Thứ Hai, 23 tháng 10, 2017

Sự thật về Việt Tân

Sự thật về Việt Tân và Đỗ Hoàng Điềm tên thật là Bùi Đức Khiêm sanh năm 1963 . [11 Attachments]

Inbox
x

Gia Cat giacat54@yahoo.com [ChinhNghiaViet] ChinhNghiaViet@yahoogroups.com

11:11 AM (2 hours ago)
to chinhnghiavidanvietgoidanvn-tddiendanviahediendanviahe2DiendanDanTocDanTocTuQuyetthaoluan9



----- Forwarded Message -----
From: Ao Tran <aotranvnch@att.net>

Subject: Sự thật về Việt Tân và Đỗ Hoàng Điềm tên thật là Bùi Đức Khiêm sanh năm 1963 .

Quả báo hiện tiền.
Nè tụi ác ôn đảng sát nhân Việt Tanh nghe đây , nhất là 2 tên chó đẻ , cộng sự viên của Ủy Ban Thu Hụi Chết các tiệm Phở , tiệm Cà Phê của Việt kiều.
Người ta mần ăn cực khổ , kiếm đồng tiền về mua cơm gạo cho gia đình.
Thì tụi chó đẻ tụi bây đến thu hụi chết.Nhất  là thằng Gia Cát và thằng chó đẻ Ngu Vũ...
Tụi bây là đảng chó đẻ , súc sinh .
Nếu tụi bây không từ bỏ sự ác ôn , thì đừng chở vợ con đi xa lộ , cao tốc freeway Hoaky nữa nghen ? Xe hơi chạy ẩu sẽ kéo toàn gia đình tụi bây về suối vàng cho mà coi.
Tụi bây nên nhớ ác giả , ác báo...ngày xưa ai uy quyền hơn con ác quỷTrần Lệ Xuân ( vợ Cố vấn Ngô Đình Nhu ).
Nó- con Trần Lệ Xuân ác tâm và ác khẩu...cho nên nó chứng kiến 2 đứa con gái đẹp , thân yêu....bị xe cán nát sọ tại thủ đô Paris / Pháp.
Rồi quả báo đi tiếp cho gia đình con mẹ ác quỷ Trần lệ Xuân , là em trai ruột của nó – Trần Văn Khiêm – đánh chết tươi 2 cha mẹ ruột của tụi nó tại Washington DC.
Đó là quả báo hiện tiền.
Mầy có thấy tên ác ôn – Hoàng Cơ Minh hay chưa...nó chết và thi thể chôn nơi rừng sâu Thái Lan ...cái đầu bị CSVN cắt đem về làm bằng chứng là nó chết. Nay cái đầu của tên Hoàng Cơ Minh thì có lẽ bị vụt vào thùng rác nào đó .
Những tài liệu , sách vở , nhân chứng đầy đũ về tụi chó đẻ họ Hoàng thì tụi bây hảy xem dưới đây.
Tụi bây nên trở về đường ngay , nẽo phải...bằng không thì đừng lái xe ra xa lộ , freeway cao tốc làm gì nữa.
Sự ác ôn và ác đức của tụi bây khi theo băng sát nhân họ Hoàng thì tụi bây sẽ thấy hiện tiền lập tức.

***** 
Sau đây là hình ảnh , dư liệu , nhân chứng ghi lại sự thật đầy đũ về tụi sát nhân , chó đẻ dòng họ Hoàng Cơ.

**** 
Cái Lưu manh của họ Hoàng sơn tặc = Hoàng Sùng Anh
**** 
Băng đảng sát nhân Hoàng Cơ Minh và Hoàng Cơ Định đã nhuốm máu biết bao nhiêu Việt kiều nói sự thật đảng nầy.


Chủ soái siêu lường gạt Người Việt với người Việt tại hải ngoại.
Hoàng Cơ Minh.
Tại trại gà Thái Lan ( cách Bangkok chừng 25 miles ). Trại gà nầy mua lại của cựu thiếu tướng Thái Lan bỏ hoang,.
Từ đó trại gà Kháng Chiến phát thanh , được thu lại bằng cassette gửi khẩn cấp qua đường bưu điện Hoaky...rồi tape cassette nầy phát lại trên băng tần riêng của đảng Kháng chiến cuội ( phải mua radio đặc biệt có frenquency riêng thì mới nghe được )
Tụi chó đẻ nầy đũ cách làm ra tiền trên sự ngu dốt của Việt kiều tại Hoaky.

Hoàng Cơ Minh chết oan vì tin lộ ra từ Ban Điều Hành của Hoàng Cơ Định.
Nhóm nầy lộ tin cho CSVN qua ngã bên Paris Pháp.
Hoàng Cơ Định và ban Tham mưu nghĩ rằng CSVN sẽ bắt sống Hoàng Cơ Minh.
Rồi từ chuyện nầy thì nhóm Hoàng Cơ Định sẽ dùng tiền “ lobby “ hành lang Quốc Hội Hoaky , để vài nghị sỉ + dân biểu Quốc Hội Hoaky + Ủy Ban Nhân Quyền tại Washington DC lên án CSVN độc tài , bất nhân và Hà Nội đang làm đẹp lòng Hoaky mong Hoaky bỏ cấm vận VN...
Nhưng không dè ngựa về ngược...Hoàng Cơ Minh bị một người thân cận bắn sau lưng chết. Người đảng viên tại trại gà Bangkok Thailan thấy một cảnh nhóm Hoàng Cơ Minh thắt cổ một đồng chí le lưỡi đến chết . Nạn nhân nầy muốn từ bỏ đảng Mặt Trận Hoàng Cơ Minh vì thấy sự gian trá của Hoàng Cơ Minh.
Định báo cho nhà cấm quyền Thái Lan...nhưng tên cảnh sát Thái Lan Bangkok nầy đã từng nhận tiền hối lộ cùa Hoàng Cơ Minh...đừng cho báo chí Bangkok Thái Lan biết tin nhóm Mặt Trận Hoàng Cơ Minh, đang hoạt động có vũ trang bất hop85 pháp tại Thái Lan.
Cho nên nhân cơ hội trời tối và biên giới Thái- Lào đang có sự cẩn thận canh phòng Mặt Trận nầy từ lâu. , nên đảng viên bắn chết Hoàng Cơ Minh.
Đảng viên nầy sau đó sang Virginia báo cáo tường tận mọi hành động của đám Mặt Trận cho cơ quan FBI tại Virginia USA.
Cho nên cơ quan FBI bắt đầu thu thập hồ sơ cùng sự tố cáo của CSVN Hà Nội..chuyện đám khủng bố mang danh Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng VN.
Chuyện bị lộ,..nên đảng sát nhân Hoàng Cơ Minh phải im tiếng trên chục năm...
Rồi sau nầy xuất đầu lộ diện với tên khác là “ Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng “
Bạn có thể tìm đọc sách của Phạm Văn Liễu “ Trả Ta Sông Núi “ ,và Mặt Trận Những Sự Thật Chưa Hề Được Kể của Cao Thế Dung. nói chi tiết lường gạt của đám siêu bịp Hoàng Cơ Minh về trại gà Kháng Chiến Bịp.
Nên nhớ Phạm Văn Liễu và Cao Thế Dung là đại công thần của tên chó đẻ họ Hoàng Cơ Minh...
Thấy sự sát nhân , bất nghĩa của nòi ăn cướp Tàu Phù Vân Nam – Hoàng Sùng Anh...nên họ ra sách tố cáo...
Thế là nhóm chó đẻ Hoàng Cơ Định + thằng chó đẻ nhất trong đám chó đẻ Nguyễn Xuân Nghĩa ( sư tổ bình luận thế giới của nhật báo Người Việt Quận Cam ngày nay ) + Tên bác sỉ chuyên phá thai tại Saigon trước 75 – Trần Xuân Ninh = Ninh Khỉ...thưa nhóm nầy ra Tòa án tại Santa Ana / Orange County –CA.
Tụi chó đẻ đảng Việt Tân nầy thua đậm...sau đó nhóm báo chí nầy thưa ngược lại là Hoàng Cơ Định thụt két và không khai báo tiền bạc cùng thuế lợi tức Income cho IRS.
IRS đưa ra Tòa tội khai gian thuế cá nhân.
Vợ chồng Hoàng Cơ Định lảnh án tù..

  

Lý lịch đảng trưởng đàng Việt Tân = Đỗ Hoàng Điềm


****
Những bài viết vừa qua , tố cáo đảng sát nhân Mafia họ Hoàng.
Họ nầy gốc từ Vân Nam , biên giới Lào Cai Bắc Việt.
Đó là Hoàng Sùng Anh , đảng trưởng giặc Cờ Vàng ..
Bị Tôn Thất Thuyết truy giết, chặt đầu Hoàng Sùng Anh.
Nhưng con cháu Hoàng Sùng Anh vượt thoát xuống tận đồng bằng Bắc Việt.
Lập gia đình với người Mường bản xứ...
Trăm năm sau thì Hoàng Cơ Minh lập đảng Mặt Trận lường gạtsự nhẹ dạ chống Cộng của Việt kiều lưu vong ..


LTS.- Có những sự kiện trong lịch sử của nhân loại nói chung, hay của một dân tộc nói riêng, đã khắc sâu vào tâm khảm của con người từ thế hệ này sang thế hệ khác. Tại Việt Nam, cho tới nay, khi nghe nhắc tới bao vụ khủng bố dã man, tàn ác, gian manh lừa bịp đối với người dân Việt của Hồ chí Minh và đảng Cộng-sản Việt Nam qua việc tình nguyện làm tay sai cho Nga, Tàu, để lần lượt buôn dân bán nước; thì mọi người đều đã nhận chân ra được: Đảng CSVN là lũ tội đồ của dân tộc.

Trớ trêu thay, trong cộng đồng người Việt tỵ nạn cộng-sản tại hải ngoại, hiện nay vẫn còn những bè đảng, tổ chức, cũng mạo nhận là người "Quốc-gia", "chống cộng", nhưng hành động của chúng lại làm lợi cho đảng CSVN để kéo cả nước xuống tình trạng suy đồi mọi mặt như hiện nay! Thêm vào đó, hiểm họa nô lệ giặc Bắc phương cũng gần kề!

Nhận thấy bài viết: "Những sự thật về cái chết của Hoàng Cơ Minh" dưới đây, của tác giả Nguyễn Toàn đến nay vẫn còn giá trị thời sự; bài viết nói về sự thật của "Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam", viết tắt là"Mặt Trận" và hiện nay là "đảng" Việt Tân"Đảng" Việt Tân đã được đoàn viên "Mặt Trận" công khai cho ra đời ngày 19/9/2004, tại Berlin, Đức quốc.

Hồn Việt UK online xin trân trọng kính mời quý độc giả cùng theo dõi.


Những Sự Thật
về cái chết của Hoàng Cơ Minh
- Hoàng Cơ Minh đã chết như thế nào ?
- Các tướng Thái khai thác “dịch vụ kháng chiến” ra sao ?
- Ai chủ trương Khủng Bố người làm báo ?
- Nhóm Nguyễn Đồng Sơn và những mưu đồ mới.

Nguyễn Toàn

 Trước khi nói đến cái chết của ông Hoàng Cơ Minh, thiết tưởng cần phải lội ngược lại thời gian, khi “Mặt Trận” được thành lập, và những hoạt động của nó, để từ đó đưa đến cái chết tăm tối của người đứng đầu tổ chức từng được xảo thuật tuyên truyền của “Mặt trận” đưa lên cao như một vị anh hùng dân tộc. 
Từ Thu Tiền Ở Hải Ngoại, Đến “Chiến Khu Quốc Nội” 
Thật ra, vào năm 1982, khi hai ông Hoàng Cơ Minh và Phạm Văn Liễu dựng ra “Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam” (MTQGTNGPVN), thì nhóm này chỉ đưa được có 8 (tám) người về Thái Lan. Nhưng, nhờ biết cướp thời cơ lúc tinh thần người Việt lưu vong đang lên cao, và nhất là nhờ những xảo thuật tuyên truyền lừa bịp như mấy phút phim video “Đông Tiến” dàn cảnh ở Thái Lan, “Mặt Trận” đã đưa “uy tín” của “Chủ tịch Hoàng Cơ Minh” và phe nhóm lên rất cao.

Trong khi “chiến khu quốc nội” chỉ có trên phim video, thì tại hải ngoại, “Phong Trào Yểm Trợ Kháng Chiến” do ông Phạm Ngọc Lũy chủ xướng tha hồ thu góp tiền bạc, các “cán bộ lãnh đạo Mặt Trận” trở thành những “quan lớn phục quốc” và hách dịch. Đoàn viên “Mặt Trận” thì vênh váo, làm như là sắp giải phóng được đất nước tới nơi và sắp đè đầu, cưỡi cổ thiên hạ. Đây là giai đoạn cực thịnh của nhóm Minh-Liễu, vì đã thành công trong việc đánh lừa được đa số người Việt tỵ nạn, khiến một số ít người phát giác được trò lừa bịp của “Mặt Trận” có nói lên cũng không mấy ai tin, mà còn bị chụp mũ là Việt cộng, hoặc bị khủng bố…

Năm 1983, ông Hoàng Cơ Minh từ “chiến khu quốc nội” về Hoa Kỳ với chiếc khăn rằn quàng cổ để mở “Đại Hội Chính Nghĩa”, tuyên bố là đã “thống hợp được 36 (ba mươi sáu) tổ chức kháng chiến gồm 10,000 (mười ngàn) tay súng ở quốc nội”, nhưng sự thật “chiến khu” này chỉ là một mảnh rừng ở Buntharit, thuộc tỉnh Uborn, được viên tướng Thái Sút-Sai, Tư lệnh đơn vị 309 Tình báo làm ngơ cho sử dụng với số tiền “trà nước” lúc đầu khoảng 2,000/ 3,000 đô la Mỹ, và phải đóng “hụi chết” hàng tháng từ  một tới ba ngàn Mỹ kim, chưa kể quà cáp biếu xén các bà tướng, bà tá “nước bạn”.

“Chiến khu” này, chính là nơi đã được nhóm Minh-Liễu dùng để khai sinh “MTQGTNGPVN” vào ngày 8.3.1982, công bố “Cương lĩnh chính trị” kêu gọi “người người nổi dậy, nhà nhà thành công chiến đấu chống lại bạo quyền cộng sản”. Tuy trình diễn rình rang và hô hào đao to búa lớn như vậy, nhưng thực ra như trên đã nói, cán bộ nòng cốt của “Mặt Trận” tại “chiến khu” không quá 8 (tám) người (trong đó, có Hoàng Cơ Minh, Lê H., Nguyễn kim H., Nguyễn Trọng H. Lạc), còn các “kháng chiến quân” xuất hiện trong video hầu hết là… thuê của Thái Lan!

Tàn Ác và Sắt Máu

Tuy số cán bộ của “Mặt Trận” tại “chiến khu” đếm không đủ mười đầu ngón tay, nhưng Hoàng Cơ Minh đã phong tướng… không quân cho tả hữu. Cựu Trung tá Nhảy dù Lê H., bí danh Đặng Quốc Hiền, được phong “Tướng Tư lệnh Lực lượng Kháng chiến”, cựu Đại tá Dương Văn Tư (gia nhập “Mặt Trận” từ trại tỵ nạn Thái Lan) được phong “Tướng Tư lệnh Chiến khu (ở Uborn), ông cựu Trung úy Phòng 7 Bộ Tham Mưu Nguyễn Trọng H., bí danh Huy, được thăng “Đại tá Tư lệnh phó Lực lượng Vũ trang. Huy có một Album hình ảnh “Lễ Tuyên Bố Cương Lĩnh Mặt Trận” và sinh hoạt ở “chiến khu” đem vào các trại tỵ nạn để tuyên truyền và tuyển mộ quân.

Trong thời gian 1982-1983, có hai người Việt làm việc cho Tòa Đại Sứ Mỹ ở Bangkok là các ông V. và N., đã giúp nhóm Hoàng Cơ Minh rất nhiều. Tuy nhiên, sau một thời gian sôi nổi lúc đầu, những người có mặt tại Thái Lan đã thấy rõ hơn ai hết chân tướng của phe nhóm Hoàng Cơ Minh, nên ai có thể xa lánh dược, thì xa lánh, ai bị “kẹt” thì bất bình và bất mãn. Để trấn áp các sự phản kháng và ngăn chận “đào ngũ” Hoàng Cơ Minh đã cho thi hành kỷ luật thép, và hơn thế nữa, đã dùng sự tàn ác sắt máu đối với những người bất tuân phục. Không kể một số thanh niên vô danh theo “Mặt Trận” từ các trại tỵ nạn, sau đó, đã bị thủ tiêu vì định bỏ “chiến khu”, còn những cái chết bí ẩn của một số người được dư luận biết đến. Được nói tới nhiều nhất là cái chết của Kỹ sư Ngô Chí (Trí) Dũng, một thanh niên trí thức đầy nhiệt huyết đã bỏ đời sống êm ấm tiện nghi ở Nhật Bản đi theo “Mặt Trận”, người đóng góp rất nhiều cho “Mặt Trận” và cũng là người đã nuôi dưỡng “Chủ tịch Hoàng Cơ Minh” lúc còn bôn ba… ăn nhờ ở đậu tại Nhật. Ông Dũng đã tới sống tại “chiến khu” và rồi không biết chuyện gì đã xẩy ra, mà sau đó, ông Dũng bị giết chết hết sức bất ngờ, xác được vùi ở một khu rừng chồi tại Buntharit. Một người khác là bác sĩ Nguyễn Hữu Nhiều, một cựu sĩ quan trợ y trong QLVNCH được “Mặt Trận” tuyển mộ tại trại tỵ nạn, và thăng chức bác sĩ. Ông Nhiều đã bị “Mặt Trận” xử tử. Chưa kể Đại tá Dương Văn Tư chết vì bệnh hoạn và thiếu dinh dưỡng, ít nhất cũng có ba người bị thủ tiêu tại “chiến khu” trong một thời gian ngắn.

Cái chết của Hoàng Cơ Minh

Vào năm 1985, khi tại Hoa Kỳ, cánh Phạm Văn Liễu, Trần Minh Công tách ra khỏi “Mặt Trận” và những mánh lới lừa bịp nhằm moi tiền đồng bào được chính các thủ phạm vạch áo cho người xem lưng, thì cũng là lúc tại Thái Lan, nhà cầm quyền nước này làm khó dễ, trục xuất toàn bộ nhóm Hoàng Cơ Minh về Mỹ (trong đó có Hoàng Cơ Minh, Nguyễn Kim H. Nguyễn Trọng H…). Thật ra, Hoàng Cơ Minh không mấy khi có mặt tại Thái Lan. Thỉnh thoảng Hoàng Cơ Minh có qua Thái Lan, nhưng thường ở căn nhà tại khu Sảm-Sẻn, được gọi là “Hậu trạm”, chứ ít khi ông ta xuất hiện tại “chiến khu”.

Khi xảy ra vụ các “chiến hữu” chia ra hai phe bôi mặt đá nhau vì ăn chia không đồng đều và “Mặt Trận” đang trên đà tan rã thì Hoàng Cơ Minh ở luôn tại San Jose, Bắc California, thỉnh thoảng tới họp với các “xứ bộ” còn trung thành để làm ra vẻ “Mặt Trận” vẫn còn mạnh lắm. Ông ta mặc đồ lớn, chứ không còn mặc áo bà ba, cuốn khăn rằn ở cổ nữa!

Trong khi đó, “chiến khu quốc nội” tại Thái Lan lâm cảnh rắn không đầu, và bị “đuổi nhà” nên tự động tan rã, và còn một ít người vì lý do này hay lý do khác phải sống chết với “Mặt Trận” thì di chuyển lên vùng Udon.

Gần cuối năm 1987, sau khi tạm “củng cố hàng ngũ” còn lại ở quốc ngoại, Hoàng Cơ Minh lại vận động đút lót để được trở lại “quốc nội Thái Lan” nhưng vừa đặt chân đến đất Thái, ông ta đã nhận được lệnh của viên tướng Svet, Tư lệnh vùng biên giới, bắt phải đổi căn cứ lên miền Bắc Thái. Hoàng Cơ Minh không còn cách nào khác hơn là phải tuân lệnh viên tướng Thái này, một lần nữa phải di chuyển căn cứ từ Udon lên Bắc Thái với dự định lập căn cứ mới tại khu Bukdahan, sát biên giới Thái-Lào. Chính trong cuộc di hành này, mà Hoàng Cơ Minh đã bị một số “kháng chiến quân” bắn chết. Bốn người trong số “kháng chiến quân” từng bị Hoàng Cơ Minh bỏ rơi ở Thái Lan từ năm 1985,  với sự xúi dục của tên Lưu Tuấn Hùng đã bất ngờ rút súng bắn sả vào Hoàng Cơ Minh trong lúc đang đi dọc đường. Cần mở một dấu ngoặc ở đây để nói thêm về Lưu Tuấn Hùng. Y là một tên gián điệp Việt cộng dưới quyền điều khiển của Trung tá  công an Việt Cộng “Việt Dũng” thuộc “Sở công an TP Hồ chí Minh”, được gửi đi vượt biên với ý đồ trường kỳ mai phục hoạt động trong các lực lượng chống cộng ở hải ngoại. Năm 1983, Lưu Tuấn Hùng được cựu Trung tá Nguyễn văn H. người từ trại tỵ nạn Sikiew ra làm việc cho cơ quan tình báo Hoa Kỳ ở Aranya Prathet đưa ra khỏi trại để điều tra và định dùng y xâm nhập Việt Nam, nhưng rồi kế hoạch không được thực hiện. Hùng được trả về trại Sikiew. (Ông NVH hiện cư ngụ ở Virginia. Vài tháng sau, người ta thấy Nguyễn Kim H. và Nguyễn Trọng H. đến trại tiếp xúc với Lưu Tuấn Hùng và kết nạp y làm “Đại diện Mặt Trận” tại Sikiew. Hắn đã mua chuộc được sự tín nhiệm của Hoàng Cơ Minh và được ông này sử dụng làm “tùy viên”. Chính Lưu Tuấn Hùng đã xúi dục bốn người khác giết chết Hoàng Cơ Minh để đoạt hai ký lô vàng mà ông này mang theo định để đút lót các viên chức Thái trong việc lập lại “chiến khu” mới.

Sau khi Hoàng Cơ Minh “chết”, nhóm người đi theo ông ta (độ 60 người) sợ bị Thái Lan bắt trừng trị, nên không còn con đường nào khác hơn là tạm thời vượt sông Mekong kéo nhau sang Nam Lào, không may lọt vào ổ phục kích của Lào Cộng, bị sát hại một số, còn một số bị bắt làm tù binh Việt Nam, trong số này có cả Lưu Tuấn Hùng. Bởi vậy, người biết chuyện không hề ngạc nhiên khi được tin  “Tòa án nhân dân TP Hồ chí Minh” chỉ xử Lưu Tuấn Hùng tù treo! Một chế độ cộng sản sắt máu không bao giờ xử án treo kẻ đã vượt biên trốn ra khỏi nước, gia nhập lực lượng kháng chiến và trở về chống phá chúng bằng vũ khí. Trừ khi kẻ ấy là người của chúng cài vào. Chi tiết về cái chết của Hoàng Cơ Minh đã được một số sĩ quan cao cấp Thái, trong đó, có Đại tá Thamasak  thuộc Lực Lượng Đặc Nhiệm 80 ở vùng biên giới Prachinburi, xác nhận với kẻ viết bài này.

Nhóm Nguyễn Đồng Sơn và những mưu đồ mới:

Sau khi Hoàng Cơ Minh chết, MTQGTHGPVN không dám công bố tin tức này, vì sợ “Mặt Trận” tan rã và hơn nữa sợ nội bộ sẽ xâu xé nhau để giành giựt tiền bạc vì nhờ số tiền bịp bợm quyên góp được của đồng bào khắp nơi trong mấy năm, “Mặt Trận” đã sử dụng để kinh tài dưới nhiều hình thức như:

Hệ thống Phở Hòa, hệ thống Phở Bằng, hệ thống tàu đánh cá, hệ thống xuất nhập cảng hàng Á châu (nhất là thực phẩm), tiệm bida, mua nhà cho thuê… sau nhiều năm đã sinh lợi rất nhiều.

Vào tháng 5.1988 vừa qua, Nguyễn K.H., bí danh Nguyễn Kim, “Tổng vụ trưởng Tổng vụ Hải Ngoại MTQGTNGPVN” đã cùng N.X.N, bí danh Nguyễn Đồng Sơn, trở lại Thái Lan (nhờ móc nối với một sĩ quan cấp tướng của Thái, đút lót tiền nhiều để xin được đỡ đầu) để vận động lập lại “chiến khu quốc nội mới” và sẽ tiếp tục xin phép vào các trại biên giới (các trại đang bị Thái chèn ép bắt giam và đòi trả về Việt Nam) để tuyển mộ người (những người trong các trại này đang sống trong tình trạng tuyệt vọng, dễ bị quyến dụ đi theo).

Với sự đút lót và vận động của Sơn-Kim, viên sĩ quan cấp tướng của Thái Lan đang định thúc ép nhóm “kháng chiến” của Thái Quang Trung phải sáp nhập với nhóm của Sơn-Kim để thành lập lại trại Bukdahan. Sau khi đã có trại mới, có một ít quân, họ sẽ xúi dục những người này bịa ra câu chuyện chiến đấu ác liệt với cộng sản và nhân đó, sẽ công bố cái chết của Hoàng Cơ Minh. Họ cũng đã chuẩn bị đưa phó Đề Đốc Hải quân Đinh M.H. lên làm “Chủ tịch Mặt Trận.

Tông tích Nguyễn Đồng Sơn không còn lạ gì đối với các tổ chức chống cộng ở hải ngoại, cũng như với cơ quan an ninh Thái Lan. Y là cháu ruột của  Nguyễn Xuân Cúc, bí danh Mười Cúc, tức Nguyễn Văn Linh, đang là chúa trùm đảng cộng sản Việt Nam.

Trước 30.4.1975, Nguyễn Đồng Sơn cùng cánh với Nguyễn văn Hảo. Sau khi cộng sản chiếm đoạt miền Nam, Nguyễn Đồng Sơn cũng đã cùng Hảo giúp cho Việt cộng tiếp thu của cải và “quản lý” kinh tế miền Nam, sau đó, cả hai được Việt cộng cho rời Việt Nam sang Pháp theo đường chính thức. Năm 1983, Nguyễn Đồng sơn đã sang Hoa Kỳ tìm cách xâm nhập “Mặt Trận” và mua được lòng tin cậy của mấy anh em Hoàng Cơ Minh.

Nhóm Thái Quang Trung (con của cụ Thái Văn Kiểm) tuy có nhận sự trợ giúp của Tầu Cộng, nhưng các “kháng chiến quân” sống tại căn cứ Bukdahan cũng rất thiếu thốn cực khổ, và không có tiền mặt để đút lót cho tướng, tá Thái Lan, nên có thể phải nhập với “Mặt Trận” của Sơn-Kim để có thêm phương tiện và nhân sự hầu làm vừa lòng các tướng tá Thái Lan, để được yên, bằng cách canh chừng biên giới và xâm nhập lãnh thổ Đông Dương thâu thập tin tức tình báo cho Thái. Nếu dự định này thành tựu thì sau Hoàng Cơ Minh, “Mặt Trận” của Kim-Sơn sẽ trình diễn một màn lừa bịp thứ hai.

Tiếp tục Khủng bố

Từ ngày “Mặt Trận” ra đời đã xảy ra nhiều vụ Khủng Bố nhắm vào các phần tử Quốc Gia, đặc biệt là những người cầm bút, trong giới người Việt lưu vong tại Mỹ. Từ đe dọa, đến ám sát, đốt nhà… Những người bị Khủng bố đều có chung một “tội” là không chịu hùa theo đồng lõa với những trò lừa bịp của “Mặt Trận”, nên dù không tìm ra thủ phạm, dư luận vẫn biết ai đã chủ mưu những vụ này.

Một hôm vào trung tuần tháng 5.1988, nhân dịp Sơn và Kim đến Bangkok, nhờ tình cờ nghe được câu chuyện trao đổi giữa hai đoàn viên “Mặt Trận”, kẻ viết bài này càng tin thêm là dư luận đã không sai lầm.

Hôm ấy, kẻ viết bài này đang ngồi trong một Snack bar ở đường Sukhumvit, Bangkok, một nơi dành cho người ngoại quốc du hí, thì gặp hai người Á châu có đeo huy hiệu “Mặt Trận” trên ve áo vest. Người viết tảng lờ như không biết họ là người Việt Nam, ngồi tán tiếng Thái với cô cashier, trong khi vẫn lắng nghe và để ý dò xét hai người này. Một trong hai người dè dặt đưa mắt nhìn người viết rồi nói gì đó với bạn đồng hành. Sau đó, một người giả bộ cầm điếu thuốc lá sang hỏi người viết xin mồi lửa bằng tiếng Việt. Người viết cũng phải đóng kịch bằng cách ngẩn tò te như không hiểu hắn nói gì và hỏi lại bằng một tràng tiếng Thái:
- Tôi không hiểu ông nói gì? Tôi là người Thái. Bộ ông là người Nhật hả? Tôi không biết tiếng Nhật.

Y cười, nói với tôi bằng tiếng Anh:
- Ồ xin lỗi ông, tôi nghĩ ông là người Nhật như chúng tôi.

Từ đó, hai người không e ngại tôi nữa. Họ thản nhiên nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt nho nhỏ. Trong bar, ngoại trừ tôi và hai người đó là Á châu cùng với cô cashier duyên dáng người Thái, còn khách toàn là Tây phương; vì vậy, hai người này không phải e dè gì cả. Nhưng họ không biết một điều tối hệ trọng là ở Bangkok có rất nhiều gián điệp của nhiều quốc gia Tây phương và của cả cộng sản nữa, và rất nhiều người biết tiếng Việt, nghe, viết, nói cả tiếng Việt rất giỏi. Có nhiều người nếu không gặp mặt, nhìn họ nói mà chỉ nghe qua vách thì sẽ nghĩ là hai người Việt đang nói chuyện với nhau.

Sau khi nói những chuyện tầm phào, bá vơ, chuyện chơi bời du hí ở các động sang trọng của thủ đô Bangkok, nơi rất nổi tiếng về các món ăn chơi ở vùng Đông Nam Á, hai người vừa uống bia Singha (loại bia đen của Thái rất nặng), vừa trò chuyện. Một người hỏi:
- Tại sao không làm luôn thằng Nguyễn Thanh Hoàng của tờ Văn Nghệ Tiền Phong cho rồi?
- Tại sao phải làm thằng Nguyễn Thanh Hoàng?
- Tên này liên tiếp chửi bới, bôi nhọ và lật tẩy Mặt Trận. Nếu không “dứt” thì sẽ tai hại rất nhiều, vì y nắm được rất nhiều tài liệu về hoạt động của Mặt Trận.
- Vậy sao mình không dứt bọn nó cho rồi.
- Bây giờ chưa được. Vì bứt dây động rừng ông biết không? Biết đâu bọn nó đã nhờ cảnh sát bảo vệ, mình cựa quậy bây giờ là nát xương…

Kháng Chiến Phục Quốc Hay Giữ Dưa?

Như trên đã trình bày, chính sách Thái Lan từ trước tới nay đối với các tổ chức kháng chiến chống cộng sản Việt Nam, là mở cửa cho bất cứ người nào có khả năng về nhân sự, tài chánh, và tổ chức để gây dựng một “chiến khu” ở vùng biên giới Thái-Miên hoặc Thái-Lào. Áp dụng chính sách này, Thái Lan có hai điều lợi: Thứ nhất, là họ có một đơn vị biên phòng ngăn cản Việt cộng mà không phải trả lương. Thứ hai, là họ có thể sử dụng những lực lượng kháng chiến Việt-Miên-Lào để trả giá với Việt cộng. Nếu Việt cộng tấn công mạnh sang đất Thái, họ sẽ có cớ để mặc cả bằng cách dọa dẫm sẽ yểm trợ các lực lượng kháng chiến của cả ba nước Đông Dương mạnh hơn… Dù sao thì người Thái vẫn có lợi, đó là chưa kể đến cái lợi về tài chánh do lực lượng có căn cứ ở biên giới Thái phải yểm trợ cho kháng chiến của mình qua tay của người Thái. Kháng chiến đã trở thành một dịch vụ sinh lợi cho các vị tướng lãnh Thái, Tư lệnh các đơn vị được phép yểm trợ cho từng tổ chức kháng chiến. Thí dụ: đơn vị 309 tình Báo Biên Giới trực thuộc Bộ tư Lệnh quân Đội Hoàng gia Thái Lan đỡ đầu cho “Mặt Trận” của Hoàng Cơ Minh. Họ đã che chở cho nhóm Hoàng Cơ Minh và trực tiếp chỉ huy những người lãnh đạo lực lượng Hoàng Cơ Minh. Tư lệnh của đơn vị 309 Tình Báo là tướng Sút-Sai, một người đã được hưởng khá nhiều tiền của nhóm Hoàng Cơ Minh qua trương mục ở Ngân Hàng Quân Đội. Ngoài số tiền “thuê” mảnh đất rừng ở Buntharit, tỉnh Uborn, phải đóng lần đầu cho vị tướng này (khoảng từ 20,000 đến 30,000 dollas); hàng tháng “Mặt Trận” lại phải đóng “hụi chết” cho các vị tướng Thái, khi thì 1000 đô la, khi 2-3000 vô kể. Ngoài ra còn phải quà cáp biếu xén bà tướng, và các vị Đại tá, Trung tá… Đơn vị 315 Tình Báo Biên Giới Thái là cha đỡ đầu cho nhóm kháng chiến của ông Lê Quốc Túy.

Những đơn vị kháng chiến trở thành những tiền đồn cho Thái Lan và tùy theo các đơn vị Thái đỡ đầu, các lực lượng kháng chiến Việt Nam còn phải làm công tác tình báo, trinh sát vào nội địa Lào, Miên để thu thập tin tức tình báo. Vì thế, khi nhìn hình ảnh các kháng chiến quân người Việt Nam, người ta thấy mặc quân phục Thái, đội mũ của lực lượng biên phòng Thái, nhiều người đã tưởng rằng đây là đơn vị của Thái Lan, và không ai nghĩ rằng đó là những người bị giới hạn cư ngụ trong những vùng đèo heo hút gió, không có quyền đi ra khỏi khu vực trú đóng. Thỉnh thoảng mới có một, hai người được người Thái chở vào các thị xã để mua bán, hoặc liên lạc với “hậu trạm” đặt tại Bangkok.

Lực lượng kháng chiến nào cũng có “hậu trạm” đặt tại Bangkok. Khi thì đặt tại nhà một vị tướng Thái, có số điện thoại để liên lạc viễn liên về Hoa Kỳ và các “hậu trạm' này đều thuê hộp thư ở bưu điện để liên lạc với các tổ chức yểm trợ tại Hoa Kỳ hoặc các nước khác.

Cũng có khi thì “hậu trạm” được các sĩ quan Thái của đơn vị đỡ đầu thuê cho ở một căn nhà bên ngoài thuộc khu an toàn, và thường là nhà của các sĩ quan cao cấp Thái để bảo đảm an toàn; tất nhiên cũng có đầy đủ tiện nghi và phương tiện để liên lạc đi các nơi. Trung bình giá một căn cứ (là một cánh rừng thuộc các tỉnh Đông Bắc Thái Lan giáp ranh giới Miên, Lào), các lực lượng kháng chiến Việt Nam trả cho các vị tướng Thái vào khoảng 20,000 đến 30,000 Mỹ kim… mỗi tháng, lại phải đóng tiền “thuê rừng” cho vị tướng vào khoảng 2,000 đến 3,000 dollars. Số tiền này hoàn toàn vào túi riêng của vị tướng. Khi vui thì họ cho ở, phật ý thì họ đuổi.

Trên thực tế, chính quyền Thái chưa bao giờ chính thức yểm trợ các tổ chức kháng chiến Việt Nam, các nhân vật lãnh đạo các tổ chức kháng chiến chỉ được sự che chở ngầm của quân đội Thái và các tướng chỉ huy đơn vị đỡ đầu. Vì vậy, tình trạng của các đơn vị kháng chiến rất mong manh, nhất là anh em từ các trại tỵ nạn nhập vào. Họ bị sống bơ vơ trong các căn nhà lá nằm cheo leo trong những rừng núi hoang vu mà tình trạng tiện nghi rất là thiếu thốn, sinh hoạt hàng ngày cũng vô cùng eo hẹp. Đối với một số những cán bộ lãnh đạo đã có quốc tịch ở các quốc gia tạm dung như Pháp, Úc… thì tình trạng khá hơn, vì khi ông tướng Thái không bằng lòng vì một lý do nào đó (như nộp tiền hàng tháng trễ), thì họ chỉ trục xuất các cán bộ lãnh đạo này ra khỏi nước Thái; còn những người ở các trại tỵ nạn ra thì đi cũng không xong, mà ở cũng không chẳng được, tình trạng này thật là vô cùng bi đát. Người nào liều lĩnh trốn đi một cách bất hợp pháp, nếu người Thái bắt được sẽ bị đánh đập dã man, nếu không thì lọt vào tay cộng sản. Đằng nào cũng… chết!!!

Mấy năm nay, các tổ chức kháng chiến có căn cứ ở Thái Lan cứ quanh quẩn dậm chân ở biên giới Đông Dương, vừa nuôi béo các ông tướng, bà tướng Thái Lan bằng những đồng tiền thu góp của đồng bào ta ở hải ngoại, vừa đóng vai trò “giữ dưa” canh đất không lương cho “nước bạn”.

Đây là chiếc thùng không đáy sẽ khiến cho chúng ta lao tâm khổ trí, hao tài, tổn sức vì nó. Nhưng nếu bỏ đi thì cũng không đành lòng, vì còn đâu cơ hội mong manh giải phóng quê hương? Và niềm tin mù mờ kia sẽ lụi tàn theo năm tháng và quên lãng với thời gian; rồi những cám dỗ xa hoa của đời sống tiện nghi ở nước tạm dung sẽ làm chúng ta không còn thiết tha với chuyện đấu tranh gian khổ. Một khi ngọn lửa đấu tranh đã thực sự lụi tàn, chỉ còn là những tro than lạnh lẽo, thì làm sao chúng ta có thể khơi lại cho bùng cháy dữ dội để thiêu đốt bọn quỷ dữ cộng sản Việt Nam.

Tệ hơn nữa, có những nhóm người bất lương với các ý đồ đen tối, đã lợi dụng những “chiến khu” ở Thái Lan, để lừa bịp đồng bào, vơ vét tiền bạc của những người dễ tin - Khủng Bố những ai dám nói thật, biến kháng chiến thành trò hề, và đẩy lùi giấc mơ phục quốc ngày một thêm xa!!!


Nguyễn Toàn

Bài này đã đăng trên Văn Nghệ Tiền Phong trang 25 26-27 và  88-89 số 303, từ ngày 1 đến 15 tháng 9 năm 1988. 

Sau đây vài hình ảnh của tụi Chó đẻ  đảng ăn cướp Việt Tân , người Việt lường gạt người Việt tại Hoaky :

Hai đứa nầy bị Tòa án  Santa Calra kết án mỗi người 10 năm tù về tội khai gian Thuế Lợi tức IRS.
Hoàng Cơ Định và vợ ở tù được 3 năm , với hạnh kiểm tốt trong tù , nên được thả ra ngoài với tình trạng Probation .

Hoàng Cơ Định và một nữ  sinh tại Saigon , với dạng đẹp trai , con nhà giàu .. Cô nữ sinh nầy có bầu với Hoàng Cơ Định đẹp trai...Hoàng Cơ Định chối bỏ , cô quyên sinh chết tại bệnh viện Chợ Rẩy.
Oan hồn cô gái nầy đã theo Hoàng Cơ Định suốt đời và đã báo oán có hiệu quả đến con cháu Hoàng Cơ Định. Con trai Định bị bệnh bại não , không nói được từ lúc ra đời.

Hoàng Cơ Định đang dùng thuật thôi miên , một cán bộ đảng Việt Tân sau nầy sẽ về Saigon , đem nhiều hồ sơ chống tụi CSVN...dĩ nhiên tên cán bộ đảng Việt Tân nầy bị Hải quan phi trường Tân Sơn Nhất bắt , và tống giam vào khám 3 tháng , rồi tống về lại Cali.
Thế là vài tuần sau đảng Việt Tan la làng chuyện VN đàn áp người lương thiện, đảng VT sau đó tổ chức buổi gây quỷ pháp lý cho đảng viên đảng Việt Tân nầy.
Lâu lâu tụi Việt Tân chơi trò nầy , tiền gom vào như nước.


Lý Thái Hùng . quân sư và tổ trưởng Ban Hành Động đảng Việt Tân.
Tên nầy hiện đang có hồ sơ dầy cộm tại trụ sở FBI coi về Nhóm Khủng Bố Toàn Cầu.


Nguyễn Kim thất bại trong một âm mưu chiếm Tổng Hội Cựu Quân Nhân VNCH tại San Jose ngày nào.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét