Thứ Sáu, 13 tháng 10, 2017

Nancy Nguyễn!!!!!!

Hoàng Lan Chi
Nhận Định bài ( Thư cuối gửi cô chú bác của Nancy Nguyễn)
Đã đăng Facebook ngày 1/10/2017

Nguyễn QuỳnhTrâm  gửi bài viết “ THƯ CUỐI GỞI CÔ CHÚ BÁC CỦA CON” của Nancy Nguyễn và  hỏi thế hệ Một nghĩ gì.
Ông Nguyễn văn Huy cho ý kiến đầu tiên. Xem ở đây:
Sau đó, tôi cho ý kiến. Bài dưới đây là nhận định của tôi về bài viết trên của Nancy.
Nancy gửi bài này lên Facebook vào ngày 27 tháng 9, 2017. Tôi đoán lý do: Nancy là một diễn giả cho ĐH của Trần Kiều Ngọc nên Nancy viết bài này để binh vực TKN. Nancy muốn trả lời cho HN khi ông này kết tội TKN là VT-ma. 
Nội dung bài Nancy có những điểm chính sau đây: mạ lị cha chú đã làm sai đến độ mất nước để thế hệ trẻ phải lưu vong, mạ lị cha chú là "di dân tư tưởng" (nên không rành "dân chủ" như thế hệ trẻ là "bản xứ tư tưởng"), và nên bớt cái tính "tự dĩ vi thị" đi, mạ lị cha chú là mang "tâm lý nhược tiểu.
Bài tôi trả lời theo dạng ( point to point) cho từng câu viết của Nancy.  
*********************
NANCY NGUYỄN LÀ AI:
Trần Kiều Ngọc giới thiệu về Nancy Nguyễn như sau: thành viên Ban Điều Hợp "Họp Mặt Dân Chủ", Thành viên sáng lập của ủy ban nghiên cứu TPP, Thành viên sáng lập tổ chức phi chính phủ (NGO) Viet Millenium (V2K)
https://chungtoimuontudo2.files.wordpress.com/2017/10/image001.jpg
Nguyễn Văn Khanh-RFA và Nancy Nguyễn

TRẢ LỜI TỪNG Ý CHO BÀI VIẾT LÁO LẾU CỦA NANCY
Xin quý vị lưu ý giọng văn xem có phải là của người trẻ, đấu tranh tại hải ngoại không hay là được sửa chữa bởi một vc con nào đó.

1-NANCY: Nhưng khi cô chú quy chụp cho chúng con là người của đảng nọ phái kia, có tổ chức chính trị này khác chống lưng, lăng xê, bợ đỡ, cô chú có hiểu là cô chú đã hoặc vô tình, hoặc cố ýhất đổ công sức mồ côi của người trẻ chúng con không? Có hiểu là đã dẫm đạp lên tấm lòng mồ côi của chúng con không? Khi hùng hục quy chụp tụi con, cô chú có hiểu là đã hai tay dâng thành quả dẫu còn khiêm tốn của tụi con cho một tổ chức, đảng phái nào đó không? Chưa kể không tránh khỏi có sự ngờ vực mà xa tránh, trước là buồn lòng nhau, sau là hại cho việc chung. Có bao giờ cô chú nghĩ chúng con cũng biết đau không? Kẻ thù chẳng bao giờ làm mình đau bằng chính người mình được đâu!
Hoàng Lan Chi viết: các cô chú không quy chụp hồ đồ. Các cô chú phải căn cứ vào các “true fact” để suy luận. Các cụ nói “ngưu tầm ngưu mã tầm mã”. Nếu các cháu không có những mối liên hệ mật thiết với VT-ma thì không bao giờ các cô chú quy chụp cho cháu cả. Dùng những ngôn ngữ sau ( hùng hục, dẫm đạp, hai tay dâng thành quả) có lẽ không phải là con cháu VNCH có giáo dục.
2-NANCY: Vừa chống CS, vừa chống nhau, đã quá đủ rồi cái thảm trạng hai ba chiến tuyến, bốn năm loại kẻ thù. Các cô chú muốn chống nhau, muốn chính trị trong lòng chính trị, con không dám, và cũng không có tư cách, để ý kiến, chỉ xin tha cho người trẻ bọn con, đừng bắt tụi con phải yêu ghét theo chỉ thị, đừng cố lôi kéo tụi con vào cuộc đa đoan ấy nữa!
Hoàng Lan Chi viết : cháu viết cái này rất hỗn hào, láo lếu. Ở đâu mà chống nhau? Chính VC và Vt-ma đã có những thủ đoạn để gây chia rẽ, gây xào xáo. Cộng đồng vất vả vì phải chống lại VT-ma. Đây là thủ đoạn của VT-ma do ô Đinh Thạch Bích, người được coi như một lãnh tụ Vt-ma thuở ban đầu:
Trích ĐINH THẠCH BÍCH: THỦ ĐOẠN CỦA VT-MA:
Luật sư Đinh Thạch Bích: Hành động đó là gì ? Tất cả ở hải ngoại bất cứ ở địa phương nào nó có một totem (biểu tượng), nó có một mô hình hành động giống hệt như nhau là gì ? là:
1 - xâm nhập vào các cộng đồng (người Việt tị nạn). Ở chồ nào có tổ chức công đồng là họ xâm nhập vào để họ lèo lái theo đường lối của họ.
2 - Chố nào họ không xâm nhập được thì họ duplicate. Tức là họ làm cái tổ chức giống hệt như vậy bên cạnh để cạnh tranh với cái (tổ chức) kia và làm lu mờ cái kia đi.
3 - nếu cả cái thứ hai không thành công thì họ bèn phá hôi, bôi nhọ làm cho cả hai cái cùng thối hoắc lên để cho những người thiện chí, những người chống Cộng thật Chán Đi !, không thèm ngó đến cộng đồng nữa thì lúc đó một mình họ từ từ ra take over (chiếm quyền). Quí vị để ý ! bất cứ nơi nào đều có như vậy ! Cụ thể là Santa Ana bây giờ có ba cộng đồng miền Nam California. Rồi ở Houston rõ ràng là họ take over (chiếm quyền). Như ông Chức nói Tết Trung Thu mà phát quà đèn kéo quân cho trẻ con, đèn kéo quân bộ đội, đội nón cối đi kéo quân trong cái đèn..
Ngưng trích Đinh Thạch Bích
3-NANCY: Con xấu hổ! Khi phải chứng kiến những màn thanh trừng khốc liệt chỉ bởi vì cái ảnh chụp chung với một ai đó, một tổ chức nào đó. Thời buổi nào rồi mà chụp chung với nhau một tấm hình thì đã coi như ... "kết nạp!" Các cô chú có biết bế quan toả cảng, tuyệt giao với "kẻ thù" chính là cái đại họa diệt vong của dân Việt từ ngàn đời xưa? Khi Minh Trị Thiên Hoàng mở cửa cho Tây Phương vào thông thương, thông sứ, đã một bước mà đưa Nhật Bổn từ lạc hậu thành văn minh, đi trước cả Châu Á, thì vua Minh Mạng vì cái đạo nghĩa, cái truyền thống, cái căn cước dân tộc tính mà bế môn, cấm đạo, giết nhà tu, đưa đến hơn một trăm năm Pháp thuộc, rồi cuộc Việt Minh, mới có cái đám lưu vong chúng ta ngày hôm nay? Sự tuyệt giao không những là giấu sâu trong lòng nó tâm lý sợ hãi, thua kém, còn là con đường ngắn nhất đến tuyệt vong. Cuộc chiến Quốc - Cộng chẳng phải đã chứng minh rõ ràng?
Hoàng Lan Chi viết: tôi cũng thấy xấu hổ khi người trẻ hải ngoại chụp mũ vầy (Khi phải chứng kiến những màn thanh trừng khốc liệt chỉ bởi vì cái ảnh chụp chung với một ai đó, một tổ chức nào đó). 
Cô hãy trưng bằng cớ? Ai, ở đâu, lúc nào đã bị thanh trừng khốc liệt vì chụp chung với tổ chức nào đó? Nếu ám chỉ Trúc Hồ thì Trúc Hồ đã chụp chung với VT-Hồng Thuận nhưng Trúc Hồ còn nhiều cái khác nữa. VD: Từ hành động trong vụ Thỉnh Nguyện Thư đến câu tuyên bố bậy bạ mà tự Trúc Hồ nói chứ không ai kề dao vào cổ bắt Trúc Hồ phải nói.
4-NANCY: Con biết thế nào cũng sẽ có người bảo nói thế chứng tỏ là quá non xanh, không hiểu đời hiểm ác, cứ thế đi, rồi thế nào cũng bị dắt mũi, bị lợi dụng, nối giáo cho giặc. Con xin lỗi phải nói lời rất đau lòng này: cái hoạ mất nước có phải là do chúng con? Tại sao thế hệ đi trước được quyền sai đến độ chúng con phải lưu vong, nhưng lại tước đi cái quyền được sai của thế hệ chúng con? Tại sao thế hệ đi trước có thể vừa thản nhiên đặt lên vai chúng con, cho chính bản thân con, cái di sản đớn đau ấy, rồi lại vẫn thản nhiên buộc chúng con phải yêu nước thế này mới đúng, thế nọ là sai?
Hoàng Lan Chi viết: cô này rất lạc đề khi mới khúc trên gào lên là các con bị thanh trừng khốc liệt vì chụp hình với Vt-MA, vd vậy, bây giờ tự nhiên lại thét lên “cái hoạ mất nước có phải là do chúng con?”?
Cái hỗn hào láo lếu là quy chụp trách nhiệm vầy “Tại sao thế hệ đi trước được quyền sai đến độ chúng con phải lưu vong,”
Đây chính là một “loại con nít ranh”. Thế hệ đi trước nào sai để “chúng mày” phải lưu vong?
“Con ranh con Nancy” nghe đây:
Hồ tặc đã ký kết cùng Pháp chia đôi đất nước. VNCH nỗ lực xây dựng và đã thành công rực rỡ trong nhiều lãnh vực để khoác vương miện “Hòn Ngọc Viễn Đông”. Nhưng, 1960, chính cộng sản đã phát khởi cuộc chiến tranh du kích núp dưới cái tên “Mặt Trận giải phóng miền Nam”. Quân dân miền Nam vừa chiến đấu vừa xây dựng đất nước sau thời kỳ bị đô hộ bởi Pháp. Vì VN chỉ là một quân cờ bé nhỏ trên ván cờ thế giới nên VNCH đã bị hy sinh để Nga sụp đổ, chấm dứt chiến tranh lạnh. Từ đó kéo theo bức tường ô nhục Bá Linh cũng sụp theo. Rồi như dây chuyền khi bức màn sắt được vén lên và dân chúng vùng cs chiếm đóng đã được nhìn tỏ bên kia bức màn sắt là cả một thế giới tư bản tươi đẹp. Để rồi sau đó thì Đông Âu cũng tan vỡ…Phải nói rằng: CẢ THẾ GIỚI MANG ƠN VNCH! 1975, chỉ là tạm “mất nước”. Nhưng lá cờ vàng quốc gia hiện nay đang tung trời gió lộng trên hầu hết các thành phố lớn của thế giới. Các cộng đồng người Việt hải ngoại cũng đang trưởng thành nhanh chóng để trở thành những bông hoa xinh đẹp trong vườn hoa Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, vườn hoa Pháp Quốc, vườn hoa Gia Nã Đại…
Thế hệ Một đã be bờ đắp lũy để thế hệ Hai có vùng đất trù phú mà đâm chồi nẩy lộc và ngẩng cao đầu với người bản xứ. Nước mắt lưu vong, nỗi hờn ly tán, nỗi hận ly hương, tất cả , tất cả những nỗi niềm bi hùng ấy của thế hệ Một đã hòa quyện vào nhau để rồi nhỏ cả máu và nước mắt xuống quê hương thứ hai này. Nancy, đã làm được những gì cho vinh quang của cộng đồng mà ngày nay “con ranh con” dám kết tội cha chú làm mất nước? “Con ranh” đã được thừa hưởng rất nhiều từ nỗ lực xây thành đắp lũy của thế hệ Một mà nay vong ân, nói năng mất dạy thế ư?
5-NANCY VIẾT: Nếu cứ bắt chúng con phải yêu nước theo đúng cách, chống Cộng theo đúng kiểu, chẳng khác nào cứ lập đi lập lại một phương thức mà hy vọng có một kết quả khác với 42 năm qua! Còn bảo không chống cộng thế này, thế khác, thì đích thị là VC, là nằm vùng, thì con nói thẳng, sự quy chụp này cho đến nay chỉ chứng tỏ được là vũ khí cực kỳ hữu hiệu để ta chống lẫn nhau, làm tổn thương đến nhau, làm nhụt chí của nhau, thậm chí giết hại đời nhau, chứ chưa có bằng chứng gì là nó có mảy may tác dụng với kẻ thù.
Hoàng Lan Chi viết: “con ranh con” này rất “mất dạy”. Lý do: những người quốc gia tử tế, đàng hoàng không bao giờ có thái độ trên. Nancy đã không trích dẫn những lời lẽ tử tế, những lý luận logic mà đi nhặt nhạnh “cặn bã” của những kẻ (mà tôi cho là vc nằm vùng vì bọn này đã có những hành động như Nancy nêu trên) rồi chụp cho là của toàn thể (cô chú bác). 
6-NANCY VIẾT: Cái tâm lý sợ trà trộn, khởi đi từ một quá khứ đớn đau, và cái tiềm thức thua cuộc, như con chim đã một lần trúng tên chí tử, không thể bình thản mà nhìn cành cây nhọn. Con không dám phát xét đúng sai, lại càng không có tư cách xen vào, chỉ xin hãy buông tha cho người trẻ bọn con, đừng bắt tụi con phải học cái tâm lý nói thẳng là nhược tiểu ấy.
Hoàng Lan Chi viết: con ranh con” này viết rằng cái tâm lý nhìn cây cong là sợ,  là “tâm lý nhược tiểu”? Đây là: vừa mất dạy vừa chứng tỏ bài viết là của một tên VC, lớn lên trong giáo dục của vc nên mới có những định nghĩa rất khác biệt với người quốc gia! Có người quốc gia nào hay hậu duệ của người VNCH mà suy nghĩ rằng tâm lý sợ vc trà trộn giống như chim nhìn cây cong là sợ, là “tâm lý nhược tiểu”? 
7-NANCY VIẾT: Cho phép tụi con được lớn lên, được trưởng thành theo cái thời đại tụi con sống. Dẫu có sai đi chăng nữa, xin tôn trọng cái quyền được mắc sai lầm của chúng con.
Hoàng Lan Chi viết: tất cả mọi người đều có quyền sai, dù là 5 tuổi hay 85 tuổi nhưng với điều kiện đó là “sai mà không biết” tức “vô tình sai”. Còn những cái sai của giới trẻ vì đã đi theo vc, đi theo việt gian, hay đi theo vt-ma: KHÔNG THA THỨ ĐƯỢC. Vì đó là cố tình để gạt gẫm người hời hợt. VD cụ thể: Trần Kiều Ngọc giả trá ( con yêu tiếng Việt lắm, con viết văn kể truyện rất giỏi dù rời VN hồi mới học lớp 2, con tìm đọc Tự Lực Văn đoàn mỗi khi đi học tiểu học về..). Nhiều cụ đã quá cảm động, sụt sùi vì bé Kiều Ngọc yêu tiếng Việt quá, bé Kiều Ngọc không đi chơi mà chỉ đọc Tự Lực Văn đoàn, nên quên mất cái “logic”. Cái logic đó là, không trẻ con nào dưới 10t, được phép đi xe bus ( công cộng) và cũng không trẻ em nào đang học lớp 2 ở VN, mà đã viết truyện giỏi cả, và cũng không trẻ em nào dưới 10 t lại biết “nhá” sách Tự Lực Văn Đoàn cả. Ngay cả các bà không phải “cụ” nhưng trung niên, thuộc Âu cơ cũng ngơ ngác không biết là quý bà (là những người thông minh –đang đấu tranh cho vn) đang bị Trần Kiều Ngọc gạt! (Nhắc lại: Âu cơ, San Jose, trực thuộc Âu cơ ở TX của bà Phạm Thùy Linh. Bà Linh là vợ Nha Sĩ Chu văn Cương, Chủ Tịch Tổ Chức Phục Hưng. Ông Cương đã nhận lời làm một diễn giả cho Đại Hội của Trần Kiều Ngọc nhưng vì bão nên đã không đi) ( Kể từ bây giờ, vị nào vô tình thấy có sự liên hệ nào giữa tổ chức Phục Hưng với VT-ma, vui lòng chụp hình ngay bằng cớ và gửi cho chúng tôi nhé).
8-NANCY VIẾT: Thay lời kết, con mong cô chú nhận rằng, "dân chủ" là một khái niệm chỉ vừa mới manh nha ở VN khi Bảo Đại thoái quyền vào giữa thế kỷ thứ XX đây thôi chứ chưa bao lâu. Trùng trùng điệp điệp những ngàn năm trước đó, nước ta vốn là một nước quân chủ chứ không phải dân chủ như sau này. Nên đối với công cuộc dân chủ, thế hệ đi trước, dù muốn dù không, vẫn chỉ là thế hệ "di dân tư tưởng", bắt đầu tiếp thu, cố gắng hiểu, cố gắng áp dụng, nhiều chỗ đúng, lắm chỗ sai, đôi ba chỗ mơ hồ, còn thế hệ chúng con là thế thệ "bản xứ tư tưởng", nên xin hãy bớt tính tự dĩ vị thị, và tin tưởng vào người trẻ có khả năng tự quyết cho thế hệ và thời đại của mình.
Hoàng Lan Chi viết: đây đúng là luận điệu của vc nhưng đã mượn xác Nancy để viêt. Con ranh này quá đần độn khi làm vậy; hoặc con ranh bị cấy sinh tử phù nên phải ép mình làm theo . Một người trẻ hải ngoại không bao giờ có ngôn ngữ này, tư tưởng kiểu này. Những câu này, đa số rất mất dạy, không có lễ phép của trẻ con VNCH. Ngoài ra ưa dụng chữ nổ lốp bốp mà vô nghĩa.
Vd: “di dân” là ám chỉ sự di chuyển cư trú từ quốc gia này sang quốc gia khác. Tư tưởng là cách suy nghĩ của loài người. Tư tưởng Đông Tây có tương đồng và cả dị biệt. Thể chế quân chủ có cả ở Đông Tây trước kia. Khái niệm dân chủ mới có sau này ở cả tây và đông. Thế hệ Một, hưởng thể chế dân chủ, thở không khí tự do từ 1954 đến 1975 thì không có lý do mà họ không hiểu hơn “chúng mày”. Cái thái độ này, ngôn ngữ này của Nancy chứng tỏ “giới trẻ như chúng mày” là một lũ vô ơn, bạc nghĩa ( vì không biết đến công lao be thành đắp lũy của cha anh), một lũ hỗn hào láo lếu ( vì dám nói thế hệ Một không có khái niệm về dân chủ).
KẾT LUẬN:
1-Bài viết này với ngôn ngữ (cách dùng chữ,cách dùng điển tích) với nội dung cho thấy: KHÔNG PHẢI NGƯỜI TRẺ hải ngoại viết mà là của một vc nằm vùng viết. Như thế phải chăng Nancy đã có ai đó đằng sau?
2-Nhiều vị tuy thuộc “phe ta”, hoặc là người thân cận Vt-ma, hoặc là người ở trong nước, nên ngu ngơ không hiểu, đã share bài này. Nancy đã láo lếu, mất dạy khi quy rằng cha anh làm mất nước, cha anh không hiểu “khái niệm dân chủ”, cha anh cứ đòi thế hệ trẻ phải chống cộng như họ (sic!), ­cha anh được quyền Sai mà không cho giới trẻ được sai
3-Trên thực tế: thế hệ Một hưởng dân chủ từ 1954 nên biết rất rõ khái niệm dân chủ, thế hệ Một đến Mỹ và ( vừa kiếm sống, vừa hội nhập vào xã hội mới với ngôn ngữ lạ,) vừa gom nhau lại để cuối cùng hình thành Tổ Chức Cộng Đồng. Các Tổ Chức Cộng Đồng này đã cùng người dân trong cộng đồng thực hiện song song nhiều việc : 1) Duy trì văn hóa Việt như mở trung tâm Việt ngữ. 2) Cung cấp cho người dân những hình thức “văn hóa” cổ truyền như tết Nguyên Đán, Tết Trung Thu. 3) Tổ chức các buỗi lễ vào Ngày Quốc Hận 30/4, Ngày Quân Lực hoặc các lễ khác cho thiếu nhi, cao niên. 4) Tổ chức các cuộc biểu tình khi vc gộc đến Mỹ để cho dư luận Mỹ biết người Mỹ gốc Việt nghĩ gì. 5) Hỗ trợ người dân trong nhiều dịch vụ ( thi lái xe, thi quốc tịch..). 6) Sau này, hỗ trợ các nhà tranh đấu trong nước.
Thành quả lớn nhất của cộng đồng người Việt Mỹ là lá cờ vàng tung bay càng ngày càng nhiều khắp thế giới, CA còn cấm vc đến một vài nơi. Một số thế hệ Một Rưỡi hay thế hệ Hai đã đi vào dòng chính Hoa Kỳ. Rất đông con em người Việt thành công rực rỡ, thậm chí người Việt trẻ làm trong Tòa Bạch Ốc cũng có (thời Obama). Nhưng kể từ 2004, VC tung Nghị Quyết 36 với các chiêu bài mà LS Đinh Thạch Bích đã nêu, gây xáo trộn cộng đồng. Tuy cộng đồng bị phá như ngày xưa, cái gọi là “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam” từng phá VNCH từ 1960 nhưng cộng đồng VN hải ngoại vẫn đang phát triển để là một bông hoa tươi đẹp nhất nhì trong vườn hoa Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ..
Bằng ấy nỗ lực của thế hệ Một cộng với những người trẻ Quốc Gia Đích Thực đã và đang từng ngày để đạt mục đích một cộng đồng vững mạnh và hỗ trợ người trong nước để có một VN Tự Do-Dân Chủ.
Những kẻ như Nancy Nguyễn, đã làm được những gì để góp vào những việc làm trên của cộng đồng? Hay chỉ là tham gia những cái vòi bạch tuộc của VT-ma, rồi có những trò ma đạo, lường gạt người trẻ khác, gạt gẫm các cụ già yêu nước mà khờ khạo?
Hy vọng bài nhận định này của tôi sẽ giúp mọi người nhận chân rõ sự thực mỗi khi có sự xuất hiện của một người trẻ mới. Hãy mở to mắt quan sát, tìm hiểu quá khứ, dĩ vãng, ngôn ngữ, sự giao du của những người trẻ này, trước khi đặt niềm tin.
Hoàng Lan Chi
30/9/2017
***************
Bài của Nancy Nguyễn:
THƯ CUỐI GỞI CÔ CHÚ BÁC CỦA CON
Con thiết tha mong các cô chú, xin hãy vì tôn trọng chính mình mà chấm dứt bán mũ cho nhau. Đã quá đủ rồi!
Rất nhiều lần con nghe bạn bè nói lại: "chú ấy bảo anh tránh em ra, vì em là Việt Tân", hay loại có tư tưởng thân cộng, hay thậm chí là cộng sản nằm vùng. Mỗi lần như thế, con chỉ mỉm cười rồi lại lặng lẽ đi. Chưa một lần nào, chưa có bất cứ ai, nghe bất cứ câu ta thán nào của Nancy Nguyen.
Con có lòng dạ nào trách các cô chú! Khi nỗi đau mọi người đã phải gánh chịu là quá sức tưởng tượng, quá sức chịu đựng của một đời người. Con có lòng dạ nào trách cô chú! Khi cứ bị quá khứ chực chờ ám ảnh, nhìn đâu cũng thấy thâm mưu, ngó ai cũng sợ là kẻ thù. Chính mắt con trông thấy, những con người bỏ rơi hiện tại của bản thân, gạt nước mắt lật đật đi rút tiền nhà bank, dăm chục đồng, dăm trăm đồng, thậm chí dăm ngàn đồng gởi về VN mỗi khi nghe tin dữ. Có những người không dám ăn, chẳng dám mặc, sống một đời chỉ để giúp VN thôi. Con có lòng dạ nào mà trách các cô chú cho được?
Nhưng khi cô chú quy chụp cho chúng con là người của đảng nọ phái kia, có tổ chức chính trị này khác chống lưng, lăng xê, bợ đỡ, cô chú có hiểu là cô chú đã hoặc vô tình, hoặc cố ý hất đổ công sức mồ côi của người trẻ chúng con không? Có hiểu là đã dẫm đạp lên tấm lòng mồ côi của chúng con không? Khi hùng hục quy chụp tụi con, cô chú có hiểu là đã hai tay dâng thành quả dẫu còn khiêm tốn của tụi con cho một tổ chức, đảng phái nào đó không? Chưa kể không tránh khỏi có sự ngờ vực mà xa tránh, trước là buồn lòng nhau, sau là hại cho việc chung. Có bao giờ cô chú nghĩ chúng con cũng biết đau không? Kẻ thù chẳng bao giờ làm mình đau bằng chính người mình được đâu! ( Hoàng Lan Chi: quý vị xem ngôn ngữ người trẻ: hùng hục, hai tay dâng, dẫm đạp! Tôi khó tưởng tượng được người trẻ lại có ngôn ngữ thù hận, năng nề đến vậy!)
Vừa chống CS, vừa chống nhau, đã quá đủ rồi cái thảm trạng hai ba chiến tuyến, bốn năm loại kẻ thù. Các cô chú muốn chống nhau, muốn chính trị trong lòng chính trị, con không dám, và cũng không có tư cách, để ý kiến, chỉ xin tha cho người trẻ bọn con, đừng bắt tụi con phải yêu ghét theo chỉ thị, đừng cố lôi kéo tụi con vào cuộc đa đoan ấy nữa!
Con xấu hổ! Khi phải chứng kiến những màn thanh trừng khốc liệt chỉ bởi vì cái ảnh chụp chung với một ai đó, một tổ chức nào đó. Thời buổi nào rồi mà chụp chung với nhau một tấm hình thì đã coi như ... "kết nạp!" Các cô chú có biết bế quan toả cảng, tuyệt giao với "kẻ thù" chính là cái đại họa diệt vong của dân Việt từ ngàn đời xưa? Khi Minh Trị Thiên Hoàng mở cửa cho Tây Phương vào thông thương, thông sứ, đã một bước mà đưa Nhật Bổn từ lạc hậu thành văn minh, đi trước cả Châu Á, thì vua Minh Mạng vì cái đạo nghĩa, cái truyền thống, cái căn cước dân tộc tính mà bế môn, cấm đạo, giết nhà tu, đưa đến hơn một trăm năm Pháp thuộc, rồi cuộc Việt Minh, mới có cái đám lưu vong chúng ta ngày hôm nay? Sự tuyệt giao không những là giấu sâu trong lòng nó tâm lý sợ hãi, thua kém, còn là con đường ngắn nhất đến tuyệt vong. Cuộc chiến Quốc - Cộng chẳng phải đã chứng minh rõ ràng?
Con biết thế nào cũng sẽ có người bảo nói thế chứng tỏ là quá non xanh, không hiểu đời hiểm ác, cứ thế đi, rồi thế nào cũng bị dắt mũi, bị lợi dụng, nối giáo cho giặc. Con xin lỗi phải nói lời rất đau lòng này: cái hoạ mất nước có phải là do chúng con? Tại sao thế hệ đi trước được quyền sai đến độ chúng con phải lưu vong, nhưng lại tước đi cái quyền được sai của thế thệ chúng con? Tại sao thế hệ đi trước có thể vừa thản nhiên đặt lên vai chúng con, cho chính bản thân con, cái di sản đớn đau ấy, rồi lại vẫn thản nhiên buộc chúng con phải yêu nước thế này mới đúng, thế nọ là sai?
Đó là giả như chúng con sai. Nếu cứ bắt chúng con phải yêu nước theo đúng cách, chống Cộng theo đúng kiểu, chẳng khác nào cứ lập đi lập lại một phương thức mà hy vọng có một kết quả khác với 42 năm qua! Còn bảo không chống cộng thế này, thế khác, thì đích thị là VC, là nằm vùng, thì con nói thẳng, sự quy chụp này cho đến nay chỉ chứng tỏ được là vũ khí cực kỳ hữu hiệu để ta chống lẫn nhau, làm tổn thương đến nhau, làm nhụt chí của nhau, thậm chí giết hại đời nhau, chứ chưa có bằng chứng gì là nó có mảy may tác dụng với kẻ thù. (Hoàng Lan Chi: Nancy đã cố binh vực cho cái không chống cộng của TKN)
Từ nỗi ám ảnh kẻ thù trà trộn, gây nhiễu loạn, ta đã dành không biết bao nhiêu tâm sức để chĩa mũi gươm vào nhau, vô tình chính ta đã nối giáo cho giặc, làm chính xác cái điều họ muốn ta làm nhất. Cái tâm lý sợ trà trộn khởi đi từ một quá khứ đớn đau, và cái tiềm thức thua cuộc, như con chim đã một lần trúng tên chí tử, không thể bình thản mà nhìn cành cây nhọn. Con không dám phát xét đúng sai, lại càng không có tư cách xen vào, chỉ xin hãy buông tha cho người trẻ bọn con, đừng bắt tụi con phải học cái tâm lý nói thẳng là nhược tiểu ấy. Cho phép tụi con được lớn lên, được trưởng thành theo cái thời đại tụi con sống. Dẫu có sai đi chăng nữa, xin tôn trọng cái quyền được mắc sai lầm của chúng con. ( Hoàng Lan Chi: chúng ta yêu cầu cẩn trọng kẻo bị nằm vùng thì láo lếu nói rằng người lớn có tâm lý nhược tiểu!)
Thay lời kết, con mong cô chú nhận rằng, "dân chủ" là một khái niệm chỉ vừa mới manh nha ở VN khi Bảo Đại thoái quyền vào giữa thế kỷ thứ XX đây thôi chứ chưa bao lâu. Trùng trùng điệp điệp những ngàn năm trước đó, nước ta vốn là một nước quân chủ chứ không phải dân chủ như sau này. Nên đối với công cuộc dân chủ, thế hệ đi trước, dù muốn dù không, vẫn chỉ là thế hệ "di dân tư tưởng", bắt đầu tiếp thu, cố gắng hiểu, cố gắng áp dụng, nhiều chỗ đúng, lắm chỗ sai, đôi ba chỗ mơ hồ, còn thế hệ chúng con là thế thệ "bẩm sinh tư tưởng", nên xin hãy bớt tính tự dĩ vị thị, và tin tưởng vào người trẻ có khả năng tự quyết cho thế hệ và thời đại của mình.
Đôi dòng nghịch nhĩ nhưng là lời trung ngôn, nghe được hay chối mắt thì lời cũng đã nói ra đến cạn rồi. Con viết để trải cái nỗi lòng của con, của chúng con, và của các em con.
Nếu cùng tâm nguyện, xin chia sẻ bức thư này để nó có thể đến được với những người cần đến.
Nancy Nguyen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét