Lê Thành Quang
Trong các trại tù Cộng sản từ Nam cho tới Bắc, sau 30 tháng 4 năm 1975, không biết từ đâu, rất nhiều tin tức về những hoạt động chính trị, quân sự nhằm lật đổ nhà cầm quyền Hà Nội do Trung tướng Ngô Quang Trưởng hoặc của Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ được kín đáo truyền tải sau mỗi đợt nhận thư, thăm nuôi đã trở thành nhu cầu nuôi dưỡng lập trường quốc gia, un đúc ý chí chống Cộng cho một mơ ước tương lai không còn Cộng sản, trước mắt, phần nào cũng đã xoa dịu được những uất ức, nghẹn ngào trong ý niệm từng bị cấp chỉ huy lừa phỉnh, đào ngũ trốn chạy bằng phương tiện của chính phủ VNCH.
Những tin tức về Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam tại hải ngoại, từ lúc thành lập cùng những hoạt động đã gần như không hề được nghe đến.
Những tù nhân được đánh giá “nợ máu với nhân dân” bị giam giữ 10 năm được “trả tự do” trở về xã hội, sống vất vưỡng, làm đủ thứ nghề kiếm sống: bơm gas hộp quẹt, đạp xích lô, bỏ mối cà phê, bán cơm, làm mướn… nhưng ý chí vẫn không giảm sút, chờ đợi võ đài mới, vận hội quang phục quê hương.
Tháng 12 năm 1987, báo chí VC đưa tin về tổ chức kháng chiến Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Việt Nam sẽ được xét xử trong một phiên tòa tại nhà hát lớn Saigon, trụ sở quốc hội VNCH cũ như là liều thuốc thần diệu làm hồi sinh ý nghĩa TỔ QUỐC – DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM và đồng thời làm nẫy sinh một sự kính trọng vô bờ trước những mất mát hy sinh của các kháng chiến quân lâm nạn.
Ông “Mặt Trận” xuất hiện đúng lúc, kịp thời khơi dậy tinh thần của những con dân yêu nước, căm thù Cộng sản vì những sách lược cai trị đầy hận thù, ngu dốt, tàn bạo dã man như khu kinh tế mới – đánh tư sản – phân biệt đối xử - ngu dân …, như chắp cánh cho lời thề “dựng lại quê hương không còn Cộng sản”.
Chiến tranh Việt Nam kết thúc, Hoa Kỳ đang cấm vận Hà Nội, bị áp lực dư luận về hài cốt của những binh sĩ tử trận cùng những người còn sống đang bị giam giữ, phải mở một chiến dịch mới, cần đến tấm bình phong kháng chiến, úp mở như thuận tình, nhá đèn xanh cho “Mặt Trận” qua sự quan hệ bạn bè giữa Hoàng Cơ Minh và Richard Armitage, tình báo chiến lược, nhân viện cao cấp của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ. Đây cũng chính là lý do Phó Đề Đốc Hoàng Cơ Minh trở thành lãnh tụ, so với Trung tướng Nguyễn Chánh Thi và Đại tá Phạm Văn Liễu, có mặt mũi, thế đứng ăn nói, thiết lập quan hệ với cấp tướng lãnh Thái Lan, thuê mướn đất, lập chiến khu.
Buồn thay, Mặt Trận đã bất tài, từ từ đi vào những lỗi lầm ấu trỉ, trở thành một tổ chức nhiều Tội Trạng đáng nguyền rủa.
I.Tội Trạng Thứ Nhất:
Hình ảnh ông Hoàng Cơ Minh quấn khăn rằn, dấu ấn rập khuôn – thần tượng cẩu tặc Hồ Chí Minh, xuất hiện khắp nơi với màn trinh diễn long trọng, được đón rước đầy đủ nghi thức của một lãnh đạo tối cao, phát ngôn bằng những ngôn ngữ nặng mùi Sếp Lớn, huênh hoang sở hữu 10,000 tay súng qua những video đã tự đốt cháy tổ chức. Ba chữ KHÁNG CHIẾN BỊP đã xuất hiện trong cộng đồng người Việt tị nạn.
II. Tội Trạng Thứ Hai:
Báo Kháng Chiến đưa những tin tức ngụy tạo, nay chiếm đồn này, mai đánh đồn kia, đón nhận những cán binh Việt Cộng quay về với Mặt Trận, trong khi khu chiến mình thì rành rành trên đất Thái, vũ khí thô sơ thời thực dân Pháp không đủ sức để mở những trận du kích, chưa nói đến một cuộc chiến cấp tiểu đội. Dư luận phê ngay “THẰNG NÀY ĐANG MANG TỘI DỰNG KHÁNG CHIẾN GIẢ ĐỂ LÀM TIỀN”.
III. Tội Trạng Thứ Ba:
Trong thập niên 1980, từ 1981 đến 1990, năm (5) nhà báo chân chính đã bị sát hại do bởi họ đã ủng hộ VC hoặc đã có bài viết công kích Mặt Trận, vạch trần sự bịp bợm, gian xảo, dối trá, lợi dụng lòng yêu nước, tinh thần chống Cộng của đồng hương để làm tiền của tổ chức Hoàng Cơ Minh:
1. Dương Trọng Lâm, Chủ biên Cái Đình Làng, báo thân Cộng 100%, bị bắn chết tại San Francisco, CA, ngày 21 tháng 7 năm 1981. (không liên quan đến Mặt Trận vì chưa hình thành)
2. Nguyễn Đạm Phong, báo Tự Do, phát hành tại Houston, TX: Bị giết tại nhà riêng ngày 24 tháng 8 năm 1982.
3. Phạm Văn Tập, bút danh Hoài Điệp Tử, tuần báo Mai, phát hành tại Nam Cali, chết ngộp vì văn phòng bị đốt cháy ngày 24 tháng 8 năm 1987
4. Đỗ Trọng Nhân, nhân viên kỹ tuật của tờ Văn Nghệ Tiền Phong, bị bắn chết trong xe của mình tại Fairfax, VA ngày 22 tháng 11 năm 1989.
5. Lê Triết, ký giả, cây viết trụ cột của BNS Văn Nghệ Tiền Phong, từng bị Mặt Trận cảnh cáo sau những bài báo chống Mặt Trận, đã bị bắn chết cùng phu nhân, trước sân nhà riêng của mình, lúc đang cho đậu xe, ngày 22 tháng 9 năm 1990.
Ngày 3 tháng 11 năm 2015, đài truyền hình uy tín với nhiều giải thưởng PBS trình chiếu cuốn phim Terror In Little Saigon, phóng sự điều tra tốn nhiều thời gian của A.C. Thompson, hướng vào K9 như là một bộ phận ám sát những người bất đồng, chống đối Mặt Trận, cùng một lúc đưa những biến cố cũ, 5 nhà báo bị giết hại, qua hồ sơ của FBI. PBS đã dẫn lời của Katherine Tang-Wilcox, một điệp vụ FBI về hưu, người đã giúp thực hiện cuộc điều tra về Mặt trận, đã nói thẳng thừng trong bộ phim và bài viết: “K-9 được thành lập như là bộ phận ám sát của Mặt trận”.
Đối với người Việt, dư luận biết tỏng tòng tong, chính bộ phận khủng bố K 9 – Mặt Trận đã ra tay thực hiện. Hành vi bỉ ổi này chỉ có trong đám ăn cướp, không thể có trong một tổ chức chính danh Kháng Chiến Phục Quốc.
Mặt Trận đã PHÁ HOẠI NIỀM TIN CHÍNH NGHĨA LẬT ĐỖ BẠO QUYỀN trong tập thể đồng hương người Việt quốc gia chống Cộng.
Cả năm vụ khủng bố đang bị chìm xuống này được Mặt Trận xuống lệnh cho các đoàn viên tại các cơ sở địa phương khai thác kỹ lưỡng, đồn thổi như là một thế lực bất khả xâm phạm, Mỹ đã bật đèn xanh, dẫn đến thái độ hống hách, trịch thượng (trong khi kiến thức chỉ là một đám phường tuồng hát bộ), tiếp tục hành sử thủ thuật hăm dọa, chụp mũ những người người chống đối, thu hút được những tên hám danh đang sinh hoạt trong các tổ chức cộng động. Hiện tượng hai cộng đồng trên nhiều thành phố, tiểu bang, chính là kết quả của đòn phép tiểu xảo này.
Mặt Trận thêm tội KHỐNG CHẾ CỘNG ĐỒNG bằng chiêu thức thảo khấu, ăn cướp giữa ban ngày của bọn xã hội đen Mafia.
IV. Tội Trạng Thứ Tư:
Giữa năm 1994, khi Tổng Thống Clinton bỏ CẤM VẬN với Hà Nội, tổ chức Mặt Trận do Hoàng Cơ Định nhân danh, đứng nguyên đơn, thưa các nhà báo, nhà văn, sử gia gồm các ông:
1. Nhà sử học Vũ Ngự Chiêu, đã cho in và phát hành cuốn hồi ký chính trị Mặt Trận, Những Sự Thực Chưa Hề Được Kể của nhà văn Cao Thế Dung năm 1992.
2. Nhà văn kiêm nhà báo Cao Thế Dung, tác giả cuốn Mặt Trận, Những Sự Thực Chưa Hề Được Kể.
3. Nhà báo Hồ Anh Nguyễn Thanh Hoàng, chủ nhiệm bán nguyệt san Văn Nghệ Tiền Phong, phát hành khắp thế giới, đã đăng tải những bài viết của tác giả Lê Kính Dân “Ai Giết Vợ Chồng Ký Giả Lê Triết:
Trong cuộc tranh luận của 2 bên, Hoàng Cơ Định đã trần truồng đạo đức trước cáo buộc không cần lời của Luật sư phía bị can, Nguyễn Tâm yêu cầu Định xác nhận “có biết người trong hình không?” trước tấm ảnh thi hài Hoàng Cơ Minh. Chỉ một chữ KHÔNG đã lột trần con người Hoàng Cơ Định: BẤT NGHĨA, BẤT NHÂN, TÁNG TẬN LƯƠNG TÂM không thể có của con cháu gia đình vọng tộc tiếng tăm của xã hội Việt Nam.
Cũng vẫn chữ KHÔNG (NO) khô khốc của Hoàng Cơ Định khi trả lời 3 câu hỏi chất vấn của Luật sư Richard Givens: - Mặt Trận có Register không? - Mặt Trận có giữ sổ sách Quyên Góp Tiền không? - Mặt Trận có đóng thuế không?, gia phả vọng tộc thế danh Hoàng Cơ chỉ còn lại cái vòng khốn nạn của bản chất BẠO NGƯỢC, THAM TÀN, GIAN MANH, TÀN BẠO cùng SỰ LỪA GẠT CÓ TÍNH TOÁN DỰ MƯU.
V. Tội Trạng Thứ Năm:
Mặt Trận dấu tiệt cái chết của Hoàng Cơ Minh. Vẫn có những Thư Chúc Tết hàng năm. Chiến hữu Chủ tịch vẫn đang chiến đấu tại chiến khu. Khi không còn dấu được, Mặt Trận trơ mặt vô liêm sĩ.
Mặt Trận mang tội coi thường đồng hương, lộ nguyên hình là một BỌN LỪA BỊP HẠ CẤP.
VI. Tội Trạng Thứ Sáu:
Tháng 7 năm 1995, chính phủ Hoa Kỳ thiết lập bang giao với Cộng Sản Việt Nam, Mặt Trận chuyển hướng, có những hoạt động o bế Hà Nội bán công khai, còn mập mờ thăm dò dư luận:
- Trung thu 2001, tại Paris, Mặt Trận trình diễn màn ảo thuật, dùng nón giấy màu đỏ, phía trước có hình ngôi sao vàng 5 cánh, được ngụy trang khéo léo bằng một nhánh lông chim, tựa như lông gà, cũng màu vàng. Nếu lật chiếc lông ra một tí, toàn bộ Lá Cờ Máu của tập đoàn Việt Gian bán nước Cộng Đảng hiện rõ như ban ngày.
- Năm 2005, Mặt Trận chủ trương xóa bỏ không thương tiếc sắc thái chống Cộng của ngày 30 tháng Tư năm 1975 bằng chủ đề Ngày tự Do Cho Việt Nam, gắn liền với ý nghĩa vận động đòi hỏi quyền lợi của người dân, không nhằm mục đích chống lại chính quyền Cộng sản tại Việt Nam.
Mặt Trận (Việt Tân) có thêm tội PHẢN BỘI LÝ TƯỞNG QUỐC GIA, VIỆT GIAN, TAY SAI VIỆT CỘNG.
VII. Tội Trạng Thứ Bảy:
Tuy chỉ là một phim phóng sự điều tra, nhưng Terror In Little Saigon đã nhắm đúng mục tiêu. Nhiều câu hỏi được dư luận quan tâm:
- “Phải chăng đây là giai đoạn đầu để FBI mở lại hồ sơ, trả lại công lý cho những nạn nhân?”
- “Bọn tội ác, sát thủ K9 phải bị đền tội”
- “Bọn đầu nậu Mặt Trận (Việt Tân) đang đổ mồ hôi hột”
Mặt Trận (Việt Tân) đang bối rối qua những hành vi chữa cháy dư luận: họp báo, cho bọn đàn em mở những cuộc hội thảo, cố vơ cộng đồng về phía mình như một lời kêu cứu.
Vẫn có những tên vì ngu ngốc, ăn phải bã Mặt Trận ra mặt thực hiện nhưng bọn này chỉ là những kẻ “tri thức” thiếu hẳn trí tuệ để thủ diễn tròn vai theo yêu cầu.
Những tuyên bố của Hoàng Tư Duy, Đỗ Hoàng Điềm, Lý Thái Hùng hoàn toàn trái ngược ý nghĩa của cương lĩnh và lập trường đầu tiên do Hoàng Cơ Minh công bố.
Thiên hạ thấy thêm một tội khác: Mặt Trận (Việt tân) TIỀN HẬU BẤT NHẤT, TRÍ TRÁ, XẢO NGÔN, KHÔNG DÁM ĐỐI DIỆN VỚI SỰ THẬT.
Bọn đầu nậu của Mặt Trận (Việt Tân) không xứng đáng để nói đến hai chữ YÊU NƯỚC.
Những đoàn viên Mặt Trận chỉ là những nạn nhân bị phỉnh gạt và đau thay, họ bị lường gạt và lợi dụng về tinh thần chống Cộng.
Trách nhiệm thuộc về các tên Hoàng Cơ Minh, Hoàng Cơ Định, Nguyễn Xuân Nghĩa, Lý Thái Hùng, Đỗ Hoàng Điềm, Trần Diệu Chân…
Ngay từ bây giờ, cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản chúng ta đã đủ bằng chứng, trí phán đoán để tẩy chay bọn Mặt Trận – Việt Tân hầu củng cố, xây dựng niềm tin tranh đấu giải thể chế độ Cộng sản sẽ bị tiêu diệt trong một tương lai rất gần.
Lê Thành Quang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét