Thứ Năm, 30 tháng 8, 2018

***Canh bạc "tay ba"


GOP Y :  Trước HN Thượng-đỉnh Trump - Un tại Shangri-La, Tập-Cận-Bình dùng UN là “lá bài tẩy” quan trong! Nhưng sau cuộc họp... dưới mắt Trump, Un chỉ là con “sất” vô dụng không đáng quan-tâm!!! 
Chờ xem, trong “ván bài“ Mỹ - Trung,   con  “bài tẩy” của họ Tập có gì?  Rút thêm con bài thì “cạn láng” có thể “phỏng tay”! “Quay ngang” thì ...”cháy túi”!!! Hay cố “hoãn binh” chờ kết quả” bầu Thượng - Hạ viện Mỹ vào tháng 11 tới!!! Nhưng với “đòn phép” bât thường của Trump, “ông thần” này thừa sức ... chuyển thế! Đến lúc đó dân Tàu sẽ lôi đầu họ Tập rời ngay ... chiếu bạc! Rốt cục “tiền mất tật mang” chẳng nên công cán gì!!!
VGCS hãy chuẩn bị... “cao chạy xa bay”! Chần chờ sẽ bị ...vâ lây!!! VanPhong 
Canh bạc "tay ba"

Mỗi ông tổng thống Mỹ là một diển viên trên sân khấu Chính trị toàn cầu . Mr Trump có thể là " tài tử hạng nhất " ( best actor ) . Nếu Hoa lục tan ra vài mãnh và bọn đại Hán không còn cơ hội bành trướng vĩnh viễn . Bọn Hán chỉ còn vài tỉnh ở Trung nguyên

 Nga buộc phải theo Mỹ để giử nước Nga. phải giúp Mỹ giải thể chế độ Iran và đập tan Tàu cộng . 

Đừng vội phê phán Mr Trump ...hảy nhìn những gì sắp diển tiến để thấy tài nghệ đóng kịch của Trump ....Mọi chuyện đã được sắp xếp từ lâu . Có vậy chúng ta mới hiểu số phận VNCH 




CANH BẠC "TAY BA"



  

TẬP CẬN BÌNH VÀ KIM JONG UN ĐÃ "SAI LẦM NGHIÊM TRỌNG" TRONG CHIẾN LƯỢC VÀ CHIẾN THUẬT KHI ỨNG PHÓ VỚI TRUMP

Với Trump giờ đây việc Kim Jong Un có thiện chí trong giải giáp hạt nhân và tên lửa tầm xa ICBM sẽ không tạo ra mối bận tâm nào cho nước Mỹ và Đồng minh nói riêng và nhân loại nói chung, bởi trong mắt của Trump, Kim Jong Un đã trở thành vô hại vì đã bị vô hiệu hoàn toàn.

Trước khi hội nghị thượng đỉnh Trump-Un diễn ra, Kim Jong Un vẫn còn "giữ được giá" trong mắt Trump vì thời điểm này đòn tấn công thương mại của Trump nhắm vào Trung cộng chưa phát tát độc tính, vì vậy Tập Cận Bình vẫn còn dùng Kim Jong Un để ra điều kiện "trao đổi thương mại" với Trump. Sẽ là tệ hại cho Trump nếu Tập và Un làm liều theo sát lá bài tố của Trump khi Trump viết thư hồi đáp cho Un là hủy gặp nhau ở Singapore, tiếc rằng Tập và Un đã không đủ gan để làm việc đó nên đã mắc phải sai lầm của Tư Mã Ý khi không dám xông vào thành bắt lấy Khổng Minh khi Gia Cát Lượng khảy đàn tạo kế "Không thành" ở trận Tây Thành.

 Sau khi gặp mặt Un ở Singapore, dù tiến trình giải giáp hoàn toàn vũ khí hạch tâm cũng như tên lửa ICBM chưa được bàn thảo, thống nhất nhưng với Trump nó là "chuyện đã rồi" bởi nó cho thấy Tập Cận Bình đã phạm phải sai lầm nghiêm trọng trong đấu pháp, sai lầm của Tập là đã nhường hẳn cho Trump lợi thế hoàn toàn trên mặt trận thương mại.

Nếu như tỉnh táo và bản lĩnh, Tập Cận Bình nên chịu đau để ngăn cản Un gặp Trump, chịu đau ở đây là chấp nhận bị Trump trừng phạt về thương mại nhưng vẫn giữ được lá chắn Kim Jong Un trong tay với thanh kiếm là nút bấm hạt nhân của Un. Cũng bởi Tập quá cẩn trọng nhưng thiếu tự tin giống như Tư Mã Ý nên đã rơi vào tình thế "mất cả chì lẫn chài" như hôm nay, vô tình biến Kim Jong Un thành kẻ "vô dụng" trong mắt Trump và vô tình đẩy xã hội Trung quốc rơi vào hoảng loạn trước thời điểm.

Tập cứ chắc mẫm rằng khi cho Un đi gặp Trump thì Trump sẽ đoái công, bỏ tội cho Tập, tức Trump sẽ đánh đổi, ngó lơ việc san bằng thâm hụt thương mại với Trung cộng để lấy việc Kim Jong Un sẽ hội kiến và bàn bạc giải giáp hạt nhân với Trump. Tập cũng đã rất ranh ma khi cho Un đi gặp Trump nhưng không cho bàn đến giải giáp hạt nhân vì Tập vẫn dự phòng nó để mặc cả tiếp với Trump nếu Trump trở cờ, lật lọng như Tập.

Quả đúng như Tập đã "suy bụng ta ra bụng mình", sau khi gặp Un về, Trump không thèm hạ nhiệt thương mại với Tập mà lại tiếp tục leo thang. Ngay lập tức Tập chỉ đạo cho Un rò rỉ các bằng chứng cho thấy Bắc Hàn vẫn gia tăng phát triển hạt nhân và tên lửa ICBM mà không hề có dấu hiệu giải trừ. Những tưởng điều này sẽ làm cho Trump chột dạ, nào ngờ nó càng làm cho Trump đắc chí và đắc thắng khi tuyên bố "không quan tâm đến kết quả của thượng đỉnh vừa rồi cũng như vấn đề hạt nhân của Bắc Hàn".

Sở dĩ Trump đắc chí và đắc thắng như vậy là vì Tập đã vô tình tự dâng hiến cho Trump những lợi thế mà Tập đã nắm giữ mà Tập không hề hay biết. Đòn lật kèo của Trump đã làm cho chứng khoán của Trung cộng ngập chìm trong sắc đỏ, bốc hơi hàng ngàn tỷ USD, tài chính hỗn loạn, giới tư sản đỏ bấn loạn, hoang mang... trong khi chứng khoán Mỹ lại tăng ngoạn mục, cổ phiếu của nhiều hãng lớn đã lập nên kỳ tích. Trong cơn hoảng loạn, mất bình tĩnh, Tập Cận Bình lại tung đòn "hy sinh" đó là xúi Kim Jong Un rò rỉ hình ảnh vẫn giữ nguyên và gia tăng thêm chương trình phát triển hạt nhân và tên lửa ICBM, điều này sẽ tạo nên một cú "đấm ngược", đấm thẳng vào thị trường chứng khoán của Trung cộng bởi một khi Kim Jong Un lật lọng, nuốt lời, bóng ma chiến tranh hạt nhân quay lại Đông Bắc Á mà Trung cộng là hàng xóm của Bắc Hàn, khi xung đột hạt nhân nổ ra thì Trung cộng không tránh khỏi vạ lây, sự hoảng loạn của nền tài chính cộng thêm nổi bất an chiến tranh hạt nhân sẽ đẩy Trung cộng chìm sâu vào suy thoái. Lúc này mọi tội lỗi sẽ được dân Trung cộng trút hết lên đầu Tập Cận Bình và đảng cộng sản bởi họ nhận ra sở dĩ Trung cộng suy trầm là do Tập đã dùng Un để chọc giận Trump.

Một điều dại dột nữa của Tập là đã tiết lộ rằng "trước khi Un đi gặp Trump, Un đã gặp Tập và khẩn cầu Tập tìm cách nới lỏng lệnh trừng phạt của Liên hợp quốc", những tưởng việc Tập cho bắn tin này ra sẽ làm cho Trump hụt hẫng vì nhận ra giữa Un và Tập vẫn "khắn khít răng môi", Un vẫn tin tưởng vào Tập và khẩn cầu, phó thác sứ mạng của Bắc Hàn vào Tập. Nào ngờ, lão quái Donald Trump đã chóp ngay điểm yếu và lập tức phản đòn khi tuyên bố "vẫn giữ nguyên lệnh trừng phạt Bắc Hàn". Đây là cách mà Tập đã tự lấy đá đập chân mình, bởi trước khẩn cầu của Un nếu Tập không ra tay cứu giúp thì Un xem Tập không ra gì và sẽ móc cái số điện thoại mà Trump đã tặng cho Un để gọi vào máy Trump xin hàng. Nhưng nếu Tập ngoan cố phớt lờ lệnh trừng phạt của LHQ để giúp Un thì cái kết đắng tương tự như ZTE sẽ ập ngay xuống các doanh nghiệp của Trung cộng, hàng loạt công ty sẽ phá sản, hàng loạt lao động Trung cộng sẽ thất nghiệp, lúc này ĐẠI LỤC muốn tránh được ĐẠI LOẠN liệu có được chăng ?

Bài của Tập đã đen vì hành động thiếu kinh nghiệm thương trường, thiếu tỉnh táo và khôn ngoan trước cáo già Donald Trump, giờ nó lại đen thêm khi Trump-Putin lại gặp nhau tay bắt mặt mừng. Con heo Ủn càng thêm vô dụng với Trump và càng rời xa Tập Cận Bình khi Putin lại hứa với Trump để lấy lòng rằng "đại ca cứ yên tâm để em rỉ tai nó".



Tập Cận Bình và cộng sản Trung quốc suy vong, Nguyễn Phú Trọng và cộng sản Ba Đình cũng sẽ đu càng, tháo chạy tụt quần khi thân phận làm tay sai đã hết, âm mưu bán nước bất thành ./.

Trần Hưng


Hạnh phúc vô hình
Có một phú ông vô cùng giàu có. Hễ thứ gì có thể dùng tiền mua được là ông mua về để hưởng thụ. Tuy nhiên, bản thân ông lại cảm thấy không vui, không hề hạnh phúc.
Một hôm, ông ta nảy ra một ý tưởng kỳ quặc, đem tất cả những đồ vật quý giá, vàng bạc, châu báu cho vào một cái bao lớn rồi đi chu du. Ông ta quyết định chỉ cần ai có thể nói cho ông làm thế nào để hạnh phúc thì ông sẽ tặng cả bao của cải cho người đó.
Ông ta đi đến đâu cũng tìm và hỏi, rồi đến một ngôi làng có một người nông dân nói với ông rằng nên đi gặp một vị Đại sư, nếu như Đại sư cũng không có cách nào thì dù có đi khắp chân trời góc bể cũng không ai có thể giúp ông được.
Cuối cùng cũng tìm gặp được vị Đại sư đang ngồi thiền, ông ta vui mừng khôn xiết nói với Đại sư: “Tôi chỉ có một mục đích, tài sản cả đời tôi đều ở trong cái bao này. Chỉ cần ngài nói cho tôi cách nào để được hạnh phúc thì cái bao này sẽ là của ngài”.
Lúc ấy trời đã tối, màn đêm sắp buông xuống, vị Đại sư nhân lúc ấy liền tóm lấy cái túi chạy đi. Phú ông sợ qua, vừa khóc vừa gọi đuổi theo: “Tôi bị lừa rồi, tâm huyết của cả đời tôi”.
Sau đó vị Đại sư đã quay lại, trả cái bao lại cho phú ông. Phú ông vừa nhìn thấy cái bao tưởng đã mất quay về thì lập tức ôm nó vào lòng mà nói:“Tốt quá rồi!”. Vị Đại sư điềm tĩnh đứng trước mặt ông ta hỏi: “Ông cảm thấy thế nào? Có hạnh phúc không?” – “Hạnh phúc! Tôi cảm thấy mình quá hạnh phúc rồi!”.
Lúc này, vị Đại sư cười và nói: “Đây cũng không phải là phương pháp gì đặc biệt, chỉ là con người đối với tất cả những thứ mình có đều cho rằng sự tồn tại của nó là đương nhiên cho nên không cảm thấy hạnh phúc, cái mà ông thiếu chính là một cơ hội mất đi. Ông đã biết thứ mình đang có quan trọng thế nào chưa? Kỳ thực cái bao ông đang ôm trong lòng với cái bao trước đó là một, bây giờ ông có còn muốn đem tặng nó cho tôi nữa không?”.
Câu chuyện thú vị này đã khiến tôi chợt nhận ra bản thân mình trong đó. Bạn liệu có phát hiện ra rằng, khi mất đi hoặc thiếu thứ gì đó bạn sẽ luôn nhớ về nó, nhưng khi có được rồi thì lại dễ dàng coi nhẹ, thậm chí nhìn mà không thấy nó?
Nếu từng yêu, bạn sẽ hiểu được điều đó. Mối tình đầu…
Đối phương gọi điện hỏi thăm bạn, tặng quà cho bạn đều khiến bạn vui rất lâu. Tuy nhiên, một khi bạn đã xác lập mối quan hệ hoặc kết hôn thì tất cả sẽ biến mất hoặc tất cả đều biến thành điều hiển nhiên. Và khi đó là chuyện đương nhiên, liệu bạn còn trân trọng nó nữa?
Con người luôn quan tâm, hoài niệm thứ đã mất song lại không biết trân trọng những thứ mình đang có, đang sống trong hạnh phúc mà không biết mình hạnh phúc. Có lẽ, đó chính là bất hạnh lớn nhất của con người và cũng là nguyên do khiến hạnh phúc cứ mãi vô hình.
Ông trời cho ta khả năng nhìn thấy thì sẽ sắp xếp cho ta những bài học về sự mất đi, mất đi để có thể nhìn thấy. Nhìn thấy hạnh phúc mình đang nắm giữ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét