THNT

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

FB PHƯƠNG LÊ : THẦY ƠI, ĐIỀU THẦY DẠY EM LÀ SAI HAY SAO?




THẦY ƠI, ĐIỀU THẦY DẠY CHÚNG EM LÀ SAI HAY SAO? 

Nhớ hồi học đại học Sư Phạm, thầy giáo dạy chúng tôi rằng tính cách người Tô Cách Lan là keo kiệt, người Pháp là hào hoa, người Đức là kỷ luật, người Mỹ là thực dụng, người Anh là lạnh lùng thế nên mới có thành ngữ phớt tỉnh Ăng Lê. Khi nghe tin 39 người chết, người Anh đến trước văn phòng bộ nội vụ thắp nến và cầu nguyện. Trong 1 trận đá banh, vào phút thứ 39, các cầu thủ dừng chơi để mọi người cùng tưởng niệm về 39 người không cùng chủng tộc, không cùng màu da đã chết hết sức bi thương. Khi xe container chở thi thể 39 nạn nhân chạy trên đường phố, các cảnh sát đã cúi đầu chia buồn. Các nhà báo Anh quốc tự nguyện sang tận Nghệ Tĩnh tìm đến thân nhân người chết để giúp làm thủ tục. Bộ trưởng bộ nội vụ, thủ tướng Anh đã mang hoa và viết lời chia buồn, bày tỏ lòng căm thù và quyết tâm truy tìm tội phạm. Những điều đó chứng tỏ rằng người Anh không phớt tỉnh. Thầy ơi, vậy điều thầy dạy chúng em là sai hay sao?

Nhớ hồi học đại học sư phạm, thầy giáo dạy chúng tôi rằng Mỹ và các nước tư bản là xứ giãy chết còn Việt Nam ta là thiên đường xhcn. Việc 120 du khách Việt trốn ở Đài Loan, rồi 9 người đi nhờ chuyên cơ của chủ tịch quốc hội ở lại Hàn quốc, sau đó ông Nguyễn Hạnh Phúc, phát ngôn viên quốc hội nói rằng: “lần sau không cho đi nhờ chuyên cơ nữa!“, và giờ 39 người nhập cư lậu bị chết thảm. Ủa sao người của xứ thiên đường cứ tìm đến nơi giãy chết để sống, để làm việc, thậm chí để chết nữa. Là sao vậy? Thầy ơi, vậy điều thầy dạy chúng em là sai hay sao?

Nhớ hồi học đại học sư phạm, thầy giáo dạy chúng tôi rằng cần phải xây dựng và phấn đấu để trở thành con người mới xhcn. Kiều Trinh, con gái ông tổng giám đốc đài VTV, được biết chức này tương đương hàm thứ trưởng, cô ấy ăn cắp 2 lần ở Anh và Thụy Điển, nhờ vào chức vụ của ba cô mà cô được về nước với căn bệnh tâm thần. Con người mới xhcn đó ư? Người Việt ăn cắp ở Nhật nhiều đến nỗi ở các trạm phương tiện đi lại công cộng đều có treo biển: “Ăn Cắp là Phạm Luật” bằng tiếng Việt. Người Việt tham lam hay tham ăn đến nỗi ở Thái Lan, trong các quầy buffet có treo biển:”Chỉ lấy thức ăn vừa đủ, ăn không hết sẽ bị phạt” bằng tiếng Việt. Ui chao là nhục quốc thể. Con người mới xhcn đó ư? Thầy ơi, vậy điều thầy dạy chúng em là sai hay sao?

Nhớ hồi học đại học sư phạm, thầy giáo dạy chúng tôi rằng Cán Bộ Là Người Đầy Tớ Trung Thành Của Nhân Dân. Sao bây giờ đầy tớ ai cũng giàu, ai cũng nhà lầu xe hơi, tiêu xài như nước, ốm đau ra nước ngoài trị bệnh, ở trong nước thì có ủy ban chăm sóc sức khỏe cán bộ cao cấp. Người dân đau thì nằm la liệt ở gầm giường, ở hành lang bệnh viện, nhiều người phải xếp hàng xin cơm từ thiện, có người phải bán máu để lo chi phí. Thầy ơi, vậy điều thầy dạy chúng em là sai hay sao?

Nhớ hồi học đại học sư phạm, thầy giáo dạy chúng tôi rằng quân đội ta được chủ tịch HCM dặn là phải:”trung với  đảng, hiếu với dân, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng“. Vậy sao trung quốc cứ lờn vờn ở bãi Tư Chính mà quân đội ta không ra tay. Ở diễn đàn Liên hiệp quốc thì nói biển Đông bị xâm phạm mà không dám nói tên nước xâm phạm. Hiếu với dân mà lắm lúc quân đội cùng công an đàn áp dân. Thầy ơi, vậy điều thầy dạy chúng em là sai hay sao?

Nhớ hồi học đại học Sư phạm thầy dạy chúng tôi rằng chế độ tư bản là xấu xa, con người tư bản là đồi trụy, bóc lột vậy mà bây giờ ở Việt Nam mình đã nẩy sinh ra giai cấp Tư Bản Đỏ, họ ăn không chừa thứ gì, bán không chừa thứ gì, rừng vàng biển bạc ngày mỗi vơi dần. Thầy ơi, vậy điều thầy dạy chúng em là sai hay sao?

Nguồn: Fb PHƯƠNG LÊ
Người đăng: d.khanh42@gmail.com vào lúc 23:56 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Áp lực Trung Quốc đối với phim Mỹ: Từ “cấm nói xấu” sang “phải nói theo” Trọng Nghĩa

Trọng Nghĩa
media
Poster quảng cáo phim Everest, Người tuyết bé nhỏ (tức Abominable) tại một rạp xi nê ở Hà Nội ngày 14/10/2019, trước khi phim bị cấm chiếu.Nhac NGUYEN / AFP
Vụ bộ phim “Abominable” của hãng phim Mỹ DreamWorks quảng bá cho tấm bản đồ lưỡi bò Trung Quốc tiếp tục gây phẫn nộ trong công luận quốc tế.
Trong một bài phân tích không khoan nhượng hôm 23/10/2019, chuyên san đối ngoại Mỹ Foreign Policy đã không ngần ngại nhận định rằng “Hollywood đang trả một cái giá ‘ghê gớm’ để tiếp cận (thị trường) Trung Quốc - Hollywood Is Paying an ‘Abominable’ Price for China Access”.
Điểm đáng chú ý nhất trong bài phân tích của nữ ký giả Bethany Allen-Ebrahimian chuyên trách Trung Quốc của Foreign Policy, là đã nêu bật được bước lấn lướt mới của chế độ Bắc Kinh trong việc dùng sức hấp dẫn của thị trường Trung Quốc để buộc các doanh nghiệp ngoại quốc tuyên truyền cho đường lối chính trị, ngoại giao của Bắc Kinh.
Bước lấn lướt mới đó chính là phải nói theo quan điểm của Trung Quốc, nói tốt cho chế độ Bắc Kinh, thay vì chỉ im lặng trên những cái xấu của Trung Quốc như trước đây.
“Abominable”: Ác mộng địa chính trị đối với DreamWorks
Bài phân tích trước hết nhắc lại vụ tai tiếng gần đây nhất liên quan đến hãng phim DreamWorks với bộ phim hoạt hình “Abominable” (mà Việt Nam đặt tên là “Everest, người tuyết bé nhỏ”): Một tấm bản đồ có vẽ thêm đường gián đoạn khẳng định chủ quyền Trung Quốc trên Biển Đông đã được lồng vào một cảnh trong phim như là một sự thật hiển nhiên, bất chấp thực tế là đường ranh giới đó đã bị một tòa trọng tài Liên Hiệp Quốc phán quyết là phi pháp.
Đối với Foreign Policy, chính vì tấm bản đồ lưỡi bò đó mà “một bộ phim thiếu nhi đã biến thành cơn ác mộng địa chính trị cho hãng DreamWorks” khi hành động thể hiện sự khấu đầu của Hollywood trước Trung Quốc đã gây phẫn nộ tại các láng giềng gần nhất của Bắc Kinh.
Việt Nam, Philippines và Malaysia đều bày tỏ thái độ giận dữ trước tấm bản đồ bao gồm đường lưỡi bò nổi tiếng của Trung Quốc, “một đường ranh giới mơ hồ, dùng để đánh dấu một cách nhập nhằng” yêu sách lãnh thổ của Bắc Kinh đối với hầu hết Biển Đông.
Theo tác giả bài viết, cuộc tranh cãi bùng lên đã nêu lên một vấn đề mới đối với công nghiệp điện ảnh Hollywood vào lúc mà các hãng phim Mỹ ngày càng chạy theo quan điểm của Bắc Kinh. Việc họ im lặng trên những vấn đề mà Trung Quốc không muốn người khác biết không có gì mới, nhưng cái mới chính là tích cực quảng bá cho quan điểm của chính quyền Trung Quốc về thế giới.
Trung Quốc sắp soán ngôi thị trường phim ảnh lớn nhất thế giới của Mỹ
Đối với tạp chí Foreign Policy, cho đến nay, Hollywood vẫn quen tự kiểm duyệt trên các vấn đề Trung Quốc vì muốn tiếp cận một thị trường béo bở.
Thị trường khán giả xi nê Trung Quốc đang bùng lên, dự kiến sẽ sớm vượt qua Hoa Kỳ để trở thành lớn nhất thế giới. Các nhà kiểm duyệt tại Bắc Kinh đã khéo dựa trên sức quyến rũ này để bắt buộc các công ty sản xuất phim phải tuân thủ các nguyên tắc mấu chốt của đảng Cộng Sản Trung Quốc để hy vọng chen được vào danh sách 34 bộ phim nước ngoài được phép chiếu hàng năm ở Trung Quốc.
Để làm vui lòng Bắc Kinh, Hollywood chẳng hạn đã im lặng lạ thường về thực tế của chế độ Cộng Sản Trung Quốc.
Trong những năm 1990, một số bộ phim Hollywood đã từng mô tả tình trạng đàn áp tại Tây Tạng, ví dụ như phim “Bảy năm ở Tây Tạng – Seven Years in Tibet” và “Miền đất đỏ - Red Corner”, trong lúc nhiều diễn viên nổi tiếng rất quan tâm đến cuộc đấu tranh của người Tây Tạng, điển hình là nam tài tử Richard Gere.
Thế nhưng, từ sau bộ phim “Kundun” năm 1997 do Disney sản xuất, hầu như không có một bộ phim lớn nào khác có quan điểm đồng cảm với Tây Tạng. Ngay từ năm ấy, giám đốc điều hành của hãng Disney là Michael Eisner đã phải bay qua Bắc Kinh để xin lỗi lãnh đạo Trung Quốc, trong lúc tài tử Richard Gere tiết lộ rằng ông đã bị loại khỏi nhiều bộ phim lớn vì hoạt động ủng hộ Tây Tạng của mình.
Bước đầu là tự kiểm duyệt…
Theo ghi nhận của Foreign Policy, một loạt phim lớn của Hollywood trong thời gian gần đây còn sẵn sàng tự kiểm duyệt và dẹp bỏ khỏi kịch bản những chi tiết có thể làm Bắc Kinh phật ý.
Vào năm 2016, bộ phim kinh dị khai thác đề tài cương thi (zombie), “Thế Chiến Z - World War Z” chẳng hạn, đã thay đổi nơi bùng nổ của dịch cương thi, từ Trung Quốc như trong kịch bản gốc, thành Bắc Triều Tiên như trong phim.
Cũng trong chiều hướng đó. bộ phim “Phù thủy tối thượng - Doctor Strange” vào năm 2016 đã thay đổi nhân vật “Bậc Tiền Bối - The Ancient One”, vốn là người Tây Tạng trong loạt truyện tranh gốc, thành một phụ nữ da trắng do Tilda Swinton thủ vai, để khỏi phật ý Bắc Kinh.
Một khía cạnh khác được Foreign Policy ghi nhận là trong hơn một thập kỷ qua, không có bộ phim lớn nào của Mỹ mô tả Trung Quốc là kẻ thù quân sự của Hoa Kỳ.
Bước kế tiếp là tung hô vạn tuế…
Tuy nhiên, theo chuyên san Mỹ, nếu trước đây, chỉ cần bỏ qua một số tình tiết trong câu chuyện hay chỉnh sửa nhân vật trong phim là đủ để thỏa mãn giới kiểm duyệt Trung Quốc, thì trong thời gian gần đây, áp lực từ phía Bắc Kinh đã gia tăng đối với các nhà làm phim, buộc họ phải ca ngợi và mô tả Trung Quốc một cách tích cực, đặc biệt là khả năng khoa học và quân sự của nước này.
Foreign Policy nêu bật hai ví dụ. Trong bộ phim bom tấn “Robot Đại Chiến: Kỷ nguyên hủy diệt - Transformers: Age of Extinction” làm ra năm 2014, quân đội Trung Quốc được thấy là đã xuất hiện để cứu giúp nhân loại. Một nhà phê bình phim đã mô tả “Kỷ nguyên hủy diệt” như là một bộ phim rất yêu nước, nhưng là yêu nước Trung Quốc chứ không phải yêu nước Mỹ. Lợi quả tài chánh rất lớn: “Age of Extinction” đã trở thành bộ phim có doanh thu cao nhất mọi thời đại ở Trung Quốc, thu về hơn 300 triệu đô la (cho dù hiện nay không còn giữ kỷ lục đó nữa).
Ví dụ thứ hai là bộ phim bộ phim khoa học viễn tưởng “Người về từ sao Hỏa- The Martian” với tài tử Matt Damon thủ vai chính. Trong phim, cơ quan hàng không không gian Mỹ NASA đã phóng một tên lửa đặc biệt mang theo thức ăn cho một phi hành gia bị mắc kẹt một mình trên sao Hỏa, nhưng tên lửa lại phát nổ khiến NASA phải bó tay. Thế là cơ quan vũ trụ của Trung Quốc nhập cuộc, tuyên bố cũng có một tên lửa đặc biệt và sẵn sàng cho Mỹ mượn.
Công bằng mà nói, chi tiết vừa kể đã sẵn trong tiểu thuyết gốc, chưa không phải là do hãng phim thêm thắt vào, nhưng dẫu sao thì phim “Trở về từ sao Hỏa” đã thu được 95 triệu đô la tại phòng vé Trung Quốc.
Hiện tượng hợp tác điện ảnh giữa Mỹ và Trung Quốc càng lúc càng tang cũng góp phần tạo ra nhiều bộ phim thiếu vắng chất lượng nhưng nặng tính tuyên truyền, phô bày Trung Quốc dưới lăng kính tích cực.
Một ví dụ điển hình là phim “Cá mập siêu bạo chúa - The Meg”, làm ra năm 2018, với Jason Statham và Lý Băng Băng đóng vai chính. Trong phim, một tỷ phú Mỹ tài trợ cho một trạm nghiên cứu hải dương học tân tiến đặt ở ngoài khơi bờ biển Trung Quốc. Dĩ nhiên là trạm này do những nhân vật chính diện tài ba và quả cảm của Trung Quốc điều hành.
Bước hiện nay là tiếp tay tuyên truyền !
Đối với Foreign Policy, bộ phim “Abominable” có dấu hiệu là đã rơi vào một trường hợp mới hơn, với Trung Quốc còn bằng lòng với việc kiểm duyệt Hollywood nữa, mà dường như muốn biến kinh đô điện ảnh Mỹ thành cỗ máy tuyên truyền cho Bắc Kinh.
Về chất lượng, phim “Abominable” chỉ được những đánh giá trung bình, nhưng bộ máy tuyên truyền văn hóa của Trung Quốc có lẽ đã đi quá xa khi để một bản đồ lưỡi bò của Trung Quốc trên tường phòng của cô bé nhân vật chính.
Theo tác giả bài viết, Trung Quốc là quốc gia duy nhất dùng tấm bản đồ bất thường đó vì đường chín đoạn không có cơ sở trong luật pháp quốc tế, vốn không công nhận bất kỳ chủ quyền quốc gia nào trên một vùng biển mở. Vào năm 2016, một tòa án quốc tế ở La Haye cũng đã bác bỏ nhiều khẳng định chủ quyền của Trung Quốc trên Biển Đông.
Bắc Kinh cũng chưa bao giờ làm rõ định nghĩa pháp lý của đường lưỡi bò, thậm chí còn không cho biết vị trí chính xác của nó, có lẽ vì nếu làm như vậy sẽ mở đường cho những thách thức pháp lý chống lại những yêu sách chủ quyền mơ hồ của Trung Quốc.
Trong tương lai vấn đề sẽ còn đặt ra gay gắt hơn khi Bắc Kinh bắt đầu đòi hỏi các hãng phim là phải tích cực tuyên truyền cho Trung Quốc chứ không chỉ là tránh đụng chạm tới nước này.
Người đăng: d.khanh42@gmail.com vào lúc 02:33 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

Đã thấy bóng quan tài, nhưng “ Nhất Lộ – Nhất Đái “ đã phóng lao

Đã thấy bóng quan tài, nhưng “ Nhất Lộ – Nhất Đái “ đã phóng lao

Người dân Việt, bất luận là quốc nội hay hải ngoại sẽ rất hoan hỉ vui mừng khi thấy bọn bá quyền Trung cộng sụp đổ. Không những người Việt Nam mà người Phi, Đài Loan, Mã Lai, nói chung là cả khối ASEAN cùng Hoa Kỳ, Canada, Anh, Pháp, Đức, Nhật, Ấn Độ... cảm thấy nhẹ nhỏm và an tâm khi bọn ngông cuồng Tàu cộng không còn có khả năng xưng hùng xưng bá, đe dọa nền hòa bình của cả thế giới nữa.

Rồi một ngày Tập Cận Bình và đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sẽ tỉnh cơn mộng và khóc ngất khi tham vọng thống trị thế giới của người Trung Hoa bị đè bẹp, vỡ tan tành và trở thành một trong những lớp dân thống khổ nhất toàn cầu bởi cái giá mà họ đã gây bao tội ác cùng vô số hành vi bất chính của họ. 
… Vì mục tiêu phải là quốc gia trung tâm, phải giàu, phải mạnh nhất hoàn cầu để cai trị thiên hạ, Trung Quốc bất chấp mọi hậu quả sẽ đến với họ như tàn phá thiên nhiên, hủy hoại môi sinh như xây dựng các đập ngăn nước khổng lồ, chặn nguồn sống cho các vùng hạ lưu. Như tung học sinh gián điệp đi khắp thế giới, nhất là ở các quốc gia tiên tiến có nền công nghệ cao để... ăn cắp. Và các diễn tiến tồi tệ của Trung cộng đã gây nhức nhối cho không chỉ Việt Nam, khu vựa ASEAN, mà còn cả là sự khủng hoảng, lo ngại cho cả thế giới. 

Trước sự mê muội đầy tính ngông cuồng và hung hăng này, Trung cộng phải nhận lãnh những phản ứng dữ dội của cộng đồng thế giới là lẽ đương nhiên. Gieo gió ắt sẽ gặt bão, ác lai sẽ ác báo mà thiên đàng sẽ không là nơi cho loại thứ người này. 

Trung cộng sẽ không thể nào chịu đựng nổi trước các đòn trừng trị của liên hợp sức mạnh từ Hoa Kỳ, Anh, Đức, Pháp, Canada, Nhật, Ấn, Úc, Đài Loan, liên hiệp EU và thậm chí ngay cả Nga, Việt Nam mà Biển Đông là nơi mà Trung cộng gây sự muốn chiếm trọn để... làm mồ chôn của chúng. 

Một liên hợp quân sự cùng vũ khí của Mỹ, Nhật Bản, Anh Quốc, Nga, Đức, Pháp, Úc, Đài Loan và ngay cả Việt Nam thì liệu China có thể nào chiến thắng? Bài toán cho chiến lược triệt tiêu hiểm họa Tàu cộng với tham vọng thống lĩnh thế giới hiện nay đã được lật tẩy thì tại sao Tàu cộng còn mê muội đến độ nào mà không nhìn thấy? 
( Nguyên Thạch Danlambao – Trung cộng sẽ thấy quan tài )

Nói cho thật, xì thẩu chệt tập lẽ nào không thấy cái quan tài thấp thoáng nguy cơ, nhưng cái ý đồ chinh phục thế gian “ Nhất Lộ – Nhất Đới “ đã triển khai tốn bạc tỉ đô đang có vẻ sa lầy.
Nay “ Đế quốc Mỹ “ ra tay đối trị bằng “ Sách lược Ấn Độ – Thái Bình Dương “ thì mới thấy thấp thoáng “ bóng quan tài “ vì đơn côi, bị bao quanh bởi một vòng đai “ Kim cương “ đang thành hình.
Đặt Nền Tảng cho Liên Minh Phương Đông
Ra tay chặn Trung cộng, Mỹ nhanh chóng triển khai chiến lược Ấn Độ – Thái Bình Dương
Đến nay, Mỹ bắt đầu chuyển sang giai đoạn triển khai cụ thể chiến lược Ấn Độ – Thái Bình Dương về chính trị, quân sự, kinh tế, mà trước hết là đổi tên Bộ tư lệnh Thái Bình Dương, tăng cường kiềm chế Trung cộng.
Ngày 21/5, người phát ngôn Lầu Năm Góc Mỹ Rob Manning cho biết để đáp ứng nhu cầu trong tương lai, Mỹ chuẩn bị đổi tên Bộ tư lệnh Thái Bình Dương (Pacific Command) thành Bộ tư lệnh Ấn Độ – Thái Bình Dương (Indo-Pacific Command), điều này sẽ khái quát tốt hơn chức trách hiện nay của Bộ tư lệnh này.
Hãng Kyodo, Nhật Bản ngày 22/5 cho rằng hành động này cho thấy Mỹ rất coi trọng ứng phó Trung cộng, quốc gia đang tăng cường hoạt động trên biển. Quan chức Chính phủ Mỹ cho biết tên mới sẽ được công bố trong Lễ bàn giao Tư lệnh Bộ tư lệnh dự kiến được tổ chức vào cuối tháng 5/2018.
….. Được biết, trong thời đại Barack Obama, Mỹ bắt đầu thúc đẩy thực hiện chiến lược châu Á – Thái Bình Dương, có kế hoạch triển khai 60% lực lượng ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương, bắt đầu tăng cường triển khai không quân, hải quân và thủy quân lục chiến ở châu Á – Thái Bình Dương, chẳng hạn Hạm đội 3 vốn đóng ở Đông Thái Bình Dương đã bắt đầu điều động binh lực đến Tây Thái Bình Dương.
Sau khi ông Donald Trump lên cầm quyền, Mỹ đã đưa ra chiến lược Ấn Độ – Thái Bình Dương . Tức là Mỹ không chỉ tăng cường triển khai quân sự ở Thái Bình Dương, mà còn tăng cường triển khai quân sự ở Ấn Độ Dương, kết nối hai đại dương lớn này với nhau.
Cụ thể là xây dựng khuôn khổ liên minh 4 nước “Mỹ – Nhật – Ấn – Úc”, đồng thời liên kết với các nước liên quan, xây dựng đại liên minh thống nhất ở Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương.
Theo đánh giá của nhà nghiên cứu Tôn Thành Hạo, Trung tâm nghiên cứu Mỹ, Viện nghiên cứu quan hệ quốc tế hiện đại Trung cộng, việc Mỹ đổi tên Bộ tư lệnh Thái Bình Dương thành Bộ tư lệnh Ấn Độ – Thái Bình Dương là dấu hiệu cho thấy chính quyền Tổng thống Mỹ Donald Trump đang đi vào triển khai cụ thể chiến lược Ấn Độ – Thái Bình Dương cả về ngoại giao, quân sự và kinh tế.
Mỹ đang tiếp tục lôi kéo Ấn Độ vào quỹ đạo chiến lược của họ, xây dựng phiên bản NATO của khu vực châu Á – Thái Bình Dương.
Theo Viettimes

” Theo đánh giá của nhà nghiên cứu Tôn Thành Hạo, Trung tâm nghiên cứu Mỹ, Viện nghiên cứu quan hệ quốc tế hiện đại Trung cộng, việc Mỹ đổi tên Bộ tư lệnh Thái Bình Dương thành Bộ tư lệnh Ấn Độ – Thái Bình Dương là dấu hiệu cho thấy chính quyền Tổng thống Mỹ Donald Trump đang đi vào triển khai cụ thể chiến lược Ấn Độ – Thái Bình Dương cả về ngoại giao, quân sự và kinh tế.”

Thế kỷ trước có thuật ngữ ” nền ngoại giao ” Pháo thuyền. ”
Ngày nay, trong bang giao quốc tế, tức chánh trị ngoại giao thì có ” Tổ chức Liên Minh “: Liên minh Bắc Đại Tây Dương NATO.
Thời chiến tranh Việt Nam còn có Liên Minh Phòng thủ Đông Nam Á SEATO.
Các Liên Minh chủ yếu dùng sức mạnh quân sự mà chủ lực vẫn là sức mạnh HẢI QUÂN.
Thời Obama manh nha cái gọi là NATO Phương Đông:
” Được biết, trong thời đại Barack Obama, Mỹ bắt đầu thúc đẩy thực hiện chiến lược châu Á – Thái Bình Dương, có kế hoạch triển khai 60% lực lượng ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương, bắt đầu tăng cường triển khai không quân, hải quân và thủy quân lục chiến ở châu Á – Thái Bình Dương, chẳng hạn Hạm đội 3 vốn đóng ở Đông Thái Bình Dương đã bắt đầu điều động binh lực đến Tây Thái Bình Dương.”

Bây giờ để ” Làm cho Hoa Kỳ trở lại Vĩ Đại ” Tổng thống Trump mở rộng khu vực hoạt động của ” Dự án ” NATO Phương Đông sang tận Ấn Độ Dương:
” Sau khi ông Donald Trump lên cầm quyền, Mỹ đã đưa ra chiến lược Ấn Độ – Thái Bình Dương . Tức là Mỹ không chỉ tăng cường triển khai quân sự ở Thái Bình Dương, mà còn tăng cường triển khai quân sự ở Ấn Độ Dương, kết nối hai đại dương lớn này với nhau.
Cụ thể là xây dựng khuôn khổ liên minh 4 nước “Mỹ – Nhật – Ấn – Úc”, đồng thời liên kết với các nước liên quan, xây dựng đại liên minh thống nhất ở Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương.”

” Xây dựng đại liên minh thống nhất ở Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương.” thì thực chất vẫn là NATO Phương Đông, nghĩa là bao gồm Mỹ – Nhật – Ấn – Úc và 10 nước Đông Nam Á như đã trù liệu từ thời Obama.
Xin dẫn lại bài viết cũ với sự nhấn mạnh về phần Việt Nam:
Muốn Việt Nam tham dự tích cực và thực sự vào Tân Liên Phòng Đông Nam Á SEATO và ráp vào thành NATO Phương Đông thay vì ” Làm tên lính gát cửa phía Nam của tàu cọng ” thì phải MAU LẸ TRIỆT HẠ CHẾ ĐỘ HÁN NGỤY VIỆT CỌNG, cắt đứt dứt khoát Liên Minh 16 chữ vàng ” Cùng chung vận mạng ” với chệt cọng rồi mới quay sang Liên Minh SEATO + NATO Phương Đông để phòng thủ trong thời bình và kháng cự chệt bành trướng khi lâm chiến.

Có Không một NATO Phương Đông?
Nói theo ngôn ngữ Trung Quán:
Cũng có mà cũng không.
Có là khi TT Trump không khống chế được chệt Tập.
Không là khi Mỹ – chệt thỏa hiệp phân chia được quyền lợi đôi bên.

Thực tế, hiện tại cái sườn của NATO phương Đông đã có sẵn.
Liên Minh Kim Cương Nhật Bổn
Có lần, nhà viết sử Dương Trung Quốc nói rằng: Sau ngày phỏng giái Miền Nam, Hoa Kỳ và Trung Quốc tiếp tục có hành vi “bao vây” Việt Nam…” thì không có đâu, bởi vì Mỹ không hơi đâu làm việc tào lao, bao vây xã nghĩa An Nam làm giống gì. Trái lại Mỹ muốn kéo Việt Nam ra khỏi sự khống chế của Tàu đỏ để áp sát mặt phía Nam (Quảng Đông) của Tàu thì có!
Hiện tại thì coi như An nam xã nghĩa như là tên lính gát cửa phía nam của Tàu cọng.
Cho nên Nhật Bổn mới toan tính đề ra học thuyết “Tân Đại Đông Á” nhằm khống chế Trung cọng. Trong khi chưa tính chuyện được với các nước Thái Lan, Mã Lai, Singapore chỉ biết thương mại làm ăn, không quen trận mạc, Thủ tướng Nhật tân cử Shinzo Abe đi thẳng qua Ấn Độ bàn chuyện lập “ Liên minh Kim cương.”
Nó là cái gì vậy?
Cứ kéo một đường thẳng trên bản đồ, từ Tokyo, Nhật Bổn thẳng qua New Delhi, Ấn Độ. Rồi từ Ấn Độ kéo một đường thẳng xuống tới Úc châu. Từ Úc lại kéo một đường thẳng ngược lên Hawaii (Mỹ), từ đó kéo một đường thẳng nữa trở lại Nhật Bổn là giáp vòng. Trên bản đồ hiện ra một hình thoi, thường gọi là hình kim cương. Kiểm điểm lại thì mỗi mủi nhọn tượng trưng cho một cường quốc: Nhật, Ấn, Úc, Mỹ.
Mục đích của Liên minh là gì? Công khai thì là bảo vệ an ninh hàng hải Tây Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Ẩn tàng phía sau là thế bao vây con gấu đỏ Tàu đang nhe nanh, múa vuốt gồm thâu cả biển Hoa Nam (Biển Đông Việt Nam) và cả biển Hoa Đông áp sát Đảo Senkaku Nhựt Bổn (Tàu gọi là Đảo Điếu Ngư).
MỘT TÂN LIÊN PHÒNG ĐÔNG NAM Á CHO VIỆT NAM
Ở bên trong cái khung Liên minh Kim cương cứng hơn sắt thép nầy, VN xã nghĩa đứng ở vị trí nào?
Cứ theo phương châm 16 chữ vàng, An nam xã nghĩa ta chánh thức và long trọng cam kết với Tàu cọng là: “Láng giềng hữu nghị; Hợp tác toàn diện; Ổn định lâu dài; Hướng tới tương lai.”
Hợp tác toàn diện có nghĩa là hợp tác mọi thứ Kinh tế, Chánh trị và trước hết là … Quân sự, cũng có nghĩa là “liên minh tay đôi.” Hay nói theo kiểu binh dân: Mình với ta tuy hai mà một. Ta với mình tuy một mà hai.
Như vậy là cọng sản nhà ta là cái đuôi ngúc ngoắc phía dưới Quảng Đông, Quảng Tây của Tàu phù, lọt thõm trong cái khung kim cương!
Vậy thử hỏi có cách nào thoát ra được không?
Có một cách, chẳng những thoát khỏi vòng kim cô Tàu phù mà còn trở thành mủi nhọn của khối kim cương chọc thẳng vào mạn Nam của Tàu đỏ để tự phòng vệ khi thời bình và chống xâm lược trong thời chiến: Quay lại bắt tay với các nước Đông Nam Á, vận động sự bảo trợ của Mỹ, Ấn, Nhật để tái lập khối “ Liên Phòng Đông Nam Á” ( SEATO: South East Asia Treaty Organization). Nước mình nhỏ, kinh tế mong manh, phải kết hợp với Thái Lan, Mã Lai, Singapore, Nam Dương thành một khối mới khả dỉ chận đứng được nạn bành trướng, xâm lăng của đại hán phương Bắc.
Muốn được như vậy thì điều kiện tiên quyết là phải giải trừ chế độ cọng sản An Nam, xóa bỏ Liên minh 16 chữ vàng. Đó cũng là cách “Thoát Trung” duy nhất để cứu dân, cứu nước.
Một NATO Phương Đông
“Mỹ đang thành hình” Nato – Châu Á”:(*)
Theo Đô đốc James Lyons và Richard Fisher (chuyên gia các vấn đề quốc tế Mỹ) nhấn mạnh rằng, “Nếu Mỹ muốn duy trì vị trí hàng đầu trong việc bảo vệ hòa bình và ổn định ở Tây Thái Bình Dương, chúng ta cần một chiến lược mới và sẽ là lý tưởng nếu chúng ta tạo ra được một “NATO của Châu Á”. Như chúng ta đã biết, hiện nay NATO chính là một liên minh quân sự thành lập từ năm 1949 bao gồm Mỹ và một số nước ở Châu Âu. Đó là tên gọi tắt của “Tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương” (North Atlantic Treaty Organization) là một liên minh quân sự được thành lập ngày 4/4/1949 có trụ sở đặt tại Bruxelles (Bỉ) gồm có Hoa Kỳ và thành viên 28 quốc gia phần lớn tại các nước ở Châu Âu.
Mỹ bằng mọi cách khác nhau từ song phương hay đa phương đều mong muốn hợp tác với các nước ở khu vực Châu Á-TBD. Trong việc hợp tác quân sự đi từ các cuộc tập trận quy mô nhỏ tới lớn, dần dần Mỹ muốn những khu vực mình quan tâm sẽ chịu ảnh hưởng các học thuyết quân sự của Mỹ. Các chiến lược gia ở Ngũ Giác Đài muốn rằng, các đối tác và các đồng minh ở khu vực Châu Á cần có những hành động thống nhất hơn nữa và cùng dựa theo những nguyên tắc chung trong các hoạt động quân sự.
Theo các chuyên gia, hiện nay Washington đang duyệt xét về cấu trúc an ninh khu vực như: mở rộng mô hình liên minh cũ sang hình thức liên minh mới, rộng lớn hơn, ngoài các đồng minh truyền thống như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan, Philippines… nó còn bao gồm các quốc gia ở Châu Á như Ấn Độ, Indonesia, Thái lan, Miến Điện, Malaysia, Singapore, Australia và đang vói tay tới tận Châu Âu như Anh, Pháp vào trong liên minh chiến lược “phong tỏa & bao vây Tàu Cộng”.
Đại tá Không quân TC Dai Xu trong một bài viết với chủ đề “Mỹ đang xây dựng NATO – Châu Á bao vây Trung Quốc”, Xu đưa ra nhận định rằng: “Mỹ đang xây dựng một NATO – Châu Á” cùng với Nhật Bản, Ấn Độ, Australia, Hàn Quốc và các quốc gia Đông Nam Á trong khối ASEAN để phong tỏa, bao vây và cô lập Trung Quốc. Nhưng Bắc Kinh đã nhìn thấy viễn cảnh nầy, song có lẽ chưa đủ thế và lực ngăn chận chiến lược nầy của Mỹ.”
Được biết Hải quân Hoa Kỳ có khoảng 285 chiến hạm đủ loại, 12 HKMH. Ngũ Giác Đài sẽ điều động 60% lực lượng Hải quân sang Châu Á-TBD, trong đó 6 HKMH vào cuối năm 2017. Giới chuyên gia phân tích cho rằng, Hoa kỳ đã lên kế hoạch thông qua quan hệ đối tác quân sự với 10 nước thành viên ASEAN để xây dựng cơ sở cho một phiên bản “NATO – CHÂU Á”. Liên minh nầy sẽ được sử dụng để phục vụ cho chiến lược “Phong tỏa trận” và mục đích cuối cùng đối đầu với TC.”
(*) (Chiến lược phong toả & bao vây Tàu cộng của Mỹ: Nguyễn Vĩnh Long Hồ)

Như nhận xét mở đầu, cái sườn Liên Minh Kim Cương Nhật Bổn và mô hình Tổ chức Liên phòng Đông Nam Á đã có sẵn. Khi nào cần, Hoa Kỳ và Nhựt Bổn tích cực vận động ráp lại là hình thành “Khối Liên Phòng Á Châu” tức thì.

Trong tình hình như vậy, Việt Nam phải làm gì?
Việt Nam: Đông hòa Hoa Kỳ – Bắc cự hán cọng
Muốn được như vậy, phải hành động tranh tiên: Uống rượu mời đừng đợi uống rượu phạt.
Phải mau lẹ vận động toàn dân vùng dậy xóa bỏ “đảng” và chế độ toàn trị việt cọng để làm một công, hai việc:
  • Dân chủ hóa Đất nước, đoàn kết toàn dân lo tái thiết, phát triển, xây dựng nội lực.
  • Xóa bỏ sạch 16 chữ vàng “vận mệnh tương quan”, thoát ly hẳn thòng lọng hán chệt, mau lẹ vận động tái lập Tổ chức Liên Phòng Đông Nam Á (SEATO), dựa thế Hoa Kỳ – Liên Minh Kim Cương Nhật Bổn và sẵn sàng gia nhập NATO Phương Đông hầu giữ nước và nhờ giúp đở tái thiết, phát triển.
Không có một nước nào đem vận mệnh của Quốc gia – Dân tộc buộc chặt vào vận mệnh của một nước lớn đang ngồi trên đầu chực chờ xâm chiếm một cách ngu si như bè lũ phản nước, hại dân hồ tinh bác cụ việt cọng!
Nguyễn Nhơn
Mùa Thu 28/10/2019
Attachments area
Người đăng: d.khanh42@gmail.com vào lúc 10:29 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

Thứ Hai, 28 tháng 10, 2019

Chiến tranh giành nguồn nước trong lịch sử nhân loại

(PLVN) - Trong lịch sử nhân loại, đã từng có việc sử dụng nước làm vũ khí chiến tranh hoặc công cụ của chủ nghĩa khủng bố. Theo các dự báo của Liên Hợp quốc (LHQ) và nhiều tổ chức quốc tế hiện nay, thiếu nước sạch đang là một vấn đề nhức nhối, nhưng tình hình sẽ trở nên tồi tệ hơn khi nguồn nước sạch của thế giới cạn kiệt. Chiến tranh nước sạch xảy ra là tất yếu sẽ dẫn tới cuộc khủng hoảng về mọi mặt, thậm chí có thể còn khốc liệt hơn cuộc chiến tranh về dầu mỏ.
Chiến tranh giành nguồn nước trong lịch sử nhân loại
Cứ 3,5 giây có 1 trẻ em chết do uống nước bẩn
Chiến tranh vì nguồn nước  
Cuối tháng 7/2010, Đại hội đồng LHQ đã bỏ phiếu công nhận quyền tiếp cận nước sạch và được sống trong điều kiện môi trường hợp vệ sinh là một trong những quyền cơ bản của con người, sau hơn một thập kỷ tranh luận. Với lập luận, nước là cội nguồn của tất cả các dạng sống, con người có thể nhịn ăn nhiều ngày nhưng nếu không có nước sẽ không có sự sống, quyền tiếp cận nước sạch và điều kiện sống hợp vệ sinh quan trọng ngang với quyền được sống của nhân loại.
Nước – nguồn tài nguyên quý giá hữu hạn, là đối tượng tranh giành của nhiều người, nhóm người, quốc gia. Ví dụ, về mặt địa lý, nhiều con sông lớn trên thế giới như sông Mekong, sông Ấn, sông Nile, sông Amazon... được chia sẻ giữa 2 hoặc nhiều quốc gia, cung cấp nước cho cư dân những nước này. Chính những con “sông chung” như vậy đã phát sinh những mâu thuẫn giữa các nước chia sẻ chúng.
Trong tranh chấp các dòng sông chung, nếu các nước ở thượng lưu mạnh hơn, họ sẽ gia tăng việc kiểm soát nguồn nước bằng cách xây đập thủy điện hoặc thủy lợi và các nước ở dưới hạ lưu nhận phải nhiều thiệt thòi. Chẳng hạn, Thổ Nhĩ Kỳ xây đập chặn sông Tigris và Euphrates khiến hạn chế nguồn nước vào Irag. Hay tại lưu vực sông Mekong, các nước Việt Nam, Lào, Thái Lan, Campuchia, Myanmar đã nhiều lần lên án Trung Quốc xây nhiều đập thủy điện trên thượng lưu con sông làm mực nước sông ngày càng cạn kiệt.    
Khi những bất đồng về chia sẻ nguồn nước giữa các quốc gia không thể giải quyết bằng biện pháp hòa bình, chiến tranh là điều tất yếu. Trong lịch sử, cuộc chiến dai dẳng giữa người Israel và người Palestine được cho là một phần do tranh giành nguồn nước. Bờ Tây nằm trên một khu vực ngậm nước lớn.
Thêm vào đó, Cao nguyên Golan mà Israel lấy đi từ Syria trong cuộc chiến năm 1967 là nơi bắt nguồn của sông Jordan và các nguồn nước đổ vào Biển Galilee. Ở một khu vực khô hạn như Trung Đông, kiểm soát nguồn nước mang tính sống còn đối với cả một dân tộc.
Ở lưu vực sông Euphrates, Thổ Nhĩ Kỳ có quân đội hùng mạnh hơn Syria, nhưng điều đó cũng không ngăn được người Syria nhiều lần đe dọa bạo lực. 
Hay nhắc tới Ai Cập cũng đã nhiều lần dọa sẽ tiến hành chiến tranh để giải quyết mâu thuẫn xung quanh dòng sông Nile. Tuy nhiên cả hai nước vùng thượng lưu là Sudan và Ethiopia đều bị nhấn chìn trong nội chiến và quá nghèo để có thể xây đập tích trữ nguồn nước, nên chiến tranh không phải giải pháp phù hợp.
Tuy nhiên, trong lịch sử khi có tranh chấp nguồn nước xảy ra, giải pháp hợp tác được đề cao hơn chiến tranh. “Vì nó quá thiết yếu đến nỗi không thể chiếm đoạt nó bằng chiến tranh”, theo ông. Daniel Zimmer – giám đốc của Hội đồng Nước thế giới (WWC).
Khủng hoảng nước sạch gây nên mọi cuộc khủng hoảng khác 
Nguồn nước ngày càng khan hiếm  
Tuy nhiên, với tình trạng ô nhiễm ngày càng nặng, dân số tăng lên, biến đổi khí hậu, nước sạch dần trở nên khan hiếm, thứ “vàng lỏng” quý giá thậm chí hơn cả dầu mỏ. Bởi dầu mỏ có thể thay thế bằng các loại nguyên nhiên liệu khác như nhiên liệu sinh học, khí đốt, điện, … nhưng nước lại không thể thay thế, chỉ có thể sử dụng từ nguồn nước tự nhiên, hoặc tái sử dụng, tái chế từ nguồn nước khác sang nước sạch, nước ngọt. 
Theo dự báo của LHQ, đến năm 2025, có khoảng 1,8 tỉ người sống tại các quốc gia hoặc khu vực “hoàn toàn khan hiếm nước” và vào năm 2030, một nửa dân số thế giới sẽ sống trong những vùng căng thẳng do nước. Đến năm 2040, dân số thế giới sẽ đạt mốc khoảng 9 tỷ người, trữ lượng nước ngọt sinh hoạt trên Trái Đất chỉ đáp ứng được 70% nhu cầu, tức gần 3 tỷ người sẽ không thể tiếp cận nguồn nước sạch, nước ngọt.
Nghiên cứu của Viện Nước quốc tế Stockholm (SIWI) cho biết, nước bẩn giết chết nhiều người hơn so với động đất và chiến tranh. Ước tính mỗi ngày trên thế giới có tới 5.000 trẻ em bị chết do các bệnh liên quan đến nước bẩn. Theo bà Maude Barlow - cố vấn cao cấp về nước cho Chủ tịch Đại hội đồng LHQ, cứ 3,5 giây có 1 trẻ em chết do uống nước bẩn.
Cụ thể, nhiều cư dân vùng Hạ Sahara ở Châu Phi có ít hơn 20 lit nước mỗi ngày và 2/3 dân cư không có nhà vệ sinh đạt chuẩn. Mặt khác, bình quân 1 người Anh dùng 150 lít nước/ngày trong khi người Mỹ dùng 600 lít/ngày. Thậm chí, có cư dân ở Phoenix, Arizona (Hoa Kỳ) dùng tới 1.000 lít/ngày, gấp 100 lần so với người Mozambique.
Song, một nghịch lý là người dân các nước nghèo phải tốn nhiều tiền cho nước sạch hơn hơn so với cư dân các nước phát triển từ 5 – 10 lần. Theo một thống kê ở khu vực này cho biết, ước tính số tiền người dân Hạ Sahara bỏ ra mua nước mỗi năm tương đương với cả một năm trời làm việc của tất cả người lao động ở Pháp.
Thiếu nước sạch đang là một vấn đề nhức nhối, nhưng tình hình cũng trở nên tồi tệ hơn khi các nguồn nước ngày càng cạn kiệt. Những sa mạc như Sahara đang ngày càng mở rộng. Hồ Tchad (Cộng hoà Tchad – Trung Phi) giảm gần 100 mét khối nước mỗi năm. Mực nước ngầm tại hàng triệu hecta miền bắc Trung Quốc giảm 1 m/năm, khiến việc đào giếng ngày càng tốn kém (ước tính các giếng ở khu vực này phải khoan sâu 1 km hoặc hơn mới có nước sạch).
Những khối băng trên dãy Himalaya - từng được mệnh danh là “tháp nước của châu Á”, đang tan với một tốc độ báo động… ảnh hưởng nghiêm trọng đến lưu lượng nước của các con sông chính ở châu Á, như sông Mekong (Bán đảo Đông Dương), sông Dương Tử (Trung Quốc), sông Hằng (Ấn Độ), sông Ấn (Pakistan).
Đáng nói, ô nhiễm môi trường là hệ quả nguy hiểm nhất của quá trình công nghiệp hoá, hiện đại hoá. Trung Quốc bị cáo buộc là một trong những nước có nguồn nước ô nhiễm nhất thế giới. Các sông hồ bị ô nhiễm nặng, nhưng hơn 40% trong 662 thành phố lớn của Trung Quốc không có hệ thống xử lý rác và chất thải. Chính quyền Bắc Kinh cho biết 9/10 thành phố trong nước có hệ thống nước ngầm bị ô nhiễm, và khoảng 300 triệu người phải uống nước không an toàn.   
Theo đó, thiên tai, sự khan hiếm và chất lượng nước giảm, kết hợp với đói nghèo, căng thẳng xã hội, sẽ góp phần làm tăng sự bất ổn, có thể dẫn đến những căng thẳng về chính trị và sự sụp đổ của nhiều quốc gia.  
Nước sạch có thể là  “chìa khoá” hoà bình ở Trung Đông 
Nguy cơ chiến tranh về nước sạch
Ngay từ năm  2002, trong một cuốn sách, Viện sĩ người Nga Abalkin đã khẳng định, trên thế giới hiện hữu gần 2.000 điểm có nguy cơ bùng nổ cuộc chiến vì nước sạch. Trong thế chiến thứ 2, Nhật Bản đã từng dùng thủ đoạn làm nổ tung ống dẫn nước từ Malaysia sang quốc đảo Singapore, nhằm cắt viện trợ nước cho quân đội Anh đóng ở Singapore.
Nhiều cảnh báo của các tổ chức thế giới cho rằng, sau năm 2022, việc sử dụng nước làm vũ khí chiến tranh hoặc công cụ của chủ nghĩa khủng bố sẽ cao hơn 40% so với hiện nay, đặc biệt là ở Nam Á, Trung Đông và Bắc Phi, những nơi thiếu nước trầm trọng.  
Cạnh tranh, giành giật nguồn nước ngọt xuyên quốc gia cũng là một thực trạng ở châu Á - nơi trữ lượng nước ngọt bình quân tính theo đầu người thấp nhất so với các châu lục khác. Cuộc đua giành nguồn nước ngọt ở châu Á đang gây sức ép lên ngành nông nghiệp, ngư nghiệp, tàn phá hệ sinh thái, đe dọa nghiêm trọng tới hòa bình và ổn định trong dài hạn tại đây.
Tháng 4/2012, báo cáo của các cơ quan tình báo Mỹ về an ninh nước sạch nhận định rằng, lũ lụt, hạn hán và thiếu nước ngọt có thể gây ra bất ổn toàn cầu và xung đột vũ trang đáng kể trong các thập niên tới và việc lạm dụng nước có thể đe doạ đến an ninh quốc gia của Mỹ. Các cuộc giao tranh vì nguồn dự trữ nước đã bắt đầu manh nha, tuy còn cục bộ.  
LHQ và các tổ chức môi trường toàn cầu đã không ít lần báo động về các nguy cơ của tình trạng khan hiếm nước, kêu gọi thế giới hàng năm dành ra 198 tỉ USD, nhằm cải thiện tình trạng khan hiếm nước, đảm bảo dân cư trên thế giới được tiếp cận bền vững các nguồn nước sạch. Khủng hoảng nguồn nước sẽ dẫn tới khủng hoảng về y tế, nông nghiệp, kinh tế, khí hậu và thậm chí là khủng hoảng về chính trị. Chiến tranh nước sạch là hậu họa tất yếu sẽ xảy ra trong tương lai gần nếu tình trạng hiên tại không được cải thiện. Dân số ngày càng tăng trong khi nước sạch ngày càng ít đi do ô nhiễm môi trường và biến đổi khí hậu.
Diệu Bảo

Người đăng: d.khanh42@gmail.com vào lúc 03:11 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest

VNCH đã để lại 'di sản lớn về văn hóa và giáo dục' Nguyễn Quang Duy

Việt Nam Cộng Hòa thành lập ngày 26/10/1955, đang lúc chiến tranh nên quốc sách bảo vệ tự do được ưu tiên, nhưng không phải vì thế mà quên lãng mục đích xây dựng một xã hội dựa trên triết lý nhân bản, khai phóng và dân tộc.
Lời mở đầu Hiến Pháp 1956 ghi rõ: "…dân tộc ta sẵn sàng tiếp nhận các trào lưu tư tưởng tiến bộ để hoàn thành sứ mạng trước đấng Tạo hóa và trước nhân loại là xây dựng một nền văn minh và nhân bản bảo vệ phát triển con người toàn diện."
Còn Điều 11 của Hiến pháp 1967 ghi rõ "Văn hóa giáo dục phải được đặt vào hàng quốc sách trên căn bản dân tộc, khoa học và nhân bản."
Chợ Lớn thời VNCH và thời nay
Đã có một 'chủ nghĩa cộng hòa' trong chính trị VN
Về trận Phước Long ở Tây Ninh năm 1975
Hóa ra có tới hai 'Tháng Tư Đen'
Con người làm gốc
Việt Nam Cộng Hòa nhìn nhận mọi người đều có quyền và có bổn phận như nhau, không ai được sử dụng người khác làm phương tiện hay công cụ phục vụ cho mục tiêu cá nhân hay đảng phái.
Người miền Nam tin rằng giới lãnh đạo cũng là con người nên đều mắc phải những sai lầm, vì thế cần xây dựng một thể chế đa nguyên, đa đảng đối lập, với luật pháp chặt chẽ để kiểm soát quyền lực của tầng lớp lãnh đạo.
Việt Nam Cộng Hòa nhìn nhận sự khác biệt giữa người và người, ngăn cấm việc kỳ thị giàu nghèo, địa phương, tôn giáo, sắc tộc, trình độ học vấn hay kỳ thị dựa trên lý lịch, trên chính kiến, mọi người đều có cơ hội bình đẳng.
Mọi chiến lược, chính sách, chủ trương, hành động quốc gia đều phải phù hợp với nhân sinh quan về con người, với mục đích phục vụ con người, quan tâm tới quyền lợi và hạnh phúc của con người.
Ngoài việc xây dựng thành công nền giáo dục nhân bản, mọi sinh hoạt tôn giáo, sắc tộc, hướng đạo, văn hóa, văn nghệ, nghệ thuật, dân sự đều được đối xử một cách công bằng không thiên vị.
Chính quyền miền Nam nhìn nhận và bảo vệ quyền con người, quyền dân sự được ghi trong bản Tuyên Ngôn Quốc Tế nhân quyền.
Trong hoàn cảnh chiến tranh, gia đình những người theo cộng sản vẫn được đối xử một cách công bằng như mọi công dân khác, được pháp luật bảo vệ, được quyền bầu cử, quyền gia nhập quân đội bảo vệ đất nước, quyền tham gia chính trị, được làm ăn buôn bán, con em họ được đến trường như mọi trẻ em khác tại miền Nam.
Từ năm 1962, chương trình Hồi chánh giúp trên 200 ngàn cán binh cộng sản buông súng quay về tạo dựng cuộc sống mới trong cộng đồng dân tộc.
Dân tộc làm nền tảng
Tinh thần dân tộc được hình thành và phát triển theo giòng lịch sử, tạo tình đoàn kết, gắn bó dân tộc và phát triển quốc gia.
Trong thời bình thúc đẩy người dân đóng góp phát triển kinh tế, xã hội, văn hóa, nghệ thuật, nâng cao dân trí. Vào thời chiến giúp toàn dân đoàn kết đánh đuổi ngoại xâm.
VNBản quyền hình ảnhGETTY IMAGESImage captionVăn hóa VNCH nay còn được duy trì ở các cộng đồng tỵ nạn tại Hoa Kỳ, Canada, Úc và một số nước khác
Việt Nam Cộng Hòa luôn đề cao các giá trị lịch sử dân tộc, độc lập, tự chủ, ngôn ngữ, nghệ thuật, văn hóa. Ngay từ tấm bé trẻ em miền Nam được dạy yêu nước thương nòi.
Người miền Nam luôn tôn trọng các giá trị đặc thù, các truyền thống tốt đẹp của dân tộc trong mọi sinh hoạt gia đình, nghề nghiệp, sắc tộc, địa phương và đất nước.
Chính phủ miền Nam chủ trương bảo tồn và phát huy những tinh hoa, những truyền thống tốt đẹp của văn hóa dân tộc, để không bị mất đi hay bị đồng hóa với văn hóa nước ngoài.
Người miền Nam giữ gìn văn hóa dân tộc nhưng luôn cởi mở, cầu tiến, học hỏi, gạn lọc điều hay cái đẹp của văn hóa dân tộc khác.
Tự do để tiến bộ
Việt Nam Cộng Hòa lấy triết lý khai phóng làm giường cột thăng tiến, mọi người được tự do mở rộng tầm nhìn, tự do trau dồi năng khiếu, tự do ngôn luận, tự do quyết định cho chính mình, tự do tìm ra sự thật, ra điều hay, lẽ phải, tìm đến chân, thiện, mỹ.
Ngay từ nhỏ trẻ em miền Nam đã được giáo dục tự do, được khuyến khích mở rộng tầm nhìn tiếp nhận những tư tưởng và kiến thức tân tiến trên thế giới.
Nhờ vậy xã hội miền Nam đào tạo được những công dân tự do, sẵn sàng nhận trách nhiệm, tôn trọng luật pháp, biết xây dựng kinh tế, phát triển xã hội, đón nhận văn minh thế giới và tích cực đóng góp vào sự thăng tiến nhân loại.
Miền Nam đã xây dựng một hiến pháp và một thể chế dân chủ tam quyền phân lập rõ ràng.
Nền Cộng Hòa tại miền Nam có thể được xem là một nền dân chủ hiến định và pháp trị tiên tiến vào bậc nhất trong khu vực Á châu thời ấy.
Nền tảng triết lý Việt Nam Cộng Hòa
Tổng hợp ba tinh thần nhân bản, khai phóng và dân tộc tạo thành triết lý xây dựng Việt Nam Cộng Hòa, một quốc gia vừa giành được độc lập, phải đối đầu với chiến tranh và chỉ trong vòng 20 năm đã xây dựng được nền tảng vững chắc.
Một quốc gia với kinh tế tự do, y tế đại chúng, người cày có ruộng, báo chí tự do, tôn giáo, văn học, văn nghệ, nghệ thuật phát triển tự do, và một nền dân chủ hiến định, pháp trị với tam quyền phân lập rõ ràng.
Một xã hội dân sự với nhiều hội đoàn dân sự, gồm các tổ chức tôn giáo, nghiệp đoàn, hướng đạo, đồng hương, tương trợ, từ thiện, nghiên cứu, các câu lạc bộ, đã được hình thành tại miền Nam.
Đặc biệt, nền giáo dục dựa trên nhân bản, khai phóng và dân tộc, đã đào tạo được những thế hệ công dân tốt cho miền Nam, cho Việt Nam và cho nhân loại.
Sài GònBản quyền hình ảnhAMERICAN STOCK ARCHIVEImage captionĐường phố Sài Gòn trước 1975
Văn hóa Việt Nam Cộng Hòa ở hải ngoại
Con người làm gốc, dân tộc làm nền, tự do để tiến bộ đã trở thành nền tảng văn hóa Việt Nam Cộng Hòa, được bảo tồn và được truyền đạt đến các thế hệ Việt Nam ngày nay.
Văn hóa thể hiện qua cách sống cách suy nghĩ. Người Việt Nam Cộng Hòa sống, suy nghĩ và hướng về tương lai hoàn toàn khác với người cộng sản.
Sau 20 năm chia cắt lấy thời điểm 30/4/1975 làm mốc, miền Bắc đã trở thành một bản sao của cộng sản Trung Hoa.
Xem lại phim ảnh cách ăn mặc, cách phục sức, cách sống, cách giáo dục, xem lại sách báo, lại văn thơ, lại âm nhạc, lại tranh ảnh miền Bắc bạn sẽ dễ dàng nhận ra điều này.
Ở hải ngoại, 44 năm qua người Việt Nam Cộng Hòa vừa bảo vệ cộng đồng, bảo tồn văn hóa, vừa hỗ trợ quốc nội đấu tranh cho tự do và vẹn toàn lãnh thổ.
Singers with the band, The Angel Band, sing during the Lunar New Year Celebrations at the Asian Garden Mall in Westminster on Tuesday, February 5, 2019Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGESImage captionCộng đồng người Việt mừng Tết Kỷ Hợi 2019 tại Asian Garden Mall, Westminster, California
Ở những nơi đông người Việt sinh sống nhiều hội đoàn dân sự được thành lập, có trường dạy tiếng Việt, có sách giáo khoa soạn theo chương trình trước 1975, có tổ chức những buổi lễ ghi ơn các anh hùng dân tộc, tổ chức Tết, Tết Trung Thu cho trẻ em.
Mỗi gia đình đều cố gắng gìn giữ tiếng Việt cho con em, duy trì những sinh hoạt gia đình và cộng đồng, vừa giảng giải cho con em truyền thống dân tộc, vừa nhắc nhở con em lý do phải bỏ nước ra đi.
Nhiều ban nhạc, ban kịch, ban cải lương, câu lạc bộ văn học nghệ thuật và cả điện ảnh cũng được hình thành ở khắp nơi.
Truyền thanh, truyền hình và báo chí là những phương tiện phục vụ cộng đồng có mặt ở mọi nơi.
Nhiều nơi còn xây dựng đền thờ Quốc Tổ, đền thờ và tượng đài các anh hùng dân tộc, viện bảo tàng, chùa, nhà thờ, võ đường, trung tâm sinh hoạt cộng đồng.
Phục hồi những gì từ quá khứ ra sao đây?
Ở trong nước, người còn nhớ Việt Nam Cộng Hòa vẫn âm thầm gìn giữ và truyền bá cho thế hệ tiếp nối nền văn hóa nhân bản, khai phóng và dân tộc.
Theo tôi, sức sống của văn hóa Việt Nam Cộng Hòa vô cùng mãnh liệt.
Cộng đồng tỵ nạn VN tại California, Hoa KỳBản quyền hình ảnhGETTY IMAGESImage captionCộng đồng tỵ nạn VN tại California, Hoa Kỳ
Dù bị chính quyền hiện nay cấm âm nhạc, văn học, nghệ thuật, cách sống tại Việt Nam ngày nay được phục hồi mạnh mẽ.
Phong trào thoát Trung chính là nỗ lực đẩy lùi tỳ vết văn hóa Trung Quốc cộng sản đưa vào Bắc Việt Nam từ giai đoạn 1950-54 còn tồn đọng tại Việt Nam.
Ngay cả nhiều người cộng sản miền Nam trong tiềm thức vẫn chưa quên một xã hội miền Nam đầy nhân bản, khai phóng và dân tộc.
Trước Quốc Hội cộng sản, 12/9/2018, bà chủ tịch Nguyễn Thị Kim Ngân phải thừa nhận kiến thức về sử ký và địa lý nước nhà, bà học từ thời Việt Nam Cộng Hòa nay vẫn nhớ không quên điều gì.
Bà Ngân biểu lộ lòng luyến tiếc vì giờ đây trẻ em học hành khổ sở, nhưng sử ký và địa lý nước nhà hầu hết đều không biết.
Triết lý nhân bản, khai phóng và dân tộc ngày nay được nhiều người miền Bắc biết đến, nhất là giới trẻ Việt Nam những người đang tìm kiếm một con đường khác với cộng sản chủ nghĩa đã bị nhân loại đào thải.
Tự do và dân chủ chỉ là điều kiện cần, mục đích và triết lý sống của dân tộc là điều kiện đủ để phục hồi Việt Nam.
Mục đích và triết lý sống giúp mỗi dân tộc biết đang ở đâu, đang làm gì, đang sống như thế nào, sẽ đi về đâu, đi cách nào và làm sao để đạt được mục tiêu tối thượng trong hoàn cảnh và khả năng có được.
Tôi tin rằng mục đích, triết lý và văn hóa xây dựng xã hội thời Việt Nam Cộng Hòa đã thích hợp và thành công ở miền Nam, cũng sẽ thích hợp với cả nước một ngày trong tương lai.
Nhân bản, khai phóng và dân tộc sẽ trở thành mục đích, triết lý và văn hóa chung cho toàn dân tộc làm nền tảng đưa đất nước đi lên theo kịp đà tiến bộ và văn minh nhân loại.
Bài thể hiện quan điểm riêng của ông Nguyễn Quang Duy từ Melbourne, Australia

Người đăng: d.khanh42@gmail.com vào lúc 02:50 Không có nhận xét nào:
Gửi email bài đăng nàyBlogThis!Chia sẻ lên XChia sẻ lên FacebookChia sẻ lên Pinterest
Bài đăng mới hơn Bài đăng cũ hơn Trang chủ
Đăng ký: Nhận xét (Atom)

Giới thiệu về tôi

d.khanh42@gmail.com
Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi

Lưu trữ Blog

  • ►  2020 (125)
    • ►  tháng 6 (4)
    • ►  tháng 5 (20)
    • ►  tháng 4 (17)
    • ►  tháng 3 (19)
    • ►  tháng 2 (43)
    • ►  tháng 1 (22)
  • ▼  2019 (963)
    • ►  tháng 12 (35)
    • ►  tháng 11 (55)
    • ▼  tháng 10 (39)
      • FB PHƯƠNG LÊ : THẦY ƠI, ĐIỀU THẦY DẠY EM LÀ SAI HA...
      • Áp lực Trung Quốc đối với phim Mỹ: Từ “cấm nói xấu...
      • Đã thấy bóng quan tài, nhưng “ Nhất Lộ – Nhất Đái ...
      • Chiến tranh giành nguồn nước trong lịch sử nhân loại
      • VNCH đã để lại 'di sản lớn về văn hóa và giáo dục'...
      • Một nhà thơ trẻ, một anh hùng xuất hiện !
      • Hãy từ bỏ chính sách ‘Ba Không’ để liên minh quân ...
      • Nước cờ vây của Tàu!!!???
      • Quá sức khủng khiếp
      • X-37B - Máy bay vũ trụ tuyệt mật bí ẩn của Mỹ
      • THÊM MỘT CUỐN SÁCH HAY KHIẾN TÀU CỘNG KÊU TRỜI Tra...
      • Lại Nói Về Tiếng Việt Điên Khùng!
      • NHÂN LOẠI CÓ THỂ CHỨNG KIẾN ĐỆ TAM THẾ CHIẾN KHÔNG
      • [PSXH] 🌎 3 cuộc chiến tranh thế giới đã được Illu...
      • Ba ngày ở Moscow: Ronald Reagan và sự sụp đổ của Đ...
      • Nếu đập Tam Hiệp sụp đổ, 6 tỉnh lớn của Trung Cộng...
      • MỸ RÚT QUÂN KHỎI SYRIA LÀ "PHẢN BỘI" NGƯỜI KURD? N...
      • Trung cộng có thể chết yểu như Liên xô
      • OF CARS AND MEN Người Lính Già Oregon
      • NO FREE LUNCH....
      • XHCN, H.C.M và Nguyễn Văn Trấn.
      • 13 bài học từ những lời răn dạy của Đức Phật: Làm ...
      • TẠI SAO NGÀY NAY NHÌN VỀ PG , MADAME NHU LẠI KHÓC ?
      • Xin gửi LỘ TRÌNH Dân chủ hóa của CPPĐ VNCH gửi BCT...
      • 5 điềm báo “tang tóc” trong đại lễ duyệt binh 1/10...
      • Một bác sĩ bất ngờ nhận ra sự tồi tệ của chế độ Vi...
      • TRUNG CỌNG, SẼ LÀ CON CỜ THỨ 2 CỦA CỘNG ĐỒNG MỸ GỐ...
      • Chuyên gia Mỹ: TT Trump có thể biến Trung Cộng thà...
      • Chuyên đề: Người Hồng Kông không phải người Trung ...
      • Chuyên đề: Người Hồng Kông không phải người Trung ...
      • Nhân dịp 70 năm Quốc Khánh TC 1/10/1949: Thử tìm h...
      • Lại nói nữa về Liên Minh Tứ cường và Tân Liên Phòn...
      • Đại học luật khoa trong hệ thống giáo dục Miền Nam...
      • Xung đột Mỹ Trung: Đối đầu quân sự chiến lược
      • Trung Cộng Khai Thác “Đá Cháy” TS.Mai Thanh Truyết
      • Việt Nam nguy cấp!
      • Những giọt nước mắt
      • Vì sao người Trung Quốc ngày càng trở nên thiếu vă...
      • Reagan : Cha Già Dân Tộc ? -- CẢM ƠN TT RONALD REA...
    • ►  tháng 9 (49)
    • ►  tháng 8 (72)
    • ►  tháng 7 (75)
    • ►  tháng 6 (123)
    • ►  tháng 5 (119)
    • ►  tháng 4 (94)
    • ►  tháng 3 (108)
    • ►  tháng 2 (83)
    • ►  tháng 1 (111)
  • ►  2018 (1053)
    • ►  tháng 12 (125)
    • ►  tháng 11 (158)
    • ►  tháng 10 (98)
    • ►  tháng 9 (92)
    • ►  tháng 8 (59)
    • ►  tháng 7 (22)
    • ►  tháng 6 (53)
    • ►  tháng 5 (102)
    • ►  tháng 4 (119)
    • ►  tháng 3 (114)
    • ►  tháng 2 (56)
    • ►  tháng 1 (55)
  • ►  2017 (404)
    • ►  tháng 12 (24)
    • ►  tháng 11 (24)
    • ►  tháng 10 (53)
    • ►  tháng 9 (28)
    • ►  tháng 8 (54)
    • ►  tháng 7 (51)
    • ►  tháng 6 (36)
    • ►  tháng 5 (37)
    • ►  tháng 4 (44)
    • ►  tháng 3 (13)
    • ►  tháng 2 (30)
    • ►  tháng 1 (10)
  • ►  2016 (333)
    • ►  tháng 12 (12)
    • ►  tháng 11 (8)
    • ►  tháng 10 (5)
    • ►  tháng 9 (7)
    • ►  tháng 8 (13)
    • ►  tháng 7 (63)
    • ►  tháng 6 (49)
    • ►  tháng 5 (101)
    • ►  tháng 4 (64)
    • ►  tháng 3 (11)
Chủ đề Đơn giản. Được tạo bởi Blogger.