN Nguyễn Xuân Phúc cũng làm
trò cười cho mọi người trên thế giới! Riêng người Việt Nam thì
cảm thấy bị “quê”; vì có ông thủ tướng gì mà thiếu lịch sự
và kém xã giao - quạt ‘phành phạch” trong buổi hòa nhạc giao
hưởng tại Đức - và không hiểu được “tiếng Anh thông dụng”, sau
cuộc họp thượng đỉnh ASEAN-US tại Vientiane, 08/09/16. Hôm đó,
trước khi các vị lãnh đạo từ giả nhau, ai cũng nắm tay nhau tỏ
dấu đoàn kết thì thủ tướng csVN Nguyễn Xuân Phúc lại đưa tay
vẫy chào!
Bây giờ, hình ảnh thủ tướng csVN Nguyễn Xuân Phúc “khúm núm”
bên “kẻ thù xưa” trước bao nhiêu đôi mắt của các vị lãnh đạo
trên thế giới thì tôi và gia đình tôi lại cảm thấy nhục và tự
ái dân tộc bị tổn thương - dù rằng ông Nguyễn Xuân Phúc chỉ
là thủ tướng của csVN chứ không phải là thủ tướng của chúng
tôi - vì hành động thiếu tự trọng của ông Phúc.
Viết đến đây tôi... giật mình, chợt nhớ rằng người csVN làm gì
có lòng tự trọng mà thể hiện! Một người có lòng tự trong
là một người lương thiện, biết giữ lời hứa, giữ sự cam kết,
giữ sĩ diện của mình - dù trong hoàn cảnh riêng tư hay là giữa
“bàng quân thiên hạ”.
Muốn biết người csVN có lương thiện hay không, kính mời độc giả
đọc vài đoạn trong bản tin đài VOA của tác giả Phạm Chí
Dũng, July/01/19. Theo bản tin này thì: “...chỉ ít tháng sau
khi nhậm chức, Tổng Thống Donald Trum đã giương cao ngọn cờ ‘công
bằng và đối ứng’, một đòn thương mại liệt Việt Nam vào danh
sách 16 quốc gia ‘gây thiệt hại cho Mỹ và đòi hỏi Bộ Thương
Mại và Bộ Tài Chính Mỹ phải thực thi những biện pháp quyết
liệt về hàng rào thuế quan thương mại đối với hàng Việt Nam...
Trong vụ tung ra biện pháp trừng phạt đánh thuế ‘thép Việt Nam
có nguồn gốc Trung Quốc’ vào tháng 12 năm 2017, Bộ Thương Mại
Hoa Kỳ đã xác định rằng có đến 90% sản phẩm thép từ Việt Nam
nhập cảng sang Mỹ xuất xứ từ Trung Quốc...”
Qua đoạn tin của ông Phạm Chí Dũng, độc giả hẳn đã nhận ra ai
làm tay sai cho ngoại bang; thế mà lúc nào csVN cũng tuyên
truyền một cách láo lếu rằng VNCH làm tay sai cho ngoại bang.
Sở dĩ người csVN luôn luôn láo lếu là vì ông Hồ Chí Minh, đảng
và người csVN đã áp dụng một cách triệt để và “nghiêm túc”
câu nói của nhà độc tài, khát máu Adolf Hitler: “If you tell a big enough lie and tell it frequently enough, it will be believed.”
Vì bản tính dang dối, lọc lừa, “sớm đánh, tối đàm”, người
csVN luôn luôn vi phạm các hiệp định ngưng chiến cho nên chính
phủ, người Lính VNCH cũng như người dân miền Nam phải gánh chịu
không biết bao nhiêu hậu quả đắng cay, khóc hận, từ năm 1975!
Thế mà, từ 1975 - dù phải “tha phương cầu thực”, vươn lên từ đau
thương - chúng tôi chưa hề “khúm núm” trước bất cứ một người
nào, kể cả người Mỹ.
Nhờ đâu chúng tôi có được lòng tự trọng, đức tính tự tin, bản
chất thành thật, trái tim biết thương yêu đồng loại? Thưa, đó
là nhờ những bài đức dục, công dân giáo dục chúng tôi học
được từ thời tiểu học cho đến trung học.
Cũng nhờ sự giáo dục từ học đường mà xã hội VNCH có một
ngăn nắp, thứ tự không do ai phân chia, kỳ thị cả. Nếu độc giả
không tin tôi, kính mời xem YouTubes và những hình ảnh cũ của
VNCH thì sẽ rõ. Chỉ cần nhìn cách phục sức của một người,
người ta có thể biết người ấy thuộc thành phần nào trong xã
hội.
Thật vậy! Trong xã hội VNCH, học sinh, sinh viên - nam cũng như
nữ - thường mặc đồng phục, rất kín đáo. Nghệ sĩ, ca sĩ, các
“em ca-ve”, bán “bar” mặc y phục có vẻ “tươi mát”, hấp dẫn, lòe
loẹt. Mệnh phụ, phu nhân của các vị lãnh đạo hoặc vợ sĩ
quan: Y phục chững chạc, vóc dáng thướt tha, tư cách đoan trang,
dịu dàng. Công chức và các vị chính khách, nam cũng như nữ,
đều ăn mặc lịch duyệt, thái độ điềm đạm không thua bất cứ một
chính trị gia nào trên thế giới.
Còn xã hội csVN - ngoài những hành động khó tha thứ của thủ
tướng csVN Nguyễn Xuân Phúc - mọi người còn thấy cách ăn mặc
thiếu lễ độ của tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Nguyễn Phú
Trọng. Một người giữ hai chức vụ quan trọng đến như thế mà
mỗi khi xuất hiện trước công chúng ông Nguyễn Phú Trọng thường
mặc áo sơ-mi ngắn tay, bỏ ngoài quần - khác màu với áo! Đây
là hành động xem thường công chúng chứ không phải là thái độ
bình dân.
Trước 1975, đôi khi tôi thấy vài chính khách VNCH mặc áo sơ-mi
ngắn tay, bỏ ngoài quần; nhưng áo và quần cùng màu và áo có
bốn túi. Chúng tôi gọi y phục kiểu đó là “bộ đồ lãnh tụ”.
Y phục nam lãnh tụ của đảng csVN thì có tổng bí thư kiêm chủ
tịch nước Nguyễn Phú Trọng “đại diện” như tôi đã viết ở đoạn
trên; còn phụ nữ phuc vụ trong guồng máy đầy ác tính của csVN -
nhất là chủ tịch quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân - và phu nhân
của các nhân vật cao cấp của csVN thì như thế nào?
Xin mở ngoặc ở đây: Chủ tịch quốc hội csVN Nguyễn Thị Kim Ngân -
dù đã lớn lên và hấp thụ sự giáo dục của VNCH - có bố là
Việt Cộng “gốc”, lại sống trong xã hội csVN gần nửa thế kỷ,
thì bà Nguyễn Thị Kim Ngân đã bị đồng hóa với người csVN về
mọi phương diện rồi; như Ông Bà mình thường bảo “Rau nào thì
sâu đó!”
Xin trở lại với vấn đề tư cách của các phụ nữ phục vụ cho nhà cầm quyền csVN
Thưa - ngoài hành động quê mùa, thiếu nữ tính của bà Nguyễn
Thị Kim Ngân, lúc bà Ngân cầm xô nước đổ “cái ào” xuống hồ
trong khi tháp tùng phái đoàn của Tổng Thống Obama cho cá ăn
tại khu nhà sàn Hồ Chí Minh - các bà phục vụ cho nhà cầm
quyền csVN phục sức lòe loẹt giống như “phường tuồng”, đào cải
lương, đào hát bội! Các bà bắt chước các cô “choi choi”, mặc
áo dài màu hoặc vẽ hoa rự